Nghe như có người gọi khẽ bên tai, Huyên Cảnh Thần mơ màng mở mắt, đỡ trán ngồi dậy khỏi giường. Ánh trăng sáng ngời xuyên qua doanh trướng, phủ thành một lớp sương bạc cạnh giường. Huyên Cảnh Thần xoa thái dương, bước xuống giường, nương ánh trăng mà đi ra khỏi doanh trướng.
Nàng lại mơ thấy Chung Ly Sóc. Từ khi rời khỏi thành Nguyên Châu, mỗi giờ mỗi khắc nàng đều lo lắng cho Chung Ly Sóc. Đặc biệt là sau khi tin phản loạn ở Uyển Châu truyền đến vào tháng trước, nàng lại càng hận không thể dẫn đại quân lao về. Nhưng Tố Bắc rất lì lợm, nếu lúc này nàng mang đại quân trở về thì chắc chắn phải mất Ải Vọng Nguyệt mà khó khăn lắm mới giành lại được.
Sau lưng là phản loạn Uyển Châu, trước mặt lại là ác lang muốn tranh giành gia quốc. Đại quân của nàng bị kẹt ở giữa, phải một đường tiến tới mới có thể thoát khỏi cảnh khốn cùng.
Sắp rồi, sắp đến rồi, vương đình Man tộc đã gần trong gang tấc. Chỉ cần đánh tan đại quân Tố Bắc thì nàng sẽ có thể mau chóng lên đường, cùng viện quân tại Uyển Châu trở lại Nguyên Châu. Đến lúc ấy, tất cả sẽ được giải quyết.
Cuối cùng nàng đã có thể trở lại Nguyên Châu, mang theo vinh quang cùng chiến thắng. Nhưng người cho nàng vòng nguyệt quế tán thưởng giờ đã không còn.
Huyên Cảnh Thần đỏ mắt, nhìn về phía Thanh Lam, cầu khẩn nói: “Đại Ty Mệnh, cho ta dùng một ít thuốc trấn định.”
Giờ không phải lúc thất thố, cũng không phải lúc trách cứ người khác, mà nên là lúc vì quân chủ của nàng dâng lên vinh quang.
Đêm đến, Huyên Cảnh Thần đeo khăn trắng, mặc giáp trắng, cấp tốc trở về thành Nguyên Châu sau khi đã chiếm được vương đình.
Các tướng sĩ không biết tin chỉ cho rằng nàng đang tưởng nhớ những binh lính đã tử trận, lại không biết nàng giờ đã là một kẻ vị vong*.
*Vị vong, hay vị vong nhân là tự xưng của góa phụ thời xưa.
Tin Chiêu Đế tự thiêu trong cung, lấy thân tuẫn quốc nhanh chóng truyền khắp Cửu Châu bởi phản quân. Khi Huyên Cảnh Thần mang binh trở về quốc cảnh Đại Sở thì quý tộc Sở quốc bảo thủ đang chuẩn bị lập quân chủ mới, ủng hộ Vân Trung Vương Chung Ly Mạc xưng đế.
Chung Ly Mạc thà chết không chịu, vội mang theo tỷ muội Huyên thị chạy về phía Huyên Cảnh Thần dưới sự bảo hộ của Ty Mệnh Giám Thiên Ty.
Sau khi công hãm thành Nguyên Châu, thủ lĩnh phản quân chiếm được ba châu xưng đế tại đô thành. Nhìn thấy Ngụy triều của phản quân, các quý tộc Sở quốc cũng vứt bỏ tín ngưỡng, noi theo Ngụy triều mà ồ ạt xưng đế, thành lập chính quyền.
Huyên Cảnh Thần tay nắm đại quân, kết hợp với di mạch Sở quốc là Chung Ly Mạc, cấp tốc tập hợp một đám năng thần. Đoàn thể quan văn do Từ Minh Nghĩa đứng đầu, cộng thêm binh lực của Huyên Cảnh Thần, chỉ mấy tháng đã xử lí hết đám Ngụy triều không an phận.
Chiến loạn kéo dài hơn tháng, mãi đến khi mùa đông bắt đầu, đại quân do Huyên Cảnh Thần suất lĩnh cuối cùng cũng chiếm lại được thành Nguyên Châu.
Lại là một ngày thành Nguyên Châu đầy tuyết. Tuyết trắng xóa rơi trên mặt đất, che đi vết chiến hỏa đen tuyền. Đại quân Sở quốc đánh vào hoàng cung. Binh sĩ vây bắt Ngụy Đế trên vương tọa, áp hắn đến trước mặt Huyên Cảnh Thần.