Sau 'một thời gian' ở lại theo dõi và tĩnh dưỡng ở bệnh viện, Hàn Tiểu Hy được gia đình đưa về nhà.


Hàn gia là một gia tộc lớn, có tiềm lực kinh tế dồi dào, làm ăn chân chính, không có chút quan hệ với thế giới ngầm, đương nhiên, để giữ bản thân trong sạch như thế thì Hàn gia chủ cũng tốn không ít chất xám cùng tiềm lực đâu, đã sớm luyện thành cáo tinh rồi. Vì làm ăn chân chính cùng tiềm lực dồi dào, Hàn gia là một trong những gia tộc có quyền lực nhất lục địa. Những người muốn bôi đen Hàn gia tộc đều đi tù mọt gông. Bởi vì Hàn gia tộc là gia tộc đa ngành nghề! Kinh doanh có, luật sư có, thám tử có, viên chức có, công nhân cũng có! Thậm chí cả những người làm thuê trong công ty Hàn thị cũng toàn họ Hàn không!


Hàn Tiểu Hy thực sự khâm phục các đấng tổ tiên, tinh lực dồi dào, tử cung khỏe mạnh.


Cậu đang choáng váng nhìn biệt thự trước mắt. Chưa bao giờ cậu vào cái 'ngôi nhà' to lớn gần bằng một phần hai hoàng cung Anh Quốc thế đâu.


Cố gắng trấn tĩnh tâm tình đang nhảy nhót. Hàn Tiểu Hy bày ra một vẻ mặt lãnh đạm đi vào nhà.


- Tiểu Hy à... xin lỗi con, cha bận chút chuyện phải đi rồi.


Hàn phụ nước mắt lưng tròng nhìn cậu, chỉ hận công việc, nếu không ông có thể ở lại với cậu chút nữa, thực sự không muốn xa gia đình mà! Công việc khốn kiếp, hại ông phải xa gia đình! Nhưng không đi làm thì lấy tiền đâu mà nuôi gia đình nhỏ của mình đây?


Vì thế Hàn phụ tủi thân bước ra khỏi nhà mà như bước ra chiến trường.


Hàn mẫu thì bảo Hàn Tiểu Hy đi lên phòng nghỉ ngơi rồi đi căn dặn nhà bếp làm mấy món cho Hàn Tiểu Hy bồi bổ thân thể.


Dựa vào trí nhớ của nguyên chủ... à không, trí nhớ của linh hồn lỡ chiếm thân thể của cậu đi thẳng vào phòng của mình.


"Xin hãy đọc mật khẩu"


Giọng nói máy móc từ cửa phòng vang lên.


Khóe môi run run một chút, Hàn Tiểu Hy nói:


- Lão tử đẹp trai nhất thế gian!


"Mật khẩu đúng, xin mời vào"


"Cạch" cửa phòng tự động mở ra.


"Hàn Tiểu Hy" thực sự là tri kỷ của Hàn Tiểu Hy, câu nói này chính là câu cửa miệng của Hàn Tiểu Hy mỗi khi bước ra đường, cũng là suy nghĩ cậu đã đinh ninh trong đầu bao nhiêu năm nay.


Hàn Tiểu Hy bước vào phòng, chỉ cảm thấy nơi này đem lại cho cậu một cảm giác rất bình yên. Cong môi một chút, ngay lập tức cậu tìm một chiếc gương! Từ khi trở về đến nay, cậu vẫn chưa chân chính ngắm khuôn mặt mới của mình đâu nha!


Đứng trước gương là một cậu trai mang nước da trắng nõn, ngũ quan xinh đẹp đến yêu nghiệt, đôi mắt đen sâu như vực thẳm làm người ta chỉ muốn nhảy vào dù phải chết. Quả là dung mạo có một không hai muốn hại chết người mà.


Riêng Hàn Tiểu Hy thì cảm thấy vô cùng bình thường, cậu xì một tiếng, khuôn mặt này chẳng phải là khuôn mặt của cậu lúc chưa xuyên à? Thế mà làm cậu cứ tưởng sẽ đẹp trai hơn chút chứ.


Thực chất lúc chưa xuyên đúng là Hàn Tiểu Hy cũng mang khuôn mặt yêu nghiệt này, nhưng vì suốt ngày ru rú trong nhà, lười ra đường nên da trắng như ma, tóc tai thì bù xù dài rủ xuống che mất khuôn mặt, mà cậu thì lười cột và cắt nên chẳng ai để ý được khuôn mặt của cậu, nhưng cậu không bị xa lánh mà vẫn có mấy đứa bạn tốt.


Hàn Tiểu Hy thở ra một hơi, thế cũng tốt, đỡ tốn công thích nghi với khuôn mặt mới.


Bước ra khỏi phòng tắm, cậu nhanh chóng đi đến và tung mình lên chiếc giường thân yêu.


Ngước lên chiếc tủ nhỏ để đèn ngủ bên cạnh, cậu với lấy chiếc máy tính bảng lên mạng cày tiểu thuyết.


Vả lại dạo này cậu đang có hứng thú với viết truyện.


Cậu truy cập vào weibo, tạo một tài khoản, chắc đăng lên đây không có vấn đề.


...


Sau hơn hai tiếng, cuối cùng cậu cũng hoàn thành chương đầu tiên tác phẩm đầu tay của cậu.


Chưa đến hai phút, danh sách lời mời addfriend của cậu hơn một ngàn. Hàn Tiểu Hy cảm thấy thế gian thật tươi đẹp. Có nhiều đồng môn thế này, không thể nghi ngờ là đã chẳng còn cảm thấy bản thân lạc lõng.


Cậu bắt đầu xem bình luận.


[Thế Giới Song Song]: Trời đất, tác giả mới hay sao? Sao chưa bao giờ biết đến ngài? Xin hãy nhận của tiểu nữ một lạy, đại thần a!


[Học Cách Vô Cảm]: Đời này sống quả không sai đi! Hóng chương mới!


[Vong Vong Tiện Tiện]: Hay quá! Lầu trên nói không sai! Đời này sống quá đúng rồi!


.....


Tác phẩm đầu được ủng hộ nhiều thế quả thật khiến Hàn Tiểu Hy có chút kinh ngạc, thực chất tác phẩm này của cậu so với nhiều đại thần khác ở thế giới bên kia cũng chả bằng một mẩu da chết đâu.


Chắc tại thế giới này Đam Mỹ vẫn chưa có nhiều tác phẩm mặc dù hủ thì tràn lan?


Nhưng nói gì thì nói, con người mà, thỏa mãn chút hư danh cũng không có chết ai, vì vậy vì được đón nhận nồng nhiệt, Hàn Tiểu Hy cũng có chút kiêu ngạo, thôi, mặc dù cậu biết rằng văn phong của bản thân chưa tốt lắm, nhưng từ từ nâng tay nghề cũng chả sao.


Khóe môi cong lên một chút, Hàn Tiểu Hy tiếp tục viết chương hai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play