Tàn Độc Lương Duyên

Chương 129


2 năm

trướctiếp

Chương 129 Ngài thấy sao hả?

Ba người bảo vệ nhìn lướt qua nội y tình thú cùng với nội y của phụ nữ vương vãi đầy trên mặt đất, lại nhìn lướt qua Hạ Vũ Hào với quần áo không chỉnh tề và trên đùi còn đang chảy máu, còn nhìn lướt qua phần cánh tay đang giằng co với Mộng Hàm của Hướng Quân, ngu hết cả người rồi, hoàn toàn không nghĩ ra được ở chỗ này đã xảy ra chuyện gì.

“Vậy thì vừa hay, xưa nay tôi cũng không có loại tật xấu ý đông hiếp yếu, nếu như ngài tổn thương đến một sợi tóc của tôi thì tôi sẽ khiến cho ngài vào đứng thẳng bò đi ra đấy” Mộng Hàm chớp chớp mắt, vuốt ve gương mặt Hướng Quân một chút: “Ngài thấy sao hả?”

Hướng Quân xanh mét mặt mày mà hất bàn tay của cô ta ra, anh ta dùng sức chà xát chỗ vừa bị cô ta vuốt qua cứ như thể bị một thứ đồ dơ bẩn nào đó đụng trúng.

Mộng Hàm cũng không tức giận, cô ta mỉm cười nhìn hành động của anh ta.

“Hạ Vũ Hào, mày trốn sau lưng phụ nữ mà coi được hả?” Hướng Quân phun một bãi nước bọt xuống đất, hai mắt đỏ quạch nhìn về phía Hạ Vũ Hào: “Có bản lĩnh thì mày ra đây đánh với tạo một trận xem!”

Không đợi Hạ Vũ Hào mở miệng, Mộng Hàm cười: “Cậu Hướng cũng thú vị thật đấy, Tổng Giám đốc Hạ của chúng tôi vì sao phải đánh nhau với ngài?”.

“Vì sao thì tự trong lòng anh ta biết rõ!” Hướng Quân nói một câu với Mộng Hàm rồi lại quay đầu nhìn về phía Hạ Vũ Hào, đáy mắt tràn đầy oán hận cùng phẫn nộ: “Hạ Vũ Hào, mày con mẹ nó ném Thu… Một phụ nữ trần trụi không có

mảnh vải che thân ra ngoài, ngay cả một chút quần áo cũng không cho con bé, có phải là mày muốn nó tìm đường chết phải không?!”

Nghe thế, Mộng Hàm khẽ nhướng mày tựa như muốn nói điều gì đó, nhưng Hạ Vũ Hào nhìn qua liếc mắt một cái thì khuôn miệng vừa hé mở của cô ta đã phải khép lại.

Hạ Vũ Hào đứng lên không màng đến máu dưới chân. còn đang chảy mà đi đến trước mặt Hướng Quân, tuy khuôn mặt tuấn tú tái nhợt nhưng khí thế không hề thua kém so với ngày thường chút nào: “Lúc anh em hai người các người bỏ thuốc tôi thì nên nghĩ đến loại kết quả này”

Ba người bảo vệ nghe được thế thì đáy mắt sáng lên, ngọn lửa hóng chuyện nơi đáy lòng hừng hực nóng cháy, một đám người tuy cúi đầu nhưng lỗ tai lại dựng thẳng đứng.

“Nếu không phải mày ép chúng tạo không còn đường để đi, thì con mẹ mày, Thu Vân phải quyến rũ mày làm gì?! Con bé sẽ phải dùng đến cái loại thủ đoạn thấp kém như chụp ảnh thế này để chèn ép mày sao?!” Hướng Quân tức giận đến thân thể run rẩy, mỗi khối cơ bắp đều trở nên căng cứng.

Anh ta chỉ vào Hạ Vũ Hào, trong giọng nói ẩn chứa đôi chút nghẹn ngào: “Thu Vân của trước kia là một người cởi mở nhường nào, bị tên khốn nhà máy đưa vào nhà tù hai năm, sau này ra khỏi đó rồi thì thu mình lại, dù có bị đánh đập cũng không dám thả một cái rắm, ngay cả tao cũng chưa thấy con bé cười lại nữa!”

“Chân của con bé bị mày đánh hỏng rồi, không còn nhảy múa được nữa, nhà họ Hướng cũng không quay về được, còn bị mày mẹ chèn ép ở lại Club Mộng Hương tiếp khách, sống còn không bằng một cô chủ, ngay cả danh dự con bà nó cũng không có, mày còn muốn như thế nào nữa đây? À? Có phải mày muốn ép cho nó chết đi thì mày mới vừa lòng hay không?”

Ánh mắt Hạ Vũ Hào chợt lóe lên, trong lòng hơi đau, nhưng càng nhiều hơn chính là sự phẫn nộ không cách nào kìm xuống được: “Chết sao? Quá dễ dàng cho cô ấy”

“Mày khốn kiếp…” Đôi mắt Hướng Quân đều đã đỏ quạch rồi, trực tiếp đẩy đám người Mộng Hàm ra, đột nhiên đấm một cú về phía Hạ Vũ Hào. .

Một đấm trúng rồi, rất nhanh sau đó lại có thêm một đấm. lao tới.

Hạ Vũ Hào nắm lấy nắm tay muốn đánh úp của anh ta, ánh mắt lạnh lẽo mà nhìn anh ta, có lẽ là nguyên nhân dược tính phát tác hoặc cũng có lẽ là bởi vì lý do bị thương, cảm xúc vốn đã không chịu sự khống chế, lửa giận nơi đáy lòng cùng với ấm ức bực bội khó có thể khống chế.

“Tất cả những điều này đều là do Hướng Thu Vân gieo gió gặt bão. Hai anh em nhà các người không cần phải phí sức lăn qua lộn lại nữa, cả đời này của cô ấy cũng đừng mong thoát được khỏi Club Mộng Hương!”.

Nghe thấy thế, Mộng Hàm khó nén được sự kinh ngạc, trên thực tế cô ta đã làm cấp dưới của Hạ Vũ Hào 4-5 năm nay vậy mà chưa từng thấy được anh bộc lộ quá nhiều cảm xúc ra bên ngoài như vậy.

“Mẹ kiếp!” Hướng Quân dùng sức tránh thoát khỏi sự giam cầm của anh, trong cơn giận dữ mà nhổ tiếp một bãi lên mặt đất: “Nhà họ Hạ chúng mày có bản lĩnh tới đâu cũng không thể một tay che trời được!”.

“Tao cảnh cáo mày Hạ Vũ Hào, nếu như mày không để Thu Vân rời khỏi đây, tao sẽ đi báo án, Cục Cảnh sát địa phương không giải quyết được thì tao lại báo lên cấp trên, dù là Ngọc Hoàng đại đế cũng có thể lật đổ chứ đừng nói một thằng đàn ông hèn hạ như mày, mẹ kiếp!”

Mộng Hàm nghe được như thế thì thái dương co giật,

ngay cả thằng đàn ông hèn hạ cũng mắng luôn rồi…..

Hạ Vũ Hào cười lạnh một tiếng: “Đúng là tôi không thể một tay che trời nhưng anh bỏ thuốc tôi, Hướng Thu Vân. mang theo camera mini ngụy trang trong dây chuyền. Anh có thể báo án, ngược lại tôi lại muốn xem thử là ai sẽ bị bắt đây”

“Mẹ nó!” Hướng Quân mắng một tiếng rồi muốn ra tay tiếp.

Nhưng lần này Hạ Vũ Hào đã có sự phòng bị, anh chặn lại. Tay chân Hướng Quân đều bị trói buộc, cho dù Hạ Vũ Hào bị thương thì anh ta cũng đánh không lại đối phương, anh ta thật sự căm hận đến khó thở, dứt khoát áp sát lại gần nhào đến cắn lỗ tai của Hạ Vũ Hào.

Hạ Vũ Hào quay đầu đi, lạnh mặt mà đẩy anh ta ra.

“Cậu Hướng, ngài còn quấy rối vô lý như vậy không sợ rước họa cho nhà họ Hướng các người sao?” Mộng Hàm đứng cản lại ở trước mặt Hướng Quân, nheo mắt lại khẽ nói.

Đây vẫn là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy đàn ông đánh nhau lại đánh thành như vậy, thế này thì có khác gì phụ nữ nằm tóc đánh lộn đầu cơ chứ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp