Chương 323

Con ngươi hơi co lại, trên đùi vô thức dùng sức, giữa mông và chỗ ngồi tách ta khoảng hai centimet.

“Muốn dừng xe không?” Mộng Hàm nhíu mày, nhất cử nhất động đều chứa đựng phong tình.

Hướng Thu Vân liếm cánh môi khô khốc, lại ngồi xuống chỗ ngồi: “Không cần.

Cô ép mình thu hồi ánh mắt, nhìn về phía trước.

Nếu như lúc này cô đồng tình mẹ mình, về nhà với mẹ mình, thì chẳng bao lâu sau, người đáng thương sẽ biến thành cô.

Dù sao ba cô đồng ý cho cô trở về, căn bản không phải là do tốt bụng gì, đơn giản bởi vì thái độ của Hạ Vũ Hào với cô thay đổi mà thôi, ba cô cảm thấy cô còn chút giá trị lợi dụng!

Mộng Hàm cũng không nói thêm gì, trực tiếp đạp chân ga, rời đi nhanh như chớp trước ánh mắt của Vu Tuệ Doanh và Hưởng Bách Tùng.

Cảnh tượng như thế này, nhìn quá mệt lòng.

Qua hơn mười phút, Hướng Thu Vân mới hỏi: “Chị Hàm muốn dẫn tôi đi đâu?”

“Tôi còn tưởng rằng cô sẽ không hỏi chứ” Ý cười dập dờn trong đáy mắt Mộng Hàm: “Tổng giám đốc Hạ không nói với cô à?”

Hướng Thu Vân khế hừ một tiếng: “Anh ta? Anh ta sẽ chỉ tự cho mình là đúng mà sắp xếp xong xuôi mọi việc, rồi bảo tôi làm theo thôi.

“Nghe oán khí có vẻ rất lớn” Mộng Hàm chuyển động tay lái, quẹo vào con đường bên cạnh: “Tổng giám đốc Hạ mua một căn biệt thự hai tầng ở Trúc Hiền Trang, bảo tôi chở cô đến đó ở.

Hướng Thu Vân nhíu mày, ừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Nghiêm túc mà nói, căn biệt thự kia không phải Hạ Vũ Hào mua, mà là quá đính hôn mà bác gái tặng cho cô và Hạ Vũ Hào. Chỉ là một trận tai nạn xe đã cắt mất chuyện hôn sự của cô và Hạ Vũ Hào.

Chẳng bao lâu sau xe đã đến Trúc Hiền Trang, trước kia Mộng Hàm chưa từng tới nơi này, gác cổng hỏi cô ta vài câu, lại gọi cho bên Hạ Vũ Hào xác nhận, sau đó mới cho hai người vào.

Trúc Hiền Trang là căn cứ quyền thế nổi tiếng ở thành phố Bắc Hải, không nói đến giá nhà cao, phí quản lí cơ sở vật chất hàng tháng cũng đều là con số trên trời với rất nhiều người.

Vốn là rất nhiều người có thân phận ở nơi này, một vài người rời rạc trong xã hội thượng lưu cũng đều chen vỡ đầu để đến ở nơi này, hi vọng nhờ vào đó mà giúp mình quen biết một vài người lợi hại, có tiền đồ.

Thế nhưng trình độ bảo an và quy hoạch môi trường của Trúc Hiền Trang cũng thực sự xứng đáng với giá nhà và chi phí quản lí cơ sở vật chất cao chót vót.

Mộng Hàm một đường lái xe vào trong, đi đến tòa biệt thự thứ hai từ dưới đếm lên, quẹo vài vòng, mới dừng trước một tòa biệt thự hai tầng.

“Là nhà này nhỉ?” Mộng Hàm nhíu mày hỏi. Hướng Thu Vân ừ một tiếng, xuống xe.

“Tôi cũng không xuống đâu.” Mộng Lan hạ cửa xe xuống, cười với Hướng Thu Vân một nụ cười tỏa sáng: “Bạn trai của Chu Hồng đến club gây sự, tôi còn phải quay về xử lí.”

Hướng Thu Vân mấp máy môi, dừng một chút, sau đó lại nói được, đi về phía biệt thự. Nhưng đi được hai bước, cô lại quay về, hỏi Mộng Hàm: “Chị Hàm, trước đó nói có người đến gây sự, chậm trễ chút thời gian, là nói bạn trai của Chu Hồng à?”

“Đúng, tên là Trình Thành, một ông chủ nhỏ của công ty thức uống.” Mộng Hàm dường như đã đoán trước được cô sẽ trở lại để hỏi, căn bản không nổ máy xe. Hướng Thu Vân nhíu mày: “Chị Hàm có tiện nói rằng anh ta đến club gây sự gì không?”

“Chuyện có hơi phức tạp, khó mà nói. Nhưng nếu giải quyết không tốt, Trình Thành sẽ phát tán video x của Chu Hồng với người khác lên mạng” Mộng Hàm duỗi người một cái thật dài, nửa híp mắt nhìn Hướng Thu Vân như mèo con.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play