Uỳnh!
Một luồng uy áp mạnh mẽ bao phủ khắp khảo nghiệm sảnh, chúng tu sĩ bị luồng uy áp này đè nén không thốt lên lời. Nhất thời, cả khảo nghiệm sảnh trở nên yên tĩnh rợn người.
Lâm Chí sợ hãi quay sang hỏi nhỏ với Cổ Long: “Đó, đó là ai?”
“Suỵt!”
Cổ Long căng thẳng quan sát tu sĩ lam bào trước mắt 'Không ngờ lại gặp trong hoàn cảnh này, không phải ai khác đây là Lãnh Quân, nam chủ xuất hiện rồi.'
“Tứ ca!”
Duệ Yến Thanh vừa nhìn thấy Lãnh Quân vui mừng kêu lên.
Lãnh Quân sững sờ hỏi: “Thanh Thanh, Sao muội lại ở đây?”
“Muội đến nhập tông, ở nhà buồn muốn chết, quanh đi quẩn lại chẳng có gì vui, cha chẳng cho muội ra ngoài chơi gì cả, còn huynh mấy năm nay huynh ở đâu chẳng chịu về, hay là quên muội rồi?”
“Làm gì có, huynh mải tu luyện, hôm nay mới xuất quan làm nhiệm vụ.” Lãnh Quân xua tay nói.
“Tứ sư huynh! Huynh có nhớ đệ không? Tiểu Vân đây.”
“Tiểu Vân, đệ cũng đến sao? Hai người có nói chuyện này với gia gia không vậy?” Lãnh Quân nghi hoặc hỏi.
“Tất nhiên rồi.”
Lãnh Quân quan sát Hải Vân và Yến Thanh một lúc lâu rồi nói: “Được rồi, sau này nói tiếp, ta phải đi báo cáo đã.”
Khi Lãnh Quân vừa đi khuất, cả khảo nghiệm sảnh lại bùng nổ.
“Đó là Duệ Lãnh Quân, ta nhận ra rồi, thiên tài nổi tiếng nhất tứ đại gia tộc đạt cảnh giới Giả Linh Tiên viên mãn lúc ba tuổi, đến năm tuổi trở thành tu sĩ Tử Linh Tiên, giờ đã đến cảnh giới Tử Linh Tiên hậu kỳ.” Tu sĩ A toe toét cười nói (Cổ Long lắc đầu: Tử Linh Tiên gì chứ, nam chủ đạt cấp Sinh Linh Tiên rồi, chả qua đang che giấu tu vi thôi).
“Trời ơi! Tôi đi chết đây.” Tu sĩ B gào thét (Cổ Long khẽ liếc: Trời đây! Để tôi xem cậu chết như thế nào).
“Yêu nghiệt, huynh ấy mới hai sáu tuổi có phải không? Ông trời thật bất công.” Tu sĩ C ai oán (Cổ Long: Hơ! Mình đang bị điếc tạm thời, không nghe thấy gì cả).
“ ... ”
“Long ca! Huynh nghe thấy gì không? Là Lãnh Quân, Lãnh Quân đó. Đệ nghe đồn huynh ấy mới sáu tuổi đã trở thành đệ tử tinh anh của Tiên Nhạc tông.” Lâm Chí phấn khích nói.
“Ờ! Huynh biết rồi.” Cổ Long đáp cho có lệ.
“Huynh sao vậy? Không phải là bị xúc động quá đến ngu đi rồi chứ?” Lâm Chí hỏi ngu.
“Đệ mới ngu, dám hỗn.” Cổ Long trừng mắt cốc đầu Lâm Chí.
Lát sau, mấy lão giả mặc áo bào màu xám bước lên, kiểm tra linh căn của chúng tu sĩ, hầu hết là tu sĩ tứ linh căn, thậm chí ngũ hành linh căn cũng có không ít. Đến khi Lý Hải Vân bước lên kiểm tra, phát hiện là tu sĩ chân linh căn song hệ mộc, thổ, xung quanh trở nên náo động, Lăng Bảo Xuân khẽ hừ một tiếng, hoá ra tiểu tử này cũng là tu sĩ chân linh căn nhưng là song hệ kim, hoả.
Đến khi kiểm tra đến Duệ Yến Thanh cả khảo nghiệm sảnh im lìm bất động, thiên linh căn đơn hệ, thủy linh căn.
Cổ Long bất ngờ nhìn Yến Thanh 'Trong truyện cậu viết không có nhân vật đặc biệt này, chẳng lẽ do mình mà nội dung của truyện bị thay đổi? Có thế lắm.'
“Long, Long ca! Đó, đó là thiên linh căn đó.” Lâm Chí kích động.
“Huynh không có mù.” Cổ Long lắc đầu.
“Huynh thật là, phản ứng hợp hoàn cảnh chút đi, nhìn huynh cứ bình bình đạm đạm như vậy khiến đệ mất hết cả hứng.”
“Lắm chuyện.” Cổ Long phán một câu khiến Lâm Chí trực tiếp á khẩu, thật hết hứng thú kích động.
Đến khi kiểm tra Cổ Long và Lâm Chí cũng không đến nỗi, Lâm Chí là tam linh căn kim, hoả, thổ. Cổ Long cũng là tam linh căn, ba hệ mộc, thủy, hoả.
Đến lúc kiểm tra tu vi, chỉ cần đạt cấp Giả Linh Tiên tầng năm là đủ, những người dùng đan dược ép cảnh giới tăng lên bị phát hiện đuổi ra ngoài, hai người Cổ Long tầng chín và Lâm Chí tầng bảy được thông qua trở thành đệ tử ngoại môn.
Những người đạt yêu cầu được đưa đến một trang viện, Cổ Long và Lâm Chí bị chia ra. Người phụ trách đưa nhóm người Cổ Long đến một dãy phòng ở, may mắn mỗi người một phòng.
Trong phòng cũng không có đồ đạc gì đặc biệt: bàn, ghế, ấm, chén, giường, tủ. Không có gì thừa thãi, ngay cả đồ trang trí cũng không có luôn. Ăn uống thì ăn chung ở biệt viện phía tây, sinh hoạt tắm rửa ở khu phía nam, đa số thời gian đặt vào tu luyện.
Tháng đầu tiên, Cổ Long nhận được một bình đan dược, tài liệu pháp khí và mười viên linh thạch sơ cấp, một túi trữ vật cấp hai. Không nhiều lắm, nhưng với số lượng đệ tử khủng bố như thế cũng hào phóng lắm rồi.
Cổ Long nằm trên giường lắc lắc bình đan dược, Tích Khí đan, đan dược cấp một, có ba mươi viên, trợ giúp tu luyện cho tu sĩ cấp Giả Linh Tiên. Ngắm nghía chán Cổ Long chuyển sang nhìn tài liệu pháp khí, là xương của Địa Long Trùng, yêu thú cấp một, dùng để chế tạo pháp khí sơ cấp loại một, không có gì đặc biệt, Cổ Long tống hết chúng vào túi trữ vật rồi lăn ra ngủ.
Đến tận chiều Cổ Long mới dậy, ngáp ngắn ngáp dài lim dim mắt nhìn xung quanh hết sức lạ lẫm. 'Đúng rồi! Mình đã trờ thành đệ tử ngoại môn của Tiên Nhạc tông rồi mà.'
Khẽ cười, Cổ Long lấy từ không khí ra một cái chậu - khả năng sáng tạo, tạo ra các thực thể bình thường không ẩn chứa sức mạnh, là thực thể sinh ra từ hư vô (khi sáng tạo thực thể từ hỗn độn, 100% sinh ra vật phẩm tiên khí trở lên). Phẩy tay, nước không biết từ đâu xuất hiện trong chậu, Cổ Long rửa mặt cho tỉnh táo rồi ra ngoài. 'Tu luyện gì chứ, cậu cảm thấy mình ẩn ẩn sắp đột phá lên tầng mười rồi, đi dạo xung quanh cho thoải mái, thư giãn đầu óc, mới ngủ dậy nên cậu cảm thấy đầu hơi mờ mịt. Uầy, lúc này mà tu luyện, chắc chắn không có hiệu quả.' Lý do chính đáng, cậu gật gật đầu không cảm thấy áp lực mà ung dung ra ngoài chơi.