Tàn Độc Lương Duyên

Chương 197


2 năm

trướctiếp

Chương 197

“Bà chủ, chuyện năm xưa rồi sẽ nhạt dần đi, cứ để lũ trẻ tự giải quyết với nhau, bà đừng quá lo lắng. Sau khi rời khỏi phòng bệnh, người hầu nhỏ nhẹ khuyên nhủ.

Triệu Phương Loan xoa xoa mi tâm, đau khổ nói: “Tôi chỉ thấy đau lòng cho Hướng Thu Vân. Dù sao tôi cũng nhìn đứa nhỏ này lớn lên từng ngày, hơn nữa nhà họ Giang bọn họ.

Bà ấy ngừng nói, gương mặt hiện lên vẻ cô đơn và không đành lòng, bà ấy nói: “Đi thôi, tôi về nhà nấu cho con bé chút canh, lát nữa mang tới cho nó.”

Hướng Thu Vân nằm trên giường bệnh, cô không ngủ mà giơ hai bàn tay lên, nhìn chằm chằm vào băng gạc quấn quanh tay. Ngoại trừ cảm giác đau đớn, cô không có cảm giác nào như đang sống.

Cô thực sự muốn anh trai và chị dâu cứ bỏ mặc cô, như vậy cô sẽ thanh thản ra đi không chút bận lòng, không cần để ý tới những lời đe dọa của Hạ Vũ Hào.

Nhưng cô lại sợ anh trai và chị dâu sẽ xa lánh cô thật rồi thì trên đời này sẽ không còn ai đoái hoài đến cô, chiều chuộng cô nữa…

Con người thường mâu thuẫn như vậy sao?

Hướng Thu Vân liếm đôi môi khô khốc, hít sâu một hơi rồi nhắm mắt lại.

Mệt mỏi, cô thực sự quá mệt mỏi.

Hướng Quân vội vàng lái xe đến club Mộng Hương, xông thẳng vào, Lâm Quỳnh Chi đã chạy theo ngay phía sau. Mười một giờ trưa, số lượng khách đến Club Mộng Hương không quá nhiều nhưng cũng không ít. Nhân viên lễ tân và những vị khách ở trong sảnh thờ ơ nhìn Hướng Quân, có người nhìn anh ta giễu cợt, có người lại tò mò, thì thào bàn tán……

“Tại sao bên trên thì anh ta mặc âu phục mà bên dưới lại bận đồ ngủ vậy? Thật kỳ quái.”

“Chân anh ta còn không mang giày, thật là buồn cười!”

“Não anh ta có vấn đề sao? Nghe nói gần đây không biết anh ta phát điên cái gì, tự nhiên chạy theo người ta học cách làm ăn, bị chê cười nhiều lắm!”

“Hướng Quân vừa mới đập phá Club Mộng Hương cách đây không lâu. Nghe nói chính vì vậy mà Hạng tổng đã đưa mảnh đất nằm trong khu quy hoạch của thành phố G cho tổng giám đốc Hạ. Nếu lần này Hướng Quân lại tiếp tục đập phá Club Mộng Hưởng, mọi người đoán xem nhà họ Hướng sẽ lấy gì ra bồi thường!”

“Tổng giám đốc Hướng sinh ra hai anh em Hướng Quân và Hướng Thu Vân, đúng là xui xẻo tám đời…”

Cuối cùng lời của người phụ nữ kia cũng không thể nói hết, Hướng Quân hung hăng tới gần anh ta, dùng hai tay nhấc cổ áo cô ta lên: “An Thi Kiểu, phải không? Không phải trước đây mày cúp đuôi chạy theo em gái tao như một con Pug, chỉ thiếu nước cúi đầu liếm chân cho em tạo sao? Bây giờ chủ nhân thất thế, mày đã mọc lên cái gan dám giẫm lên mặt chủ nhân rồi hả?!”

“Anh Hướng… Hướng Quân” An Thi Kiều lắp bắp không biết phải nói gì, sắc mặt cô ta tái nhợt: “Tôi là phụ nữ… tôi là phụ nữ đấy…….

Ngay lúc cô ta nói xong chữ cuối cùng trong câu, Hướng Quân đã ném cô ta xuống đất, dùng chân đạp lên bụng cô ta: “Là phụ nữ thì sao? Ông mày muốn đánh người thì chưa bao giờ để ý đó là đàn ông hay đàn bà!”

Mấy câu anh ta nói khiến đám con gái ở đó im thin thít.

An Thi Kiều bị Hướng Quân dọa cho suýt tè ra quần, Hướng Quân hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống sàn nhà sốt ruột nói với quầy lễ tân: “Nhân viên của các người tên là Lâm Tuyết Nghi và quản lý Chu gì đấy đúng không, người đâu rồi? Bảo bọn họ cút ra đây cho ông!”

Nhân lúc Hướng Quân không chú ý, An Thi Kiều chật vật đứng lên rồi lần vào đám đông. cô ta lại cứng miệng nói nhưng lần này giọng nói của cô ta nhỏ hơn khi nãy rất nhiều: “Thật sự cho rằng đây là địa bàn của nhà họ Hướng sao? Đợi lát nữa tổng giám đốc Hạ đến dạy dỗ anh đi!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp