Chương 461

Cô có thể dùng chúng để uy hiếp Nam Ca nhưng lại không thể dùng cách này để đi uy hiếp ông cụ Hạ, bằng không cho dù cô chạy trốn thành công, thì anh trai và chị dâu vẫn sẽ gặp nguy hiểm!

Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chỉ có thể chấp nhận để cho ông cụ Hạ trừng phạt thôi sao?

Trong lòng Hướng Thu Vân lo lắng phiền loạn, cả người bị tuyệt vọng nhấn chìm.

Đúng vào lúc này.

“Có kết quả rồi.” Người mở miệng nói chuyện chính là vị bác sĩ đã lớn tuổi: “Đã có thai hơn hai tháng rồi, do sức khỏe thai phụ không tốt nên thai nhi phát triển kém hơn bình thường”

“!” Hướng Thu Vân nghiêng đầu nhìn vào mắt vị bác sĩ này, sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống để tránh bị ông cụ Hạ phát hiện ra sự kinh ngạc trong mắt của cô

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

“Đừng sợ, có tôi”

Đột nhiên trong đầu Hướng Thu Vân loé lên câu nói cuối cùng Hạ Vũ Hào đã nói với cô, trong ánh mắt phát ra tia sáng hân hoan. Chẳng lẽ những lời khi đó không phải chỉ đơn thuần là an ủi cô mà còn là muốn nói cho cô biết anh đã sớm sắp xếp mọi chuyện thật ổn thỏa?

Tâm tình thoáng chút đã cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, hai tay cô xoa xoa trên quần áo, cũng không nói nổi đáy lòng đang cảm thấy thế nào.

Trên mặt Ông cụ Hạ nhìn không ra một chút vui buồn nào, chỉ nhàn nhạt hỏi ngược lại: “Ông chắc chắn chứ?”

“Tôi làm bác sĩ đã gần 30 năm rồi, bây giờ ngài Hạ lại nghi ngờ hỏi tôi kết quả kiểm tra có đúng hay không? Nếu ngài không tin có thể hỏi kết quả kiểm tra của bác sĩ Lưu xem như thế nào!” Bác sĩ Trần bị nghi ngờ, lập tức gằm mặt xuống.

Ông cụ Hạ cũng không thèm để ý quay người lại nhìn vị bác sĩ trẻ tuổi hơn: “Kết quả kiểm tra của cậu thì sao?”

“Cũng giống như bác sĩ Trần ạ” Sắc mặt bác sĩ Lưu có chút tái nhợt, nói chuyện còn lắp ba lắp bắp, nhìn qua có chút căng thẳng khẩn trương.

Theo lời nói lắp bắp của anh ta, trái tim của Hương Thu Vân cũng theo đó mà lộp bộp rơi xuống.

Vị bác sĩ này biểu hiện khẩn trương như vậy, đến nỗi chính cô còn cảm thấy có điều gì đó không ổn thì làm sao có thể qua mặt được một người tinh tế như ông cụ Hạ cơ chứ!

“Thế tại sao anh lại căng thẳng như vậy?” Ông cụ Hạ đi đến trước mặt bác sĩ Lưu rồi nhìn chằm chằm anh ta, đột nhiên cất cao giọng hỏi: “Chẳng lẽ kết quả kiểm tra này là giả?”.

Mẹ Lục nghiêng đầu liếc nhìn bác sĩ Lưu một cái, rất nhanh đã thu hồi ánh mắt, nghiêm túc nói: “Bác sĩ Lưu, trong lúc thực tập ở bệnh viện mà giở trò bịp bợm, cậu biết kết quả đang đợi mình là cái gì chứ?”

Ông cụ Hạ không lên tiếng nữa, chỉ là sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào bác sĩ Lưu, chờ đợi câu trả lời của anh ta.

Trong lòng Hướng Thu Vân phập phồng lo lắng, trái tim đập thình thịch như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, mồ hôi theo gương mặt chảy xuống đến cằm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play