*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn thấy dáng vẻ đức hạnh đáng chết này của Lương Hải, Hoàng Thiên suýt chút nữa bị chọc cười.

Người không biết trời cao đất dày rất nhiều, tên Lương Hải này cũng được xem là một trong số đó.

"Ồ? Ha ha, vậy ông nói thử xem.

"
Hoàng Thiên khẽ cười hỏi Lương Hải.

Lương Hải còn cho rằng Hoàng Thiên sợ rồi, lúc này liên kiêu ngạo.

"He he, cũng xem như là nhóc con cậu thức thời! Tôi thấy thân thủ của cậu không tệ, như này đi, cậu vê dưới trướng của tôi, Lương Hải tôi đây sẽ không bạc đãi cậu.

"
Khi Lương Hải nói những lời này, hai mắt như lang sói nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, quan sát phản ứng của anh.

Nhưng ông ta lại không nhìn ra được điều gì cả, bởi vì Hoàng Thiên quá bình tĩnh giống như không hề có chuyện gì.

"Về dưới trướng của ông? Ha ha, ông chắc chắn có thể dẫn theo tôi không?”
Sắc mặt của Lương Hải đột nhiên khẽ thay đổi, đối với ông ta mà nói nhà họ Sử thực sự quá khủng Cha.

Chút tiền và thực lực này của ông ta thực sự không đáng là gì trước mặt của nhà họ Sử.

Nhà họ Sử muốn có tiền liền có tiền, muốn có người liền có người, đặc biệt là ông imgwebtruyen










.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play