Hạ Huyền dựa lưng vào tường, cũng không biết bị đau chỗ nào nữa nhưng nói chung vẻ mặt của hắn vô cùng khó chịu, tay đấm vào tường đập ra một cái lỗ.
Núi Đồng Lô mở, vạn quỷ nóng nảy. Ngay cả Hoa Thành cũng bị núi Đồng Lô ảnh hưởng rơi vào hôn mê thì tất nhiên Hạ Huyền không thể may mắn tránh khỏi.
Tuy Sư Thanh Huyền không biết Hoa Thành bị ngất nhưng đoán được nguyên nhân do núi Đồng Lô, hơi luống xuống chân tay không biết nên làm gì mới phải.
Hạ Huyền mơ màng nhìn thấy y, dường như hơi ngẩn ngơ:
“Sư Thanh Huyền?”
Hắn vươn tay muốn chạm vào y, Sư Thanh Huyền vội vàng đưa tay mình cho hắn.
Hạ Huyền kéo mạnh Sư Thanh Huyền vào trong ngực mình.
Mắt hắn đỏ lên, đã mất đi lí trí, hai tay mạnh mẽ ôm chặt Sư Thanh Huyền khiến người phàm trần như y không thở nổi. Sư Thanh Huyền cảm nhận được pháp lực đang cuộn trào mãnh liệt sắp bùng nổ trong cơ thể của Hạ Huyền, y nghĩ thầm tình huống này còn gay go hơn so với những gì y dự đoán.
Rõ ràng Hạ Huyền không phải người sống nhưng lúc này Sư Thanh Huyền lại cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên da thịt và nhịp tim cuồng loạn trong cơ thể hắn làm cho trái tim mình cũng nhảy nhót theo.
Hai trái tim cận kề cùng nhau đập điên cuồng giống như hai con ngựa hoang mất cương rong ruổi trên đồng cỏ, hoàn toàn không bị chủ nhân khống chế.
Vậy phải làm sao bây giờ? Sư Thanh Huyền bối rối nghĩ, mấy người Thái tử điện hạ sẽ làm thế nào đây?
Thái tử điện hạ? Thái tử điện hạ!
Nhớ tới Tạ Liên, Sư Thanh Huyền bèn nhớ đến cảnh tượng Tạ Liên mượn pháp lực từ Hoa Thành, lập tức nhanh trí nghĩ ra phương pháp, y chỉ cần dẫn pháp lực đang bạo phát trong cơ thể của Hạ Huyền sang cơ thể của mình là được rồi đúng không?
Nghĩ vậy, Sư Thanh Huyền bất ngờ ôm lấy mặt Hạ Huyền không chút do dự hôn lên.
Nụ hôn của y ngây ngô mà kín đáo, chỉ đơn thuần chạm môi mình lên môi Hạ Huyền, sau đó vươn lưỡi ra thăm dò liếm nhẹ lên môi hắn.
Nhưng mà không chờ y dò xét ra cái gì, Hạ Huyền đã xoay người ấn mạnh y lên tường, dùng sức lớn đến nỗi làm lưng y bị đụng đau. Sư Thanh Huyền chưa kịp mở miệng kháng nghị thì Hạ Huyền đã gặm xuống.
Đã mấy kiếp rồi Sư Thanh Huyền chưa từng cảm nhận được cảm giác pháp lực dồi dào sung mãn. Bây giờ được Hạ Huyền mạnh mẽ độ pháp lực sang lưu thông khắp cơ thể, pháp lực dư thừa theo đôi môi dán sát giữa hai người dọc theo lồng ngực xuống ổ bụng rồi rót vào đan điền.
Kiếp này Sư Thanh Huyền đầu thai làm người vẫn luôn tu hành ở Lam gia, hiện tại đã là tu sĩ kỳ Kim Đan. Viên Kim Đan lặng im nằm trong đan điền bị Hạ Huyền mạnh mẽ độ pháp lực sang đánh thức. Trong cơ thể của Thanh Huyền chưa từng có pháp lực bành trướng xâm lấn như thế, bụng dưới nóng lên từng hồi, y cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa.
Đáng sợ hơn là Hạ Huyền liếm láp gặm cắn trong khoang miệng kích thích thần kinh của y, cơ thể hai người tiếp xúc quá gần khó tránh khỏi có nhiều nơi sinh ra cọ xát không cần thiết, dần dần Sư Thanh Huyền phát hiện nơi nào đó giữa hai chân mình hăng hái dựng lên.
Y giật mình sợ hãi, vội vàng đẩy Hạ Huyền ra. Đáng tiếc còn chưa thở vội được vài hơi đã bị Hạ Huyền ý thức mơ màng hôn tiếp.
Kiếp trước Sư Thanh Huyền là thần gió, kiếp này là cầm tu, chơi đùa đều là thứ lịch sự văn nhã sao có thể là đối thủ của Hạ Huyền. Y bị hắn tóm hai tay ấn lên tường, hoàn toàn không có sức phản kháng.
Sư Thanh Huyền cảm giác miệng mình sắp bị hôn rách đến nơi, mấy lần muốn chạy lại bị bắt trở về. Không biết giằng co trong bao lâu, cuối cùng Hạ Huyền cũng yên ổn lại.
Nói là yên ổn chứ chính xác hơn là hắn ngất xỉu rồi.
Hạ Huyền ngã vào lòng Sư Thanh Huyền hoàn toàn mất đi ý thức. Sư Thanh Huyền vội vàng đỡ hắn dìu đến trên giường.
Điên cuồng quá đi mất, Sư Thanh Huyền nghĩ.
Rốt cuộc thì y và Hạ Huyền là thế nào vậy?
Dù sao hắn cũng ngất rồi, Sư Thanh Huyền lười che giấu ánh mắt mình, tự tin nhìn chằm chằm khuôn mặt Hạ Huyền.
Diện mạo của “Minh Nghi” và “Hắc Thủy” không giống nhau lắm, điểm này Sư Thanh Huyền cũng không rõ. Tuy tổng thể ngũ quan khá giống nhưng đường nét trên khuôn mặt của “Minh Nghi” tương đối hiền hòa, đường nét của “Hắc Thủy” lại sâu sắc, lông mày nhọn sắc sảo, màu da cũng trắng hơn.
Nhưng đều rất đẹp.
Kiếp trước khi bọn họn vẫn là Phong Sư và Địa Sư, trong đáy lòng Sư Thanh Huyền đã sinh ra tình cảm không thể cho người khác biết với Minh huynh.
Chỉ là thoạt nhìn Sư Thanh Huyền là người rất tùy tiện, tính cách phóng khoáng không để ý cái gì nhưng thật ra nếu thật sự có chuyện thì trong lòng y sẽ hoảng loạn không thôi. Phần tình cảm này che giấu mấy trăm năm không dám nói với Minh huynh, chỉ có thể dùng đủ kiểu vui đùa chơi cùng hắn.
Sau đó chuyện nghịch thiên đổi mệnh bị lộ, Sư Thanh Huyền hổ thẹn với Hạ Huyền, cũng biết hắn hận mình nên không dám đi trêu đùa hắn nữa.
Tình cảm nhỏ nhoi lại trở thành trò cười, thành điều cấm kỵ y không dám nghĩ đến.
Nhưng kiếp trước, cuối cùng cả đời y không lập gia đình.
Thế nào cũng không ngờ được, kiếp này trời xui đất khiến nhất thời xúc động lại khiến y làm ra chuyện mấy trăm năm kiếp trước không dám làm.
Sư Thành Huyền vô thức sờ lên môi.
Hạ Huyền, rốt cuộc hắn có ý gì?
[Hết chương 14
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT