Hoạ Kỳ, vốn là một lão tổ Đại Thừa kỳ thanh danh hiển hách, đứng đầu tu chân giới, ngang dọc một cõi, bất khả chiến bại, không gì không làm được, không phải e dè một ai, thế nhưng tại thời điểm này hắn lại bắt gặp một nan đề lớn nhất trong đời.
Vốn là con cháu của một thế gia tu tiên nhất đẳng, lại với thiên tư hơn người, hơn thế, tố chất lại là hoả hệ thiên linh căn, có ngộ tính tuyệt hảo, hắn nổi danh khắp tu chân giới. Bảy tuổi Luyện Khí, hai mươi tuổi Trúc Cơ, bảy mươi tuổi Kết Đan, một trăm năm mươi tuổi Nguyên Anh, ba trăm tuổi Hoá Thần, năm trăm tuổi Luyện Hư, bảy trăm tuổi Hợp Thể, thậm chí là tu sĩ đầu tiên trong vòng vạn năm đạt tới cảnh giới Đại Thừa kỳ khi chưa đầy một nghìn tuổi.
Không chỉ vậy, Hoạ Kỳ còn là một kì tài tu luyện, từ trước đến nay, bao gồm cả công pháp ma tu, đạo tu, phật tu hắn đều 'nhai' được, cho đến lúc tu luyện 'Kim Ô quyết', bất ngờ đẫn động thiên kiếp, không có sự chuẩn bị, lại còn là cửu cửu thiên kiếp, hắn mới cảm nhận được sự sợ hãi.
Thời điểm đó, hắn mới một nghìn hai trăm tuổi, tương lai đang huy hoàng, sáng lạng vậy mà lại ngã xuống.
Lúc tỉnh lại, hắn ngây người, không phải hắn đã chết rồi sao? Vậy tại sao hắn vẫn cảm thấy được sự dồi dào của sinh mệnh lực trong cơ thể mình?
Khi tiếp nhận kí ức của nguyên chủ, hắn ngây người.
Đây vốn không phải thế giới của hắn, thế nhưng nơi này cũng là tu chân giới, ngay cả nồng độ linh khí cũng không khác biệt với thế giới của hắn. Điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là thế giới này vậy mà lại định ra đại đạo khác hẳn với thế giới của hắn.
Hệ thống tu luyện của thế giới này không chia làm Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh,... Mà lại chia làm Giả Linh, Tử Linh, Sinh Linh, Thượng Linh,...
Hắn cảm thấy không thành vấn đề, trái lại còn cảm thấy rất hào hứng. Sau khi biết tu sĩ nơi này còn có thể nắm giữ hoá hình huyết mạch hắn còn cảm thấy vui mừng nữa là.
Cái gì! Giả Linh Tiên chia làm mười lăm tầng? Không hề gì chỉ nhiều hơn Luyện Khí kỳ có hai tầng.
Cái gì! Mỗi lần tăng lên một đại cấp lại phải độ kiếp một lần? Hơ! Tạm, tạm thời chưa cần phải quan tâm vấn đề này (hắn bị cửu cửu thiên kiếp ám ảnh tâm lý).
Cái gì! Lên Sinh Linh Tiên chỉ có ba trăm năm thọ mệnh, rõ ràng Kết Đan kỳ có tận năm trăm năm thọ mệnh cơ mà. So ra, pháp tắc của thế giới này khá keo kiệt, ở Nguyên Anh kỳ có tới một nghìn năm thọ mệnh thế mà Thượng Linh Tiên chỉ có năm trăm năm, ở Hoá Thần kỳ lên tới ba nghìn năm thế mà Lưỡng Cực kỳ lại rút ngắn còn một nghìn năm, mà Luyện Hư kỳ đã có vô tận tuổi thọ thế nhưng Địa Vương kỳ mới có ba nghìn năm thọ mệnh.
Nan đề này thật khó giải quyết, hắn không biết nên lựa chọn thế nào, quyết định tu luyện theo lối cũ hay theo con đường tu chân của nơi này đây?
Hắn băn khoăn một thời gian sau đó quyết định theo lối cũ thế nhưng,...
Đau đớn làm sao, pháp tắc của thế giới này không cho phép tu luyện giống thế giới của hắn. Cuối cùng, hắn đành ngậm ngùi tu luyện theo thế giới này.
...
Cổ Long phức tạp nhìn Hoạ Kỳ từ xa, người này không giống cậu, không phải người của vũ trụ này, theo 'Sinh Linh đạo' cho biết, hắn là người của vũ trụ thứ 55 bên cạnh, tên này đúng là may mắn, lúc bị cửu cửu thiên kiếp oanh tạc không những không chết mà còn có thể thoát khỏi hạn chế, xuyên đến vũ trụ thứ 54 này,... Nếu đã có quan hệ nhân quả với cậu thì để cậu thu nhận hắn làm đệ tử vậy.
'Nhưng mà thật không rõ vì sao mình với hắn lại có quan hệ nhân quả nhỉ?' Cổ Long vẫn cảm thấy khó hiểu.
...
Hoạ Kỳ mới đầu còn khó xử không biết nên bắt đầu từ đâu, thậm chí còn không biết hiện tại mình có linh căn không, nhân sinh thật khổ.
Bỗng một thiếu niên bước đến trước mặt hắn, thiếu niên này khá trẻ, chỉ tầm mười lăm, mười sáu, ngũ quan nhu hoà thế nhưng lại lộ ra một sự lãnh đạm xa cách.
"Ta là Cổ Long, trưởng lão của Tiên Nhạc tông."
Hoạ Kỳ kinh ngạc, hắn có nghe nói đến người này, là đệ tử của Tiên Nhạc tông, chưa đầy hai năm đã được chọn vào Thiên Thượng bí cảnh, không những không gặp nạn trong Thiên Thượng bí cảnh mà còn gặp được kỳ ngộ.
Theo đồn đại, trong bí cảnh đó, Cổ Long trải qua năm mươi năm tu luyện, thành công tiến cấp trở thành một lão tổ Thượng Tiên kỳ, phải biết Thượng Tiên kỳ ngang với Nguyên Anh kỳ mà hắn tới một trăm năm mươi tuổi mới độ Nguyên Anh, hắn không khỏi ghen tị với tốc độ tu luyện của đám yêu nghiệt của thế giới này.
Đặc biệt, trong lần tụ tập của toàn bộ lão tổ Thượng Tiên kỳ, Cổ Long đã biểu hiện rất xuất sắc và được khắp tu chân giới biết đến với cái tên Điệp Ma lão tổ, Hoạ Kỳ giờ biết người trước mặt là Cổ Long, lại cảm thấy không biết có tin được không, dù sao nghe nói Điệp Ma lão tổ rất cổ quái, không thích tiếp khách, lại không chịu rời khỏi Dã Trì sơn, sao hiện tại có thể rảnh rỗi giành chút thời gian 'quý báu' đến gặp hắn được.
Cho đến câu tiếp theo của Cổ Long, Hoạ Kỳ mới cảm thấy kinh hoàng.
"Ta biết ngươi không phải người của thế giới này."
"Điệp Ma trưởng lão, ngài nói gì, tiểu nhân không hiểu." Hoạ Kỳ cố tỏ ra bình tĩnh.
"..." Sự im lặng của Cổ Long khiến Hoạ Kỳ sợ hãi, thiếu niên, à không, Điệp Ma lão tổ sao biết hắn không phải người của thế giới này, lẽ nào Điệp Ma lão tổ có thể đọc được suy nghĩ của người khác mà không cần phải thông qua sưu hồn? Có thể lắm.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không gây bất lợi cho ngươi. Còn vì sao ta biết ngươi không phải người của thế giới này thì ngươi không cần biết, hơn nữa, trong tu chân giới cũng không ai có thể nhìn ra ngươi không thuộc thế giới này ngoại trừ ta và những kẻ ở Chủ Thần Giới lẫn Địa Ngục Luân Hồi Giới." Cổ Long nói.
"... Sao ta có thể tin được ngươi?" Hoạ Kỳ cũng không giấu giếm nữa.
"Ta và ngươi có nhân quả liên hệ, ta nghĩ ngươi có thể nhận ra được." Cổ Long không vấn đề gì nói.
Hoạ Kỳ đến lúc này vẫn chưa yên tâm.
"Nhân quả liên hệ thì sao? Ta cũng đâu thể tin ngươi được."
"Ta và ngươi có duyên sư đồ, điều này ngươi tin hay không cũng được, không quan trọng, quyết định là ở ta." Cổ Long dứt lời bá đạo lôi Hoạ Kỳ về Dã Trì sơn mặc cho hắn có kêu la, phản kháng.
...
Chủ Thần Giới.
"Di! Có kẻ đột nhiên xuất hiện trên Thạch Thư!" Thiên Đạo thốt lên.
"Chuyện đó thì có gì là lạ?" Vận Mệnh nhướn mày.
"Bình thường thì không lạ, thế nhưng kẻ này thuộc thế giới khác." Thiên Đạo giải thích.
"Ở thế giới khác? Đệch! Bà vừa chỉnh lại quỹ tích vận mệnh, thế mà lại có kẻ ngoại lai xuất hiện, định phá hủy thành quả lao động của bà sao!" Vận Mệnh khẩu nghiệp.
"(-_-), chị bình tĩnh, dù sao chỉ là một con 'tôm tép', không đủ sức phá hủy toàn bộ quỹ tích vận mệnh của chị đâu." Thiên Đạo khuyên giải.
...
Con 'tôm tép' hiện tại đang cảm thấy rất khổ bức, hắn đã hiểu được cảm giác của dân nữ, a phi! Cảm giác của dân nam nhà lành bị cưỡng đoạt giữa thanh thiên bạch nhật rồi.
Sau khi Cổ Long đưa Hoạ Kỳ về Tiên Nhạc tông, đám đệ tử của Tiên Nhạc tông cảm thấy tam quan bị đe doạ, lẽ nào Điệp Ma lão tổ có sở thích bắt thiếu nam nhà người ta về làm ấm giường, nếu làm ấm giường thì bọn ta cũng có thể a, đâu cần phải đích thân đi bắt, thậm chí bọn ta cam tâm tình nguyện a. (Não bổ hình như là bệnh truyền nhiễm)
Yến Thanh cảm thấy sốc cực độ, Cổ Long đây là hồng hạnh xuất tường? Không được!
Cô cảm thấy lo lắng cho Lãnh Quân, lão bà xuất tường thế này không biết huynh ấy có bị sốc không? Cô phải đến thăm tứ ca mới được.
Ngự khí phi hành, Yến Thanh nhanh chóng lướt qua mấy ngọn núi, tiến đến Lục Kiếm sơn. Chợt cô bị kết giới chặn lại, tứ ca giám đặt kết giới, xem ra bị vụ phá cửa lần trước của cô ám ảnh tâm lý.
"Ai?" Giọng Lãnh Quân lạnh lẽo phát ra.
"Tứ ca! Là muội."
"Thanh Thanh! Sao muội đến mà không báo trước? Vào đi!" Kết giới mở ra.
"Tứ ca! Huynh biết gì chưa? Chị dâu xuất tường." (Mình dùng từ chị dâu cho dễ hiểu, hơn nữa, sẽ có vài từ mình dùng ngôn ngữ hiện đại cho tiện, mọi người đừng so đo).
"... Ta hiện tại chưa có thê tử!" Lãnh Quân đạm mạc nói.
Nhìn thái độ dửng dưng của Lãnh Quân, Yến Thanh mất bình tĩnh.
"Huynh! Thật không có tiền đồ! Để mất lão bà rồi thì đừng quay sang cầu xin muội, hừ!" Yến Thanh tức giận, rời đi.
Đáng ra bình thường cô cũng không dễ tức giận vậy dâu, dù sao tứ ca cũng có chỉ số EQ thấp, thế nhưng hiện tại cô đang bị tin Cổ Long 'xuất tường' khiến tâm tình không được tốt lắm.
Lãnh Quân nhìn ra ngoài một lúc, không biết đang nghĩ gì, thở dài rồi nhắm mắt nhập định.
...
Nói thì nói thế chứ Yến Thanh vẫn cảm thấy lo lắm, cô vội bay tới Dã Trì sơn một chuyến. (Một người em gái tuyệt vời luôn lo cho 'hạnh phúc' của anh trai mình)
Đại ca và nhị ca lấy vợ từ khi cô chưa sinh ra, cô đành bó tay, tam ca thì rất có tự giác theo đuổi tiểu thụ của mình, cô không cần lo lắng, chỉ có tứ ca là khiến cô phải đau đầu, huynh ấy không biết noi gương tam ca tí nào, ngay cả tiểu thụ của mình còn không biết giữ.
Nhanh chóng bay tới Dã Trì sơn, Yến Thanh tiếp tục bị kết giới chặn lại.
"..."
"Ai?" Tiếng Cổ Long.
"..." Sao phu thê nhà này lại giống nhau thế không biết.
"Cổ Long! Là ta."
"Thanh Thanh! Sao đến mà không báo trước? Vào đi" kết giới mở ra.
"..." Lần này thì cô cảm thấy nghi ngờ không biết hai người này có thông đồng với nhau không, sao có thể trùng hợp đến vậy
Yến Thanh tiến vào Dã Trì sơn.
"Long ca à! Sao huynh có thể hồng hạnh xuất tường chứ? Bộ huynh không để ý đến cảm nhận của tứ ca sao?"
"..." Cảm nhận của Lãnh Quân? Sao ta phải bận tâm? Khoan! Cái gì mà hồng hạnh xuất tường? Ta có làm gì có lỗi với Lãnh Quân đâu? A phi! Căn bản ta với hắn không phải loại quan hệ đó.
"Long ca! Sao huynh lại im lặng vậy, lẽ nào huynh không định giải thích sao, lẽ nào huynh định cứ thế mà hồng hạnh xuất tường? Không thể a." Yến Thanh cuống lên.
"Ta không hề! Người ta đem về là đệ tử của ta, không phải công cụ làm ấm giường như lời đồn."
"..." Đệ tử? Huynh thu nhận đệ tử kiểu đó? Vậy thì cũng phải ra mặt mà giải thích chứ, làm ta cứ tưởng.
Cổ Long đoán được Yến Thanh nghĩ gì, tiếp tục nói.
"Lời đồn dẫu sao cũng chỉ là lời đồn, không phải sự thật, ta đâu cần để ý."
"..." Cái logic này cũng quá bá đạo đi.