Ba ngày sau, Hàn Tiểu Hy vừa bước tới trường thì bị một Lam Phong trực sẵn ở cổng lôi đi mất tăm mất tích.
Lam Phong lôi cậu đến một nơi vắng vẻ, lại thấy Tô Tiểu Vân đã ở đó sẵn rồi, không khỏi ngạc nhiên. "Cậu bạo lực thế làm gì?"
Lam Phong cười cười. "Tôi muốn hai người giúp tôi việc này."
Hàn Tiểu Hy và Tô Tiểu Vân không hẹn mà cùng nói. "Chuyện gì?"
Lam Phong hạ mắt. "Cưa Mộc Ly."
Hàn Tiểu Hy suýt nữa cười ra tiếng. "Tại sao lại là chúng tôi?"
Lam Phong cong môi. "Đừng tưởng tôi không biết hai người tiếp cận tôi và Mộc Ly để làm gì. Muốn bẻ cong chúng tôi chứ gì?"
Tô Tiểu Vân có một cảm giác đang uống nước bị sặc phải phun số nước còn lại ra ngoài vậy, chột dạ nói. "Đâu có! Cậu nghĩ nhiều rồi."
Hàn Tiểu Hy lại cười toe toét. "Ok, tôi không có ý kiến, cậu cứ tiếp tục đi."
Tô Tiểu Vân nhìn Hàn Tiểu Hy bằng ánh mắt nhìn kẻ phản bội. "Anh...?"
Hàn Tiểu Hy nhìn lại cô. "Thức tỉnh đi. Ra vẻ vô tội trước mặt phúc hắc vô sỉ thê nô công là một sai lầm."
Tô Tiểu Vân lập tức bày ra một vẻ mà cô cho là cao lãnh. "Nói tiếp đi."
Hàn Tiểu Hy gõ một cái lên trán cô. "Đây là đồ thần kinh chứ không phải cao lãnh nha em gái!"
Tô Tiểu Vân nước mắt lưng tròng bĩu môi, lí nhí trong miệng hừ một tiếng.
Lam Phong coi như mình không thấy cảnh anh em 'hòa thuận' trước mặt, bắt đầu nói. "Hai người chỉ cần giúp tôi làm Mộc Ly thích tôi, còn lại cứ để tôi lo là đủ."
"Tinh! Hệ thống thông báo! Nhiệm vụ thứ nhất: Bẻ cong hai người trong trường, mức độ hoàn thành 75%." Giọng nói của Thốn quân vang trong đầu Hàn Tiểu Hy, bật cuộc đối thoại một giây.
"Tại sao lại 75%?" Hàn Tiểu Hy hỏi.
Thốn quân từ tốn như một nhà sư đáp. "Mộc Ly biết một nửa tình cảm của mình dành cho Lam Phong, nhưng một nửa này chỉ đạt đến giới hạn tình bạn, ký chủ và Tô tiểu thư chỉ cần làm cậu ta nhận ra nửa còn lại thì nhiệm vụ hoàn thành."
"Sẽ không có nhiệm vụ tùy cơ chứ?" Cậu đột nhiên hỏi.
Thốn quân đáp. "Có chứ."
Hàn Tiểu Hy: ". . . Quên hỏi nữa, các nhiệm vụ phải có phần thưởng tương xứng chứ?"
Thốn hệ thống vui vẻ. "Đương nhiên rồi ký chủ! Nhiệm vụ chủ tuyến phần thưởng là "Thần giao cách cảm." chỉ cần nhìn vào người muốn đọc ý nghĩ, người kia nghĩ gì cậu liền biết, nhiệm vụ phụ tuyến và tùy cơ chưa phân."
Hàn Tiểu Hy sáng mắt. "Lợi hại thế thật sao?"
Thốn quân hừ một cái. "Hệ thống không cần thiết lừa dối ký chủ!"
Hàn Tiểu Hy nhếch mày. "Có phải kèm theo cái gì đó không?"
Thốn quân cười nịnh nọt. "Hì hì, chủ nhân quả thực xuất sắc!"
Hàn Tiểu Hy có chút không kiên nhẫn. "Nói đi."
"Chạm Khương Thiên một cái thì duy trì năm phút, nắm tay Khương Thiên duy trì được nửa tiếng, ôm hắn một cái thì duy trì ba tiếng, hôn hắn một cái thì duy trì một ngày, 'làm' với hắn một lần duy trì được một năm."
Hàn Tiểu Hy: "Tao muốn tát mày ba tỷ cái, khiến mày vỡ nát thành trăm mảnh!! Cái gì cũng liên quan đến tên đó là sao? Mày muốn tao đi chết à!!?" Lúc này cả nhìn mặt Khương Thiên cũng không dám làm! Thứ hệ thống chết tiệt này còn muốn cậu đụng vào hắn!? Nắm tay hắn!? Hôn!? Còn XXOO nữa!!? Không thể tha thứ!!
Hệ thống lập tức ủy khuất. "Ký chủ à, trước hết bình tĩnh cái đã."
Hàn Tiểu Hy hít vào một hơi thật sâu. "Nói tiếp đi."
Thốn quân một giọng nước mắt lưng tròng. "Ký chủ à! Vì Khương Thiên trọng sinh ở thế giới này, nên hắn chính là ngoại lệ của thế giới, đồng nghĩ với việc hắn mang cực kỳ nhiều nguồn năng lượng, không phải cái gì nữa như trong tiểu thuyết đâu, ký chủ nghĩ đi, mang theo ký ức của một kiếp cộng thêm sinh hoạt ở kiếp này cũng đủ để hắn nổ não mà chết vì trọng sinh, quá trình ăn tế bào của não sẽ không được thực hiện, hắn sẽ phải ghi nhớ từng chi tiết kiếp hắn hắn trải qua, nếu là một người bình thường vài ngày là đủ chết rồi, nhưng hắn không, hắn mang ngoại lực, tuy quá trình ăn tế bào không được thực hiện nhưng một ngày của hắn lưu giữ chỉ trong một tế bào của bộ não, vì thế hắn có sống thêm mấy kiếp nữa tuyệt đối không có vấn đề, nhưng vì hắn có thể gây ra mất cân bằng thế giới nếu hắn phát hiện ra, nên tổng bộ thế giới quyết định mỗi tháng sẽ rút đi một tế bào não của hắn, đương nhiên, việc sinh ra tế bào não cũng không được thực hiện... một tế bào não này của hắn, chính là năng lượng để biến đổi thành phần thưởng của ký chủ khi ngài thành công một nhiệm vụ, vì thế, phải có hắn mới kích hoạt được là điều đương nhiên..."
Hàn Tiểu Hy bày ra khuôn mặt như đớp phải ruồi.
Cứ có cảm giác mình đi ăn tế bào não của người ta vậy.
Tởm vãi ra ấy!
"Có thể từ chối phần thưởng không?"
Thốn quân ủ rũ. "Không thể, nhưng nếu ký chủ không kích hoạt cũng coi như không dùng rồi."
Hàn Tiểu Hy có cảm giác muốn rúc vào đâu đó ngồi để bình tĩnh tâm trạng.
Thốn quân cũng tắt cuộc đối thoại một giây.
"Hàn Tiểu Hy, cậu có kế hoạch gì không?" Lam Phong nói.
Hàn Tiểu Hy thở dài một tiếng. "Giờ tôi có chút thiếu hụt IQ, để về suy nghĩ rồi sẽ nói với cậu sau."
Nói xong cậu cũng chào xã giao một tiếng rồi bỏ đi với một bộ dáng ủ rũ như bị ai hút hết sức lực.