Chương 181

Hướng Thu Vân xoa xoa đầu, cảm thấy có chút đau.

“Không có việc gì thì tốt. Trong giọng nói của Lâm Quỳnh Chi tràn đầy lo lắng: “Chị gọi cho em cũng không có việc gì, chỉ là muốn xem em thế nào. Chị với anh trai em đều lo lắng… Chuyện hôm đó, sợ Hạ Vũ Hào trả thù em!”

Chuyện hôm đó cũng chính là chuyện Hướng Thu Vân quyến rũ Hạ Vũ Hào, sau đó bị anh ném ra ngoài. Tay Hướng Thu Vân nắm thật chặt điện thoại, im lặng một lúc lâu mới nói: “Không có việc gì, chị với anh đừng lo lắng

Cô tự giễu nói: “Em ở trong tù hai năm cũng không có vấn đề gì, ở Club Mộng Hương so với trong tù vẫn tốt hơn. Nghe thấy điều này Lâm Quỳnh Chi càng thêm lo lắng: “Thu Vân…

“Nếu Hạ Vũ Hào gây khó khăn cho em, em sẽ gọi cho chị, để chị và anh trai đến đây làm chỗ dựa cho em, như vậy được chưa?” Hướng Thu Vân cười cười, nói.

Lúc này Lâm Quỳnh Chi mới miễn cưỡng yên tâm, lại dặn dò cô mấy câu sau đó vội vàng tắt điện thoại. Công việc vẫn như thường ngày, chỉ là gần tới mười một giờ đêm chuẩn bị tan làm, quản lý Chu lại gọi Hướng Thu Vân lên văn phòng một chuyến.

Hướng Thu Vân gõ cửa đi vào: “Quản lý Chu, ông tìm tôi?”

“A.” Quản lý Chu nói: “Chu Hồng hôm nay cũng không đi làm, cô biết không?”

Hướng Thu Vân gật đầu: “Cô ấy nói mình không có số di động của quản lý Chu nên sau đó đã xin chị Hàm cho nghỉ.”

“Việc Chu Hồng xin nghỉ chị ấy có nói với tôi, cô đừng khẩn trương, tôi chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi.” quản lý Chu đẩy mắt kính, muốn nói lại thôi.

Hướng Thu Vân theo thói quen đặt hai tay ở trước bụng dưới, nhẹ giọng nói: “Quản lý có chuyện gì cứ việc nói thắng “Vậy thì tôi cứ nói thẳng” Quản lý Chu thở dài: “Hôm trước cô đi tìm tổng giám đốc Hạ, sau đó bị anh ta ném ra ngoài, việc này cô vẫn còn nhớ chứ?” Đồng tử Hướng Thu Vân hơi co lại, trên mũi đã sớm đọng một lớp mồ hôi: “Vâng.”

Quản lý Chu nói lời này có ý tứ gì? “Hôm nay tổng giám đốc Lưu ở trên sân thượng tổ chức một buổi party, tổng giám đốc Hạ có ý muốn sau khi buổi tiệc kết thúc thì để cô đi dọn dẹp sân thượng.” Quản lý Chu nhìn cô đầy thương hại, vẻ mặt không đành lòng mà nhần mạnh: “Chỉ một mình cô.

Sân thượng rất lớn, trong trường hợp bình thường cũng sẽ phân công từ ba đến bốn người nhân viên dọn vệ sinh, tổn hơn hai giờ mới quét dọn xong.

Nhưng bây giờ chỉ còn lại một tiếng nữa là tới giờ tan ca, lúc này bảo một mình Hướng Thu Vân lên quét dọn sân thượng, điều này rõ ràng là đang muốn dạy dỗ cô.

Thấy Hướng Thu Vân không nói lời nào, quản lý Chu lại thở dài một hơi, tiếc hận nói: “Tôi cũng biết bắt một cô gái yếu đuối như cô, một mình quét dọn hết một cái sân thượng là rất quá đáng nhưng mà… Đây lại là việc phía trên dặn dò xuống dưới, tôi cũng không dám nói nhiều, mong cô thứ lỗi và hiểu cho những khó khăn của tôi.”

Hướng Thu Vân mím môi, khẽ ừ một tiếng, hai tay vốn đã đặt ở trước bụng dưới đã buông thõng xuống hai bên thân thể, lông mày hơi cau lại.

“Cảm ơn cô đã thông cảm.” Quản lý Chu nâng cổ tay lên nhìn thời gian, ho khan một tiếng: “Buổi tiệc của tổng giám đốc Lưu đã kết thúc, vậy bây giờ cô đi lên dọn dẹp đi.” Hướng Thu Vân không nhúc nhích.

Vừa thấy vậy, giám đốc Chu có chút sốt ruột hỏi: “Còn có chuyện gì sao?”

“Tôi muốn hỏi một chút, chuyện quét dọn trên sân thượng, là do chính tổng giám đốc Hạ ra lệnh hay thế nào?” Hướng Thu Vân nặng nề cắn chặt hai chữ ‘tự mình, ánh mắt nhìn thẳng vào ông ta.

Đối với dạng người có thân phận giống như Hạ Vũ Hào, chỉ cần anh tỏ ra không thích cô dù chỉ một chút thôi thì bọn người phía dưới chắc chắn sẽ tranh nhau đứng ra đối đầu với cô, hoàn toàn không cần anh phải tự mình đứng ra xử lý một ‘chuyện tầm thường như vầy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play