Mãi đến khi các người mẫu khác về cơ bản đã hoàn thành xong vòng thứ ba, Lục Thừa Tiêu ngồi ở dưới khán đài cuối cùng cũng không ngồi nối nữa. “Cậu chủ, anh. “Ở lại đây. “Vâng. Kase hiểu rõ gật nhẹ đầu, biết cậu chủ chắc chắn không ngồi nổi nữa.
Lục Thừa Tiêu nhân lúc tầm mắt của mọi người đều tập trung lên vũ đài, anh lập tức ven theo mép bên cạnh rời đi, sau đó soải bước về phía hậu trường.
Vưu Mỹ vừa hoàn thành màn trình diễn của mình bước nhanh đến ngồi bên cạnh Diệp Văn Ninh. “Chị Ninh Y, công việc của em ngày hôm nay đã kết thúc rồi!” Vưu Mỹ nở nụ cười chân thành nhất với Diệp Văn Ninh, “Chị Ninh Y, bây giờ chị cảm thấy thế nào rồi? Còn đau không?" “Chị không sao, Vưu Mỹ, chắc có thể lên sàn diễn được. “Nếu như không được, thì chị đừng gắng gượng nhé" Vưu Mỹ có chút lo lắng nhìn cô, “Thực sự có thể không ạ? Chi Ninh Y?" “Được mà, đừng lo cho chị, nhanh đi tẩy trang đi, sớm tan làm về nhà nghỉ ngơi" Diệp Văn Ninh giơ tay chỉ về trợ lý và thợ trang điểm ở cách đó không xa, "Mọi người còn đợi em đó.
Vưu Mỹ nhìn theo phương hướng Diệp Văn Ninh chỉ, liền lên tiếng: “Vâng, vậy em đi trước nhé, chị Ninh Y, chị phải chú ý đấy, nhất định phải cẩn thận mới được!”
Diệp Vãn Ninh gật nhẹ đầu, “Chị biết rồi, chị sẽ cẩn thận, không sao đâu." “Dạ.” Vưu Mỹ vẫn cảm thấy có chút không yên tâm, cô soải bước đi về phía trợ lý và thợ trang điểm. “Cô Ninh Y, đến lượt cô biểu diễn rồi, đã chuẩn bị xong chưa?" Nhân viên công tác đi về sau hậu trường, hỏi thăm Diệp Văn Ninh để xác nhận lại. “Đều đã thay xong trang phục và trang sức rồi, chỉ cần thay giày nữa là được"
Người nhân viên gật đầu, "Vâng vâng, nhanh mang giày của cô Ninh Y lại đây”
Mấy người nhân viên vội vã đáp lại, Hana đi cùng nhân viên đến tủ đựng giày vô cùng tinh xảo, lấy một đôi giày cao gót được khảm kim cương có giá trị không hề rẻ từ bên trong ra, sau đó xếp trước mặt Diệp Vãn Ninh.
Diệp Văn Ninh nhanh chóng cởi đôi dép lê, bàn chân vừa được nhét vào đôi cao gót, cô bèn kêu lên một tiếng đau đớn, “A... Khuôn mặt tinh xảo lập tức co rúm lại, cô khế cắn môi dưới, nhẫn nhịn cơn đau dưới lòng bàn chân. “Có chuyện gì thế?” Người nhân viên và trợ lý Hana đều kinh hãi, nhìn dưới lòng bàn chân Diệp Văn Ninh đã rớm máu, lập tức hỗ thất thanh: “Sao lại thể này!”
Vưu Mỹ nghe thấy tiếng la thất thanh liền nhấc mắt nhìn về phía Diệp Văn Ninh, cô vẫn đang tẩy trang vội vã đứng dậy chạy lại, “Xảy ra chuyện gì? Chị Ninh Y sao thể a?" Vưu Mỹ thấy chân Diệp Văn Ninh toàn là máu tươi, cũng kinh hãi hô lên. “Chuyện gì thế này?"
Hana phát giác điểm không bình thường, lập tức dốc ngược chiếc giày cao gót, mấy miếng thủy tinh nhỏ vụn rớt ra từ bên trong “Là ai? Là ai làm hả?" Vưu Mỹ lập tức cầm lấy mảnh thủy tinh từ trong tay Hana lên tiếng chất vấn trong hậu trường, “Tôi hỏi các cô là do ai làm đây hả!”
Diệp Vãn Ninh không hé môi, Hana nhanh chóng rút mấy tờ giấy ăn, hy vọng có thể giữ máu tạm thời.
Lục Thừa Tiêu vừa đến hậu trường liền nhìn thấy một màn này, lửa giận của anh bốc lên ngùn ngụt, anh chạy nhanh lên trước, nhìn chằm chằm lòng bàn chân đều là máu tươi của cô, ánh mắt lạnh lẽo quét một vòng tất cả người mẫu có mặt ở đấy.
Khoảnh khắc tất cả cô người mẫu nhận được ảnh mắt hung ác của Lục Thừa Tiêu, đều co rụt cơ thể lại, lộ rõ vẻ sợ hãi.
Anh không nói hai lời, lập tức bế bổng cô lên, mấy người ký giả đi theo Lục Thừa Tiêu tiến vào hậu đài, nhìn thấy một màn này, đều nhốn nháo giơ máy ảnh lên chụp lia lia. “Cô Ninh Y, có thể mời cô trình bày rõ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra không?” “Cô Ninh Y, chân của cô bị gì vậy?" “Sao lại chảy máu? Cô Ninh Y... cô Ninh Y......
Những câu hỏi ùn ùn kéo đến của nhóm ký giả khiến Diệp Văn Ninh có chút chống đỡ không nổi, may mà có anh ở bên cạnh, nếu không... cô nhất định sẽ rất yếu đuối. “Cô Vưu Mỹ, thứ cô đang cầm trong tay là gì?" Mấy người phóng viên lanh lợi lập tức dò hỏi Vưu Mỹ ở bên cạnh. “Tôi..” Vưu Mỹ nhìn mảnh thủy tinh đang nhuốm máu, cũng vô cùng tức giận!
Mấy người nhân viên hội trường liền gọi bảo vệ đến, dưới sự hỗn loạn liên tiếp giải thích với nhóm phóng viên: “Hy vọng các vị ký giả đi ra bên ngoài tiến hành chụp hình, ở bên trong hậu trường không tiện cho việc chụp hình hay là phỏng vấn, hy vọng các vị thông cảm, cũng thực sự xin lỗi.
Mấy người bảo vệ hợp lực lại với nhau dùng cách thức mềm dịu nhất ngăn nhóm phóng viên ở bên ngoài cửa. Lục Thừa Tiêu đã sớm đưa Diệp Vãn Ninh rời đi bằng cửa sau dưới sự hộ tống của vệ sỹ, anh lái xe mang cô đến bệnh viện, lại không ngờ trước cửa bệnh viện cũng dày đặc ký giả đợi sẵn, sự việc người mẫu Ninh Y danh tiếng bị mảnh thủy tinh đâm bị thương đã đồn thổi khắp giới thời trang rồi!
Nhóm phóng viên hiển nhiên cũng không thể bỏ qua cơ hội này! “Shit!” Lục Thừa Tiêu thấp giọng mắng một tiếng, lấy hộp cứu thương được chuẩn bị sẵn trong xe tiến hành băng bó cho cô, nhưng tình hình hiện giờ của cô, cần phải khâu lại vết thương!
Anh lập tức gọi vào số của bác sỹ riêng, trước khi để nhóm nhà báo phát hiện xe của anh, nhanh chóng đánh vô lăng, lái thẳng vào con đường nhựa rộng lớn...
Trên đường, anh không nói một lời dư thừa nào, chỉ không ngừng nhấn mạnh chân ga, dùng tốc độ nhanh nhất đưa cô về biệt thự.
Đến khi chiếc xe tiến thẳng vào gara biệt thự, anh khoác áo vest lên người cô xong, thần tốc bế cô từ ghế phụ đi thẳng vào trong biệt thự. “Thím Ngô!” “Thiếu gia, thiếu phu nhân!” Thím Ngô nhìn cô gái ở trước mặt, không kìm được sững sờ, “Thiếu phu nhân, cuối cùng cháu cũng quay trở về rồi.
Quay về lại căn biệt thự đã lâu ngày không đến, Diệp Vãn Ninh không biết nên nói gì... nhìn vẻ hân hoan trên nét mặt thím Ngô, cô không nhẫn tâm nói ra những lời này, nhưng hiện giờ, cô không thể làm khác được...
Cô nở nụ cười, lập tức phủ định: “Thật xin lỗi, bác nhận nhầm người rồi, cháu là Ninh Y, không phải thiếu phu nhân của mọi người. “Ninh Y?” Thím Ngô sửng sốt, “Cháu không phải là thiếu phu nhân?” Tại sao có thể giống đến vậy... thực sự là giống nhau như hai giọt nước vậy!
Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, cho dù anh đã có đủ chứng cứ chứng minh cô là Diệp Vãn Ninh, nhưng anh chưa tính sẽ vạch trần tất cả, anh muốn biết cô gái nhỏ này sau khi bị chết nổ rồi trở về, rốt cuộc là hà cớ gì? Nếu như tiếp cận anh là vì báo thù anh, vậy anh cũng sẽ nhận hết, ai bảo anh nợ cô nhiều như vậy? Ai bảo anh đã phải lòng cô rồi chứ? “Đừng nói nhiều như vậy vội, bác sỹ đến chưa?" Bây giờ anh rất sốt ruột, vết thương vốn đã dừng rỉ máu của cô hiện giờ lại cháy máu rồi.
Nhìn dáng vẻ nhẫn nhịn cơn đau của cô, sự lo lắng và đau lòng của anh không thể diễn tả được bằng lời!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT