Tàn Độc Lương Duyên

Chương 135


2 năm

trướctiếp

Chương 135

Không cần Hạ Vũ Hào mở miệng, Mộng Hàm đi đến trước mặt anh, khoé mắt cô ta hơi nhướng lên: “Những bức ảnh khỏa thân của Hương Thu Vân.”

“Đó không phải là Hướng Thu Vân!” Vì sợ bị Hạ Vũ Hào trách tội, nhân viên bảo vệ không đợi cô ta nói xong đã ngắt ngang.

Hạ Vũ Hào kéo kéo cổ áo, hơi nhíu mày: “Sao?”

“Đó… đó là bức ảnh khoả thân mà tôi tải từ trên mạng xuống, sau đó đến phòng giám sát cắt ghép” Thân thể nhân viên bảo vệ rùng mình một cái, cúi đầu run rẩy nói: “Mọi người đều đang nói Hướng Thu Vân và… chuyện kia, lúc đó rất nhiều người theo dõi cùng với tôi, sau đó tôi… tôi liền ghép một tấm. ”

Sợ bị mọi người phát hiện là giả, anh ta còn cố ý xử lý khuôn mặt trong ảnh để không bị nhận ra đó không phải là Hướng Thu Vân.

Khoé mắt Hạ Vũ Hào lạnh thấu xương, mang theo ý cười nhạt, trên cổ lộ ra

gân xanh: “Tài năng như vậy, để cho anh làm bảo vệ thì thật sự không công bằng cho anh rồi.”

“Không đâu, không đâu, có thể… có thể làm việc ở Club Mộng Hương là vinh dự của tôi, không biết có bao nhiêu người hâm mộ tôi.” Nhân viên bảo vệ cẩn thận lấy lòng nói.

Hạ Vũ Hào mím chặt môi mỏng nhìn anh ta một cái, ánh mắt như là vực sâu không đáy.

Nhân viên bảo vệ bị ánh mắt này làm cho phát run: “Tổng giám đốc Hạ, tôi biết mình sai rồi, lát nữa trở về tôi sẽ nói với mọi người bức ảnh là cắt ghép, nhất định sẽ không để Hướng Thu Vân bị bôi đen.”

“Những người cùng với anh theo dõi đó, đem danh sách lên đưa cho Mộng Hàm” Hạ Vũ Hào không trả lời, nhưng đột nhiên nói với đôi mắt của mình.

Anh ta vội vàng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

“Được rồi, bây giờ không còn việc của anh nữa, đi đi” Mộng Hàm liếc nhìn vẻ mặt của Hạ Vũ Hào rồi nói với nhân viên bảo vệ.

Nhân viên bảo vệ lau mồ hôi lạnh trên đầu, tựa như vừa được sống lại, cơ hồ là chạy chậm ra khỏi cửa.

“Chờ đã!” Mộng Hàm ngăn anh ta lại, điềm đạm cười một tiếng, ngũ quan long lanh xinh đẹp phát sáng: “Điều gì nên nói và điều gì không nên nói, hiểu được không?”

Nhân viên bảo vệ gật đầu lia lịa, nịnh nọt nói:

“Mấy người đó miệng mồm cả ngày không có chừng mực, ở đâu cũng nhiều chuyện loan truyền ba cái tin vịt, khi về tôi sẽ dạy dỗ bọn họ không được nói nhảm nữa”

“Được rồi, đi đi” Mộng Hàm đưa tay vén mái tóc lộn xộn của mình lên, một động tác đơn giản nhưng được cô ta làm vô cùng quyến rũ lẳng lơ.

Nhân viên bảo vệ nuốt nước bọt, mở cửa rời đi.

Hạ Vũ Hào không ngồi lại trên giường bệnh mà đi tới bên cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài nói: “Sau khi nhận được danh sách, đem tất cả những người có tên trong đó đuổi đi. Club không cần những nhân viên làm việc vô ý như vậy, suốt ngày chỉ biết vui vẻ nhiều chuyện.”.

“Nghe ý anh ta nói, chắc có không ít người đâu. Nếu bây giờ lập tức đuổi việc nhiều người như vậy, không kịp bổ sung nhân viên sẽ ảnh hưởng rất lớn tới việc kinh doanh của Club” Mộng Hàm đứng mệt rồi, lười biếng đi đến bên ghế ngồi xuống.

Club Mộng Hương ở bên ngoài có danh tiếng nên việc tuyển chọn vài chục người không phải là vấn đề gì lớn.

Nhưng nhân viên mới cần được đào tạo từ nửa tháng đến một tháng, nếu cứ để vậy mà trực tiếp cho làm nhân viên chính thức thì không những không giúp được gì mà chỉ gây thêm rắc rối.

Điển hình của việc hết chuyện để nói. Hạ Vũ Hào thu hồi ánh mắt, không biết đang nghĩ gì, mặc kệ cô ta.

“Tổng giám đốc Hạ, còn rất nhiều việc đang chờ tôi, tôi về trước nhé” Mộng Hàm VỖ VỖ nếp nhăn quần áo trên người, thướt tha bước ra ngoài.

Hạ Vũ Hào nhíu mày rồi lại giãn ra, ánh mắt lóe lên, nói với Mộng Hàm đã đi tới cửa: “Thêm tôi vào nhóm chat làm việc.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp