Chương 448

Mấy cô gái liếc mắt nhìn nhau, không rõ nguyên nhân vì sao anh lại hỏi như vậy gật gật đầu. Một người ở trong đó vẻ mặt còn mờ mịt nói ra tên của bộ phim bọn họ chuẩn bị đi xem.

“À” Hạ Vũ Hào một lần nữa trở về chỗ xếp hàng mua vé, chờ người đàn ông phía trước mua xong vé xem phim của mình, anh nói với nhân viên bán vé: “K Người bay ) còn thừa lại bao nhiêu vé nữa? Tôi đều mua hết”

“Cái … Cái gì?” Nhân viên bán vé cà lăm hỏi lại.

Hạ Vũ Hào lặp lại yêu cầu của mình một lần nữa giữa những nghị luận ồn ào của tất cả mọi người đang đứng phía sau lưng: “Hôm nay tôi muốn bao hết chỗ này, mời mọi người cùng nhau xem phim”.

Anh quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía mấy cô gái đang đứng: “Trừ mấy bạn học sinh đã bàn tán sau lưng bạn gái của tôi ra thì những người khác đều có thể vào xem miễn phí”

Mấy cô gái nghe vậy lập tức sững sờ, chỉ biết đứng nhìn những người phía sau vui vẻ bước vào trong.

“Hạ… Ngài Hạ, ngài không thể làm như vậy!” Một cô gái trong đó đỏ bừng mặt ấp úng lên tiếng.

Hạ Vũ Hào không thèm tranh luận cùng cô ta, chỉ nhìn về phía nhân viên bán vé: “Ở đây có quy định không được bao hết địa điểm xem phim à?”

Nhân viên còn đang kinh ngạc, ngẩn người nói: “Không có”

“Vậy ở đây còn có quy định không được phép mời mọi người cùng nhau xem phim không?” Hạ Vũ Hào lại hỏi.

Nhân viên bán vé vẫn lắc lắc đầu.

“Thấy không, tôi làm vậy là hoàn toàn tuân thủ theo đúng quy định đề ra” Hạ Vũ Hào hướng về phía mấy cô gái đang tức giận đầy mặt nhếch nhếch khóe môi, đưa tay lôi kéo Hướng Thu Vân đi vào trong rạp.

Sau khi bọn họ rời đi, mấy cô gái đó cũng muốn đi vào trong xem nhưng lại bị nhân viên soát vé chặn lại: “Xin lỗi, mới vừa rồi quý ông kia đã nói ngài ấy không đồng ý cho các cô vào trong.”

Nhìn các cô gái cắn cắn môi đầy khó xử, nhân viên bán vé đều dùng một câu xin lỗi ngăn ở bên ngoài, cuối cùng không có biện pháp gì khác, mấy cô đó chỉ có thể bực bội rời đi.

Lúc này Rạp chiếu phim ( Người bay » vẫn chưa bắt đầu nhưng trên màn hình đã có quảng cáo của một số bộ phim sắp chiếu. Dưới ánh đèn mờ ảo những chiếc ghế xem phim màu đỏ đã chật cứng người ngồi.

“Anh không cần thiết phải làm như vậy? Hướng Thu Vân nói.

Tin tức đã phát ra ngoài, bọn họ có thể ngăn cản một hai người, nhưng không thể ngăn cản tất cả mọi người nghị luận chuyện này.

Hạ Vũ Hào đeo kính 3D lên, ngăn cản thần sắc thoáng hiện lên trong mắt mình nói: “Nhưng với tôi mà nói đây là việc cần thiết bởi vì ánh mắt của tôi rất nhỏ, không chứa được bất cứ thứ gì dù chỉ là một hạt cát”

Hướng Thu Vân mím môi, cúi đầu không nói gì thêm nữa, tâm tư lúc này vô cùng hỗn loạn. Giang Hân Yên đã kiện cô rồi, vậy thì giấy triệu tập của tòa án sẽ sớm nằm trong tay của cô thôi, đến lúc đó cô sẽ phải làm gì đây?

Phanh của chiếc xe thể thao mà cô lái cách đây hai năm đã bị hỏng, cảnh sát có thể dễ dàng phát hiện ra, theo lý mà nói vụ tai nạn xe cộ kia nhiều nhất chỉ xử là tai nạn ngoài ý mà thôi.

Nhưng bọn họ một mực cho rằng cô cố ý giết người, hơn nữa họ còn nói là Giang Hân Yên có trong tay một đoạn ghi âm… Cho đến bây giờ, cô còn không biết đoạn ghi âm trong tay Giang Hân Yên có nội dung gì, càng không biết đoạn ghi âm buộc tội cô từ đâu mà có!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play