*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Không tốt! Đoàn Phong lập tức nhận ra không ổn, côn sắt trong tay đã bị Hoàng Thiên nắm chặt lấy, bất cứ lúc nào cũng có thể bị Hoàng Thiên giật đi.

“Bụp!" Cú đá này Hoàng Thiên dùng hết sức để đá, chính là muốn đá chết Đoàn Phong.

Đoàn Phong cảm giác ngực mình như bị một tảng đá lớn đập vào, đau đến mức gã ta kêu gào lên một tiếng, văng ra xa bốn, năm mét, ngã ở gần quầy bar.

“Rầm rầm”
một tiếng, kèm theo đó là tiếng hét của của Đoàn Phong, con hàng này suýt nữa là đã đi gặp Diêm Vương báo danh, quay đầu một cái phun ra một ngụm máu tươi, chỉ còn lại nửa cái mạng.

Điều này khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều choáng váng, đặc biệt là cái cặp đôi nam nữ tay câm dao kia, quên cả việc tấn công công Hoàng Thiên.

Bốn người ngoại quốc kia thì cứ ngơ ngác dung đó, không biết phải làm sao.

Bọn họ không ngờ Hoàng Thiên lại có thực lực như vậy, bọn họ cho rằng chỉ cần Hoàng Thiên một mình đến quán bar Lửa Quỷ, vậy thì cho dù anh có mọc cánh cũng khó thoát khỏi đây.

Nhưng bây giờ xem ra bọn họ đều đã nghĩ sai rồi, Hoàng Thiên chẳng những có thể chạy thoát bất cứ lúc nào, thậm chí còn có khả năng tiêu diệt hết bọn họ.

“Một đám vô dụng! Lên hết cho tôi, giết chết Hoàng Thiên!”
Vì để cho Đoàn Phong và cặp đôi nam nữ kia nghe hiểu được nên Nita dùng tiếng Việt Nam để mắng chửi, ra lệnh cho bọn họ cùng nhau xông lên.

Lúc này Đoàn Phong đã gần như què quặt rồi, sau khi bị đá trọng thương, gã ta cảm thấy như ngũ tạng lục phủ đều bị lệch hết khỏi vị trí, làm gì còn sức mà gượng dậy nữa.

Bột phấn lập tức bao phủ hết đám người Vũ Thanh.

Đây là thứ bột phấn có thể khiến người ta hôn mê, trước đây cặp năm nữ này không ít lân dùng thứ này, có thể nói là bách phát bách trúng, bọn họ cho rằng lân này chắc chắn cũng sẽ có hiệu quả.








.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play