Chương 452

“Loại phụ nữ tồi tệ như thế này có gì mà phải lưu luyến chứ, thật là buồn thay cho người đàn ông này!”.

“Người phục vụ này cũng là cái đồ không biết xấu hổ, có bạn trai rồi còn dám đi lừa gạt nhiều đàn ông khác như vậy!”

Trên thế giới này luôn là như thế có quá nhiều người luôn thích tự cho mình là cao cao tại thượng, rồi cho mình cái quyền được soi mói phê phán đạo đức của người khác.

Hướng Thu Vân lấy khăn giấy xoa xoa miệng, hướng về phía Chu Hồng nói: “Chu Hồng, tôm hùm mà tôi đã gọi chắc là đã được chế biến xong rồi chứ, cô lấy giúp tôi mang lên đây đi”.

Trình Thành theo thanh âm nhìn lại, sau khi thấy là Hướng Thu Vân và Hạ Vũ Hào sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, sau đó từ trên mặt đất đứng lên, đau khổ xám xịt mà rời đi.

Ngay lập tức, Chu Hồng đã đem tôm hùm bưng tới đặt ở trên bàn, miễn cưỡng tươi cười : “Vừa rồi rất cảm ơn cô, Hướng Thu Vân”.

“Tôi chỉ là yêu cầu cô mang đồ ăn lên giúp tôi thôi, cũng không phải là đang cố ý giúp cô” Hướng Thu Vân tựa hồ không để tâm đến chuyện này.

Chu Hồng mím môi, vừa định nói gì đó, điện thoại di động của Hạ Vũ Hào đột nhiên vang lên, lời đến bên môi lại phải nuốt trở lại.

Hạ Vũ Hào ấn nút nhận cuộc gọi, ừ một tiếng sau đó cúp máy: “Về công ty anh gọi một hộp tôm hùm khác cho em, bây giờ thì cùng anh trở lại công ty thôi.”

Hướng Thu Vân vẫn ngồi yên trên ghế không hề nhúc nhích: “Anh về công ty trước đi, một lát nữa tôi sẽ tự mình trở về sau”

Cô dừng một chút rồi nói thêm: “Ông nội của anh không biết tôi đang ở chỗ này, khoảng hơn 8 giờ tối tôi sẽ trở về Trúc Hiền Trang, lúc ấy có lẽ anh cũng đã trở về rồi.”

 

“… Được rồi” Hạ Vũ Hào móc ví, rút trong ví ra một tấm thẻ đen, đưa cho Hướng Thu Vân: “Lát nữa em hãy đi mua lấy một chiếc điện thoại di động mà dùng, nếu có việc gì thì gọi cho anh”.

Anh dường như đang có việc gấp, vội vàng nói vài câu sau đó nhanh chóng rời đi.

“Dường như Tổng giám đốc Hạ đối với cô rất tốt” Chu Hồng nhìn theo bóng lưng Hạ Vũ Hào rời đi, trong đáy mắt không dấu được vẻ hâm mộ.

Hướng Thu Vân không tiếp lời cô ấy, chỉ nói: “Ngồi xuống cùng nhau ăn đi.”

Trình Thành gây chuyện như vậy nên bây giờ Chu Hồng có lẽ không thể đi làm việc được nữa.

“Chờ tôi một chút nhé” Chu Hồng rời đi hơn mười phút, lúc trở lại đã thay bộ đồng phục nhân viên rồi: “Tôi vừa mới thôi việc

Hướng Thu Vân chỉ ừ một tiếng.

“Tôi tới nơi này làm việc chỉ vì muốn rời bỏ cuộc sống trước kia một chút, kết quả Trình Thành lại đến đây gây chuyện như thế này, tôi dù muốn cũng không thể

lại nơi đây được nữa” Chu Hồng cười khổ nói tiếp: “Nước miếng người đời thật sự có thể khiến cho mình chết đuối”

Hướng Thu Vân cụp mắt xuống, thuần thục lột sạch vỏ tôm rồi đem thịt bò vào trong miệng chậm rãi nhai nuốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play