Đám Xạ Điểu này thoại nhìn đơn giản nhưng chúng không hề ngốc, chúng không tùy tiện tấn công con mồi mà tất cả đều dựa trên chiến thuật đã định trước - Vắt kiệt sức con mồi
Nhóm đầu tiên tập hợp bởi những con có lực công kích mạnh nhất trong đàn, nhóm này phụ trách tấn công điểm yếu của con mồi, mà điểm yếu của nhóm Cổ Long theo nhận định của chúng lúc này chính là Hạ Linh.
Nhóm hai chịu trách nhiệm phòng thủ hay cụ thể hơn là bảo vệ nhóm chịu trách nhiệm công kích, nhóm này thường có số lượng lớn nhất cũng bởi chúng là nhóm chính đứng ra chịu đòn.
Nhóm còn lại số lượng ít nhất nhưng không kém phần quan trọng, chúng có nhiệm vụ phân tán sự chú ý của con mồi, chính xác thì khi nhóm hai đang bảo vệ nhóm một khỏi sự phản kích của con mồi, chúng sẽ 'cắn' sau lưng con mồi khiến con mồi mất tập trung. Nhóm này tập hợp bởi những con có tốc độ nhanh nhất trong đàn.
Hai con chịu trách nhiệm 'cắn' lén nhóm Cổ Long chính là hai con do Cổ Long đảm nhận tiêu diệt, mà hai con này nhanh đáo để, bao nhiêu mũi tên Cổ Long bắn ra, chúng mặc dù ăn khổ nãy giờ nhưng hoàn toàn không có một điểm thương tích.
Quanh đi quẩn lại mãi chẳng trúng phát nào khiến Cổ Long nóng máu, đã thế con cẩu cái Hạ Linh cứ ẳng nãy giờ, ồn vãi chưởng khiến Cổ Long càng điên tiết hơn, thế là giận cá chém thớt.
"Con đĩ kia, mày im mồm ngay cho bố, mày sủa nãy giờ mà không biết mệt à! Có giỏi thì mày đừng sủa nữa, nhảy vào đám súc sinh kia cắn chết chúng đi." Cổ Long quát lên.
Nhóm Cổ Long ngơ ngẩn, đám Xạ Điểu trầm mặc.
Thế giới trong mười giây im lặng.
'Lần, lần đầu tiên mình thấy Long ca nổi cáu.' Đây là suy nghĩ của Lâm Chí.
'Long ca uy vũ.' Đây là suy nghĩ của Yến Thanh.
'Bố là nghĩa là sao?' Đây là suy nghĩ của Lãnh Quân.
'Sao chúng ta hiểu nhân loại này nói gì nhỉ?' Đây là suy nghĩ của nhóm Xạ Điểu.
Hạ Linh cảm thấy mình bị sỉ nhục ghê gớm, mặt hết đỏ lại xanh, từ xanh chuyển trắng, đổi màu nhanh hơn cả tắc kè, nhất thời nổi đoá.
"Thằng đĩ đực kia, mày chửi ai đấy hả? Giải quyết có hai con Xạ Điểu cũng không nổi mà lắm mồm."
Phựt! - Đây là tiếng đổ vỡ khi cảm xúc của Cổ Long chạm mức giới hạn báo động.
...
Nhân giới.
"Mùa đông năm nay đến sớm thật, dạo này thời tiết thất thường quá, ông nhỉ." Bà lão cảm thán.
"Ừ! Có khi năm sau bão tuyết vừa qua bão cát lại tới góp vui ấy chứ." Chuyên gia dự báo thời tiết dày dặn kinh nghiệm phát biểu.
Yêu giới.
"Chà đẹp quá!" Tiểu yêu 1 tấm tắc.
"Ừ! Những hạt mưa bay bay thật đẹp." Tiểu yêu 2 đưa tay hứng những giọt mưa mỹ lệ, suýt xoa.
Uỳnh! Tiếng sét đánh.
Mẹ nó bão cấp mười thì đẹp đẽ gì.
Đây là hậu quả của việc yêu tộc tại Yêu giới bị đả kích trong năm nay.
Ma giới.
Ma tộc chào buổi sáng, sét đánh tung mái nhà.
Dựng lại!
Ma tộc bắt đầu một ngày dài, sét lại đánh.
Tiếp tục dựng!
Ma tộc nghỉ trưa, sét lại đánh tiếp.
Mất tong buổi trưa rồi.
Ma tộc vui chơi, sét vui vẻ đánh.
Chơi... Gì giờ?
Ma tộc ăn tối, sét đánh phát nữa.
Trời đánh đéo tránh bữa ăn.
Ma tộc đi ngủ, kết thúc một ngày dài mệt mỏi, sét đánh tiếp cho đủ bộ.
... Trăng đêm nay sáng quá, a! Có sao băng, ước thôi, ước thôi.
Phóng viên thường trực phỏng vấn.
"Anh chị hãy nêu cảm nhận của mình."
Ma tộc trả lời.
"Quen rồi."
Phóng viên "..."
Thiên giới.
Năm nay Thiên giới lắm cường giả chưa đến thời điểm độ kiếp, hứa hẹn sự phát triển rực rỡ của Thiên giới.
Độ kiếp hả? Đến ngay.
Vui vẻ độ kiếp trước thời hạn, lại có cả vụ thanh toán tất cả vào một lần cho nhiều năm, thật đáng mừng.
Lắm em cường giả bỏ mình trong hạnh phúc.
Hạnh phúc cái con khỉ!
Haizzz! Cuộc đời thật lắm bất ngờ.
Thần giới.
Thần giới vinh hạnh có lần đầu tiên.
Mà lần đầu tiên này, Thần giới suýt bỏ mình.
Có để cho chúng ta sống không hả? Trăm cay nghìn đắng mới tu luyện đạt thành quả như hôm nay há lại bỏ mình?
Dòng đời nghiệt ngã.
Chủ Thần giới.
"Chị thấy năm nay quái quái thế nào ấy." Vận mệnh nói, vơ thêm hai cái đùi gà, gặm.
"Ừ! Em cũng thấy thế." Thiên Đạo gật đầu, bỏ da lấy thịt.
Chủ Thần giới may mắn thoát nạn.
...
Cổ Long mỉm cười, ôi, hiếm hoi làm sao, nhưng,...
Ai dám nhận nụ cười đó chứ.
Đám Xạ Điểu rùng mình.
Này là sao? Bọn nó chẳng hiểu gì cả, nhưng,...
Nhân loại kia thật đáng sợ.
Thanh Đế không dám chậm trễ, giải quyết bọn Xạ Điểu này xong sớm rồi tiếp tục đi, ở lại đây nó cảm thấy không ổn, sức mạnh tinh thần của nó mỏng manh dễ vỡ lắm, không dám xem phim chưởng đâu, bạo lực a, không thích hợp cho trẻ em.
Lấy ra Ảnh Kính - Pháp bảo trung phẩm. Tia sáng từ Ảnh Kính bắn ra mang theo luồng linh lực nhanh đến chóng mặt, đám Xạ Điểu không kịp tránh. Cả bọn rơi vào ảo giác, bình thường Ảnh Kính có khả năng đánh vỡ tinh thần, thế nên chẳng cần tốn sức tiêu diệt kẻ thù thế nhưng giải quyết tận gốc vẫn hơn.
Kiếm khí bắn ra lưu loát tiêu diệt sạch sẽ đàn Xạ Điểu.
...
Hạ Linh vẫn chưa nhận ra điều gì không ổn, Cổ Long chỉ khẽ cười thôi, cần gì phải nghiêm trọng vậy, thay vì lo lắng, ả chính là tham lam nhìn chằm chằm Ảnh Kính của Thanh Đế, dù người đó 'hơi' mạnh nhưng với bảo bối của ả, ả tự tin có thể cướp đồ từ Thanh Đế (Haizzz! Hiệu ứng não teo của quần chúng diễn viên phụ và hiệp hội pháo hôi).
Quyết định cướp Ảnh Kính.