Chương 417

“Quay lại!” Ngay khi Cương Tử mở cửa ra định đi ra ngoài thì Bùi Tân trầm mặt gọi anh ta quay về.

Hướng Thu Vân đặt tay lên bụng dịu dàng vỗ về, khuôn mặt tràn ngập sự yêu thương, tỏ vẻ không thèm nhìn Cương Tử và Bùi Tân.

“Dù sao tôi cũng đã mang cô tới chỗ này để ép cô quay video đã là đắc tội với nhà họ Hạ, nếu giờ trực tiếp mang cô trả về thì cũng vẫn đắc tội nhà họ Hạ. Vậy lý do tại sao tôi không quay clip mà lại đưa cô về nhà?” Bùi Tân nắm chặt cắm của cô : “Cô Hướng sẽ nói sao đây?”

Tay chân Hướng Thu Vân như nhũn ra, Bùi Tân vẫn chưa buông tha ý định quay video!

Cô hít sâu một hơi, cười cười rồi nói: “Trên đường đi xảy ra tai nạn xe cộ, may thay có anh Bùi Tân đây kịp thời phái người tới cứu nên cứu được tôi ra ngoài. Nếu không thì cho dù tôi có sống sót chỉ sợ con của tôi cũng khó mà giữ được.

“Cô có lòng tốt như vậy sao?” Bùi Tân chậm rãi hỏi.

Hướng Thu Vân nói “Anh Bùi Tân chẳng qua chỉ bảo người ta đưa tôi tới đây rồi cho tôi thay quần áo thôi mà, tôi cũng không bị tổn thất gì, tại sao tôi phải gây hẳn với anh Bùi Tân nhỉ?”

“Nhưng cô là người phụ nữ của Hạ Vũ Hào.” Bùi Tân nhấn mạnh, đáy mắt phủ kín sự hung ác.

Sau lưng Hướng Thu Vân ớn lạnh: “Anh ấy là anh ấy, tôi là tôi. Anh ấy đã đánh gãy chân của tôi còn ép tôi phải làm nhiều chuyện mà tôi không muốn làm như vậy, tôi ở bên anh ấy cũng chỉ vì anh ấy có thể cho tôi thứ tôi muốn mà thôi.”

Cô cúi đầu cười khẽ một tiếng, nói chuyện với Bùi Tân nhưng lại giống như đang tự nhủ với bản thân: “Những thứ như tình yêu từ nay về sau tôi không muốn dính dáng gì tới nữa”

“Cô đúng là người thực tế.” Bùi Tân khẽ nói, đáy mắt vẫn còn vài phần nghi ngờ. Hướng Thu Vân ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh ta, đáy mắt mang theo hận ý và sự mỉa mai tột độ: “Nếu đổi thành anh Bùi Tân, anh phải trải qua những chuyện mà tôi từng trải thì liệu còn có thể tiếp tục yêu Hạ Vũ Hào không?”

“Tôi không thích đàn ông.” Bùi Tân không trả lời thẳng vấn đề này nhưng hoài nghi còn sót lại trên mặt đã biến mất không còn dấu vết.

Hướng Thu Vân cẩn thận quan sát từng biểu cảm của anh ta, thấy vậy nhưng cô cũng không dám thả lỏng hoàn toàn mà nói: “Tôi ở chỗ anh Bùi Tân cũng khá lâu rồi đấy, nếu mấy người vệ sĩ đưa tôi tới ngục giam nói gì đó với ông cụ Hạ vậy cũng không tốt đâu, anh thấy thế nào?”

Chỉ khi thật sự rời khỏi chỗ này mới xem như an toàn.

“Được, bây giờ tôi sẽ tự mình đưa cô trở về!” Bùi Tân chỉ huy người bên cạnh: “Đi lái xe của tôi đến đây!”

Hướng Thu Vân sợ trên đường Bùi Tân lại hỏi thêm gì thì cô sẽ bị lộ tẩy, vội vàng nói: “Dùng thân phận Bùi Tân tự mình đưa tôi về thật sự là quá thiệt thòi cho anh rồi, anh tùy tiện sắp xếp một người đưa tôi về là được rồi.”

“Tôi sẽ đích thân đưa cô về nhà họ Hạ, giải thích rõ ràng những chuyện này với ông cụ thì trong lòng mới an tâm” Bùi Tân nói thẳng.

Hướng Thu Vân hiểu rõ, Bùi Tân đang sợ cô ở trước mặt ông cụ Hạ nói hết chân tướng vụ bắt cóc này.

Ngoài r, nhà họ Hạ và nhà họ Bùi luôn ở trong trạng thái đối đầu nhau, ông cụ Hạ là người nắm quyền của nhà họ Hạ hiện giờ phải nằm viện vì bị ung thư phổi giai đoạn cuối, Bùi Tân tới bệnh viện ít nhiều gì cũng có thể dò la tin tức.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play