Chương 275

Hướng Thu Vân hít sâu một hơi, nuốt nước mắt vào trong: “Em không sao cả, chỉ là mệt mỏi quá thôi. Chị dâu, đồ bệnh nhân của em bị rách rồi. Chị có thể xin y tá một bộ khác rồi mai đưa qua cho em không?”

Lâm Quỳnh Chi: “Chuyện này không thành vấn đề. Nhưng trước hết em mở cửa cho chị nhìn thấy trước đã.

“Không được đâu, chị dâu. Cô cười khổ: “Em không muốn mặc đồ của Hạ Vũ Hào nên vừa mới ném đi rồi. Cứ trần trụi thế này mà gặp chị thì không được đâu?”

Lần này, cô ấy im lặng một lát rồi mới cất tiếng: “Được rồi, ngày mai chị đem đồ bệnh nhân đến cho em”

Cô ấy khựng lại một chút rồi nói: “Còn một việc nữa, anh em bảo chị hỏi em là làm sao biết được chân tướng về vụ tai nạn. Nếu như ở chỗ anh ta có chứng cứ thì tụi chị sẽ cố gắng hết sức mang đến đây, như vậy thì có thể làm sáng tỏ chuyện tai nạn giao thông”

Cô ấy và Hướng Quân đều nghĩ rằng nếu có thể làm rõ thì phải cố hết sức để làm, tránh cho vài người cứ nói ra nói vào Hướng Thu Vân.

“Khiến anh chị lo lắng rồi” Cô rũ mắt, hai cánh tay buông thống bên người nắm chặt lại: “Nhưng mà đó không phải chuyện em và Hạ Vũ Hào nói”

Cô cũng không muốn nhiều lời: “Hôm nay anh em chơi đùa lung tung, cũng không biết có bị làm sao không. Chị dầu, chị bảo bác sĩ kiểm tra anh ấy một chút đi.”

Lâm Quỳnh Chi lại dặn dò vài câu rồi mới vội vàng bỏ di.

Mãi cho đến khi tiếng bước chân sau cánh cửa biển mất, cô mới cử động đôi chân như chết lặng đi về phía giường bệnh.

Cô ngồi trên giường dùng tay sưởi ấm bàn chân lạnh lẽo, ánh mắt trống rỗng hướng về phía cái bàn. Suy nghĩ đã bay về hai năm trước.

Thứ năm, ngày 27 tháng 9, một ngày trước sinh nhật Hướng Thu Vân.

Chiều thứ năm toàn bộ giáo viên phải họp nên không có tiết. Hướng Thu Vân cùng Giang Hân Yên, An Thi Kiều, và cả Dương Lan hẹn nhau đến nhà họ Giang chơi.

Cũng không biết là ai đã bắt đầu trò thật hay thách, cô rất phấn khích đồng ý chơi.

Từ lúc đầu là ba người kia thua, cỗ nóng lòng muốn hỏi thử mấy câu hỏi mình tò mò từ lâu. Kết quả là sáu bảy lượt sau, cô không biết chuyện gì nữa. Cô rất không may, nhiều lần thua.

Câu hỏi nói thật trải dài từ Bắt đầu thích Hạ Vũ Hào từ khi nào, ‘Để theo đuổi Hạ Vũ Hào, cậu đã làm chuyện gì xấu hổ nhất, ‘Đã từng hôn môi với Hạ Vũ Hào chưa đến ‘Đã làm chuyện ấy với Hạ Vũ Hào chưa. Phạm vi câu hỏi ngày càng rộng hơn.

Thua thêm một lần nữa, rốt cuộc cô cũng không dám chọn nói thật nữa mà chọn thách.

Giang Hân Yên nhếch môi, dịu dàng nói: “Cậu nghĩ kỹ chưa đó? Không được hối hận đâu nha.

“Tôi sẽ hối hận sao?” Cô nằm dài ra sau, lưng tựa ghế sô pha, cánh tay đặt trên tay vịn lắc lư: “Nói đi. Bắt sâu róm, giun đất hay là chuột? Hay là tìm hai nam sinh đánh nhau ở trường thể thao đổi diện, hoặc là thả rắn lên bàn thầy Hướng?”

Mắt An Thi Kiều sáng lên, oán hận nói: “Mấy cái này chán chết! Lần trước con lừa trọc đó thu bài thi của tôi làm tôi phải thi lại. Cậu lập tức để hai đống phân chó vào cặp ông ta, cho ông ta ghê tởm chết đi!”

“Muốn để thì cậu để đi, tôi không đi!” Hướng Thu Vân khinh thường liếc cô ta: “Cậu có bao nhiêu bản lĩnh thì lấy bấy nhiêu phân, cậu gian lận rồi bị thu bài thi thì trách ai được chứ? Con lừa trọc đó chưa ghi tội khiến cậu không tốt nghiệp được đã tốt lắm rồi!”

Cô ta bị cô nói vậy thì mặt lúc xanh lúc đỏ, sắc mặt căm giận: “Cậu tưởng ai cũng giống cậu thi sáu hai điểm lướt nhẹ như mây bay à?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play