Diệp Vãn Ninh không ngờ hôm nay mình lại ngủ say sưa đến thế, lúc cô nhìn đồng hồ thì đã là mười giờ, chắc cô ta đã mang bữa sáng đến cho anh rồi nhỉ?
Cô cũng không cần phải bận tâm nữa, vẫn là nên chỉnh sửa xong sớm những mẫu thiết kế kia rồi gửi vào hòm thư của Nghi Tâm!
Diệp Vãn Ninh duỗi cái eo nhức mỏi, đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng xong, cô lại ngồi vào bàn làm việc, dồn hết tâm trí sửa từng mẫu thiết kế bị trả về lại kia...
Cứ như thế, cô bận rộn mãi đến khoảng mười hai giờ, mới hoàn thành hết mười sáu bản thiết kế! Cô nhanh chóng lấy điện thoại chụp lại từng tấm một.
Mà sau đó, cảm nhận được vùng lưng mình hơi đau mỏi, cô liền đứng dậy cầm lấy ly sữa bò thím Lý bưng đến, đứng bên cạnh cửa sổ nhìn ngắm khu rừng trúc tươi tốt...
Từng bởi vì cô tự ý đi vào rừng trúc khiến cho anh nổi trận lôi đình, bây giờ... người con gái mà anh ngày đêm mong ngóng cuối cùng cũng quay trở về bên cạnh anh, cho dù cô ta không phải là La Vân Nhi thực sự, chỉ với vẻ bề ngoài tương tự, nét mặt và từng cử chỉ hành động đều trở thành La Vân Nhi thứ hai trong lòng anh.
Diệp Vãn Ninh lộ ra nụ cười thê lương, Lục Lục ở bên cạnh nhấc cái chân nhỏ khể tóm lấy tà váy cô. “Meo..” Lục Lục thích dính lấy người lại muốn được cô bể lên!
Diệp Vãn Ninh đặt chiếc ly thủy tinh xuống, Lục Lục giống như là đang quan tâm đến chủ nhân đang mang bầu, lập tức nhảy lên bàn làm việc, Diệp Vãn Ninh muốn bế lấy nó cũng không cần phải quá dùng sức cúi eo xuống. “Lục Lục, say này chị sẽ rời xa nơi này, em sẽ đi cùng chị, hay là ở lại đây tiếp?”
Lục Lục hiểu mà không hiểu kêu meo meo mấy tiếng, chìa ra bàn chân nhỏ đè lên bờ ngực Diệp Văn Ninh...
Dáng vẻ đáng yêu của nó làm cho Diệp Vãn Ninh thấy rất khôi hài, cô bật cười thành tiếng, nhìn thấy cô chủ của mình cười, Lục Lục lại càng hoạt bát hơn! “Tinh tinh tinh... Điện thoại đang đặt ở ghế phụ bỗng nhiên vang lên, nhân lúc đợi đèn đỏ, Hạ Nghi Tâm lập tức cầm lấy điện thoại, là Email của Vãn Ninh gửi đến! “Cậu ấy làm nhanh thật! Còn chưa đến một ngày, mười sáu bản thiết kế bị trả về đã được sửa xong toàn bộ! Mình nói rồi mà, cậu ấy rất có năng lực!” Hạ Nghi Tâm vừa nói vừa cười, đợi cô về đến nhà, phải xem lại cẩn thận toàn bộ mới được!
Bây giờ cô phải nhanh chóng trở về, vào giờ này, chắc hẳn bố mẹ cô đã trở về nhà sau chuyến đi nước ngoài rồi cũng nên?
Tiếng động cơ của chiếc xe con vang lên, Hạ Nghi Tầm nhìn đèn đỏ đã chuyển sang màu xanh, lập tức nhấn mạnh ga tiến thẳng về con đường nhựa rộng rãi, lái xe về phía nhà mình...
Xe của cô dừng ở gara trong vườn, cô chú ý đến một chiếc siêu xe đang đậu ở bên cạnh “Lạ thật, đây là xe của ai nhỉ?" Hạ Nghi Tâm tò mò nhìn sang chiếc Maserati, "Hay là xe mới của anh minh?” Cô đẩy cửa xe, bước xuống khỏi xe xong, liền đánh giá kỹ càng chiếc xe kia! "Đây không phải là xe của anh, cũng đâu có nghe nói anh ấy mua xe mới!” Hạ Nghi Tâm ôm một bụng nghi vấn khóa xe lại, rồi đi về phía phòng khách. "Bố, mẹ!” Sau khi nhìn thấy bố mẹ đang ngồi trên sofa, Hạ Nghi Tâm lập tức tiến lên phía trước ôm chầm lấy họ, “Con nhớ mọi người quá, cuối cùng cũng đã quay trở về, chuyến du lịch này có vui không ạ?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT