Uy áp mạnh mẽ từ trong lòng đất bất ngờ đánh lên, các Thượng Tiên kỳ lão tổ bị luồng uy áp này đánh văng tứ phía, thậm chí có vài người còn không kìm được thổ huyết. Không dừng lại ở đó, uy áp Phân Ma kỳ (= Lưỡng Cực kỳ) từ lòng đất một đường xuyên phá đánh lên trực tiếp trên diện rộng, giết chết các tu sĩ cấp thấp, cũng may nhờ có Kim Ô quyết, Hoạ Kỳ mới miễn cưỡng bảo toàn tính mạng. Cổ Long bị bất ngờ nhìn về luồng uy áp, rất giống uy áp của ma thú viễn cổ, nhưng còn thua xa.
Thế là rõ rồi, đám Thượng Ma trung, hậu kỳ không xuất hiện là để gọi thứ này. Chẳng bao lâu, một sinh vật bán cầm bán thú (gọi tắt là cầm thú) từ dưới lòng đất chui lên, nó có màu vàng chói mắt đối lập hoàn toàn với màu đen tối tăm của luồng ma khí xung quanh, ba đôi mắt tím biếc của nó không tồn tại bất cứ cảm xúc dư thừa nào, cả cơ thể bao quát có sáu chân hai cánh, ba đầu, hai đầu là cầm, một đầu là thú.
"Thứ cầm thú này là gì vậy?" Một lão tổ Thượng Tiên kỳ hoảng hốt.
"Rất giống ma thú viễn cổ Cầm Ma Bán Thú Vương, thế nhưng trình độ thấp như vậy xem ra chỉ là ngụy ma thú viễn cổ." Một lão tổ Thượng Tiên kỳ ánh mắt sâu thẳm nói.
"Trình độ thấp? Ta lại không nghĩ nhân loại các ngươi lại có gan xấc xược đến vậy." Cầm thú điên cuồng cười lớn, dám sát muối vào nỗi đau của nó.
Ánh mắt Cổ Long quan sát tổng thể con cầm thú trước mắt, đánh giá tình hình, vô cùng phân vân liệu có nên giả vờ ngây thơ, không biết gì nhưng ngay phút quan trọng thì 'tình cờ' lấy ra bảo vật 'may mắn' có đặc tính khắc chế con cầm thú này không? Hoặc là để Cổ Xà thay đổi hình dạng ra trận đánh chết nó, sau đó Cổ Xà 'không may' lộ ra là xà ta chỉ là yêu vương 'tình cờ' từ Yêu Giới trốn xuống Nhân Giới chơi.
Đám Thượng Ma sơ kỳ như tìm được chỗ dựa không chút kiêng dè tàn sát các đạo tu cấp thấp. Ở trận doanh phía ma tu, mấy lão ma Thượng Ma trung, hậu kỳ mệt mỏi ngồi xuống, tế trận vừa rồi quá tốn sức đối với họ, Tụ Vong phiến đã thông qua tế trận gọi lên ngụy ma thú viễn cổ, cái giá phải trả dĩ nhiên chính là Tụ Vong phiến cùng một tiểu cấp bậc của toàn bộ những người tham gia kích hoạt tế trận, đáng tiếc tế trận này có khiếm khuyết chứ nếu không chỉ với Tụ Vong phiến cấp tàn bảo này thôi cũng đủ để gọi ra ma thú cấp Ma Hoá kỳ rồi.
Nếu Cổ Long có mặt ở đây sẽ dễ dàng nhận ra được người quen - Độ Ma lão tổ. Lão ma này tu vi không phải là Thượng Ma trung kỳ mới đột phá như đã thể hiện mà là Thượng Ma hậu kỳ viên mãn, thực ra giải thích đơn giản hiện tại, kẻ ngồi ở đây mới là bản thể thật của lão.
Như đã biết, tu chân giả khi tu luyện lên Thượng Tiên / Ma kỳ thì sẽ ngưng kết ra thể xác thứ hai. Mà Độ Ma lão tổ đã tu luyện qua một chút Vong Linh quyết nên có thể tạo ra một vong nô (một dạng vong hồn được chủ hồn kiểm soát, thông qua đó điều khiển một thân xác khác, có một vài điểm giống với các bản nhân bản của các long thần thủy tổ). Vong nô sẽ nhập vào thân xác thứ hai của lão để tham gia đạo ma đại chiến, còn lão sẽ ở lại động phủ của mình tiếp tục bế quan tu luyện Vong Linh quyết, thực ra lão không định để thân xác thứ hai của mình ra trận, dù sao nếu mất nó lão sẽ không thể tu luyện lên Phân Ma kỳ (như đã biết, ở cảnh giới này thứ hồn và thứ thể sẽ nhập làm một và ngủ say trong thức hải của tu sĩ), thế nhưng kỳ diệu là Vong Linh quyết có thể tạo ra cơ thể mới từ chính cơ thể của người tu luyện nó, chỉ là thể xác mới sẽ rất yếu, nhưng thế không phải là tin tốt sao? Cũng giống như Địa Vương kỳ, khi ma tu tu luyện lên Ma Hoá kỳ, thứ hồn thứ thể trong thức hải ma tu sẽ thức tỉnh, cả hai sẽ giao chiến, ma tu thắng - thành công lên Ma Hoá kỳ, ma tu thua - bị thứ hồn thứ thể cắn nuốt, thứ hồn thứ thể sẽ trở thành vật tế cho Ma đạo. Nếu thứ thể được tạo ra yếu thì lúc lên Ma Hoá kỳ, kẻ thắng chắc chắn sẽ là Độ Ma lão tổ, thế thì cần gì lão phải tiếc rẻ thứ thể hiện tại, dùng nó làm thế thân vừa an toàn cho bản thể không phải ra trận, vừa tranh thủ thời gian tu luyện Vong Linh quyết, thậm chí nếu thứ thể có chết lão cũng rảnh tay không phải tự tay giải quyết nó khi đến lúc lên Phân Ma kỳ, có thể nói là một mũi tên trúng ba con nhạn.
Tất nhiên, để không bị người khác phát hiện ra mình phái thế thân ra trận, lão cũng phải tốn công chuẩn bị cho thế thân không ít thứ tốt, dĩ nhiên lão sẽ không ngu ngốc đến mức để những bảo vật quý giá trong trữ vật nhẫn, thế nhưng Vong Linh quyết không rõ tại sao lại xuất hiện trong trữ vật nhẫn mà lão để vong nô mang đi (thủ phạm: Feratela), thế nên lão mới phải đích thân ra trận lấy Vong Linh quyết về.
Giữa đường khi cảm nhận được thế thân mất mạng, lão càng mất bình tĩnh, Vong Linh quyết của lão không thể mất được. Đến nơi, lão lừa đám lão ma là mình còn sống nhờ một bảo vật quý giá may mắn có được, cái giá phải trả là một tiểu cấp bậc, đồng thời để tu vi hiển hiện bên ngoài là Thượng Ma sơ kỳ nên không phải tham gia tế trận.
Đáng lẽ lão định xông ra chiến trường nhưng còn e ngại Thiên Điệp quyết của Cổ Long (thế thân và bản thể có chung kí ức) nên đành hi vọng Cầm Ma Bán Thú Vương đánh bại đám đạo tu, buộc Cổ Long ra tay. Đúng! Lão hoàn toàn khẳng định, Cổ Long không dễ dàng bị đánh bại, các công pháp trong thập đại bảo điển có ba tầng, mỗi tầng có ba chiêu, ở tầng một của thập đại bảo điển, chiêu thứ nhất khi sử dụng cũng không tiêu tốn nhiều linh lực, chiêu thứ hai Linh Địa Cấm Vực thì cả mười công pháp trong thập đại bảo điển đều có, cũng tiêu tốn khá ít linh lực, đến chiêu thứ ba linh lực tiêu hao mới cao hơn một chút, thập đại bảo điển đúng là những công pháp nghịch thiên, đã mạnh lại tiêu tốn ít linh lực. Tuy vậy, đối phó với Cầm Ma Bán Thú Vương sẽ không chỉ tiêu tốn bấy nhiêu linh lực đi, đợi lúc Cổ Long suy yếu, lão sẽ lao ra cướp lại Vong Linh quyết, còn Thiên Điệp quyết và Kim Ô quyết, tiện tay lấy đi cũng được, đáng tiếc một người chỉ được luyện duy nhất một công pháp trong thập đại bảo điển.
Ở chiến trường, ngụy Cầm Ma Bán Thú Vương thẳng tay chém giết, máu nhuộm đỏ cả một vùng, linh hồn tu sĩ tử trận bị nó tóm được nhốt vào hoả quỷ luyện hoá, oán khí bốc lên nghi ngút như tiếp thêm sức mạnh cho nó.
"Trảm hồn sát phách." Âm thanh hữu lực vang lên kèm theo tràng công kích của mấy trăm phi kiếm đánh tới, ngăn chặn sự tàn sát của cầm thú.
Lãnh Quân nắm trong tay Trúc Ngọc kiếm, ánh mắt sắc bén khu sử phi kiếm tạo thành trận pháp vây hãm cầm thú, đây là trận pháp lợi hại nhất của Lãnh Quân, thế nhưng do chênh lệnh cấp bậc nên hiệu quả không quá cao.
"Hoạ Kỳ! Con dùng Thái Dương Thần Hoả giúp ta một tay." Sau khi trị liệu cho Hoạ Kỳ, Cổ Long nói.
"Vâng!"
Toàn bộ Thượng Tiên kỳ lão tổ đã xuất trận, toàn chiến trường âm vang một mảnh chết chóc, nhân lúc cầm thú bị kìm hãm, mấy lão tổ Thượng Tiên kỳ tế ra pháp khí tấn công.
Cầm thú trong mắt hiển hiện sự khinh thường, mấy đòn tấn công này đối với nó cũng chỉ như gió thổi qua da, chẳng đủ gãi ngứa.
"Linh Địa Cấm Vực - kích hoạt, Cửu Thiên Huyền Hoả."
"Thái Dương Thần Hoả."
Một luồng linh lực bao phủ cả một khoảng thổ địa rộng lớn, Cửu Thiên Huyền Hoả được đốt lên cùng với Thái Dương Thần Hoả nhanh chóng bao phủ khắp cơ thể cầm thú.
Cầm thú rống lên bi phẫn, nó không thể dập tắt hai ngọn lửa đáng sợ này, càng không thể sử dụng linh lực, nó đành mạnh mẽ lột xác thoát khỏi Linh Địa Cấm Vực.
"Hỗn láo, nhân loại ngu xuẩn các ngươi đáng chết, đều đáng chết." Cầm thú như lên cơn điên dại, quanh người nó bốc lên một luồng kim quang chói mắt, linh khí xung quanh trở nên hỗn loạn, bầu không khí nghẹt thở chẳng bao lâu đã dâng cao tới đỉnh điểm.
"Không ổn, nó định tự bạo, không đúng, là trấn nát tu vi, tế hồn hiến phách, bạo nổ thời không."
Hiện tại ngay cả đám ma tu cũng hoang mang cực độ, trong mắt chúng tràn ngập sợ hãi cùng tuyệt vọng, cả bên đạo tu tình hình cũng không quá khác biệt, rơi vào hỗn loạn.
Đột nhiên ngay lúc này một luồng ánh sáng hoàng kim đánh xuống, bao phủ trong luồng sáng là Sinh Linh pháp tắc vô cùng mạnh mẽ, ẩn chứa trong đó là cả một lượng công đức khổng lồ, đối trọi lại vụ nổ thời không.
Trên tầng không, lấp loé một bóng dáng thuôn nhỏ, bóng dáng này chính là thứ đã giáng xuống kim quang, lượn quanh tầng mây một vòng, bóng dáng đó bay xuống.
Cổ Long há hốc mồm, bóng dáng thuôn nhỏ này đâu có xa lạ gì, chẳng phải chính là Hoả Lộc Thiên Tiên phiến đã biệt tích gần mười năm nay hay sao. Giờ quay lại sao lại mang theo lượng công đức lớn đến vi diệu như thế, thậm chí còn giác ngộ được cả lực lượng sinh linh nữa chứ.
Thế nhưng vụ nổ thời không vẫn chưa được ngăn chặn, có chăng cũng chỉ bị hạn chế trong một không gian nhỏ mà thôi, vì vậy giằng co với Hoả Lộc Thiên Tiên phiến một hồi, nó nổ.
Dư trấn của vụ nổ không ảnh hưởng đến các vùng lân cận, thế nhưng lực lượng khổng lồ của vụ nổ này đã bị áp súc quá lâu nên đã đủ sức xé mở một vết rách nhỏ trong không gian.
...
Chủ Thần Giới.
"Em sao vậy?" Nhận ra sắc mặt Thiên Đạo không tốt, Vận Mệnh lo lắng hỏi.
"Có kẻ xé rách thời không." Thiên Đạo nén xuống cơn giận, trả lời.
"Cái gì! Kẻ nào?" Ánh mắt Vận Mệnh trở nên tàn nhẫn.
"Không biết! Nhưng nó xảy ra ở Nhân Giới."
"Nhân Giới vốn yếu ớt, sao chịu được vết thương này, em mau lấp nó lại đi." Vận Mệnh nhíu mày.
"Được!"
...
Lực lượng Thiên Đạo giáng xuống, khe hở thời không dần dần khép lại, thế nhưng, nhóm người Cổ Long đã bị nó hút vào đó từ sớm rồi.
...
Lời tác giả:
Mai thi 8 tuần học kì 2 rồi mà bản miêu vẫn chưa ôn tí nào cả, lo quá😿😿😿