EDITOR: Kiu + Yue
BETA-ER: Kiu
-o0o-
Itadori Yuuji cắn lòng bàn tay mình.
Bàn tay vẫn còn đầy những vết thương chằng chịt do chính anh tạo ra ban sáng, giờ lại tiếp tục cắn rách, cảm giác đau đớn vô cùng. Mà Yuuji bây giờ cần nhất chính là cơn đau này để cân bằng với khoái cảm mãnh liệt đã lâu không có.
Bởi vì Fushiguro Megumi đang khẩu giao cho anh.
Đây là đặc quyền mà chỉ sinh nhật, giáng sinh, năm mới, lễ tình nhân Yuuji mới có thể hưởng thụ. Người yêu của anh sống nội tâm, cực hiếm khi chủ động yêu cầu, mà anh cũng ngại vì trời sinh dương v*t thô cứng, không nỡ để người yêu mảnh khảnh làm chuyện này cho cậu.
Fushiguro Megumi cũng thấy đau đầu. Là một người có tính cách điềm đạm chững chạc, dục vọng nhiều là một tính từ hoàn toàn xa lạ với cậu. Lần gần nhất tiếp xúc với “sản phẩm dạy học” có các bước kỹ càng là trong phòng Yuuji, ấy là lúc cậu dọn dẹp thu hồi di vật và trả lại chúng sau khi Yuuji quay về, cậu chỉ đọc được mấy dòng chữ sau đĩa phim, tiếc là ngoài những miêu tả khoa trương thì chẳng học được cái gì hữu ích cả.
Vì vậy cậu chỉ dựa vào bản năng mà làm, Yuuji có cậu cũng có, cậu thoải mái Yuuji cũng thoải mái. Megumi đã từng thấy áy náy vì làm rối loạn sinh hoạt bình thường của Yuuji. Và may sao cậu đã xuất hiện bên Yuuji lúc còn bình thường để bù đắp, ngậm lấy vật nam tính của người yêu lúc là người bình thường vào miệng.
Fushiguro Megumi hôn lên đầu nấm còn mềm nhưng vẫn vô cùng phách lối, giống như hôn một con rồng đang ngủ say. Sau đó, khi Yuuji ngừng nhịp thở dốc, ngang ngược ngậm lấy.
Itadori Yuuji nhắm mắt, rên rỉ.
Đè nén ham muốn, nỗi xấu hổ khi sống sót, cảm giác tội lỗi không thể cứu vãn, tác dụng phụ của thuốc, ngay cả kích tình cũng vặn vẹo giống như tội ác anh không thể nhìn thẳng.
Anh luôn trốn, nhưng Megumi đã chặn đường rút lui của anh, nhắc lại ý nghĩa tồn tại của anh, hôn lên dục vọng trần trụi của anh.
Fushiguro Megumi cũng không muốn để lộ khuyết điểm của mình, nhưng đáng tiếc, dục vọng lâu năm của Yuuji thức dậy nhanh chóng dưới những kích thích răng môi, phải nói Megumi là một người vô cùng cố chấp ở một vài phương diện, mặc dù không biết làm nhưng cậu không muốn bị nói là tay mơ, nên Megumi giả bộ như quen thuộc mà hôn vành nấm, lúc liếm lại để răng va đầu trụ.
Thỉnh thoảng, giữa những cơn khoái cảm, Yuuji nhận ra kỹ thuật Megumi không nên non nớt như vậy, tiếc là khoái cảm lâu chưa cảm nhận chồng loạn lên đánh chết lão tài xế không ra bài như bình thường (???). Itadori Yuuji thở dốc trong cơn dục vọng lộn xộn, lý trí ít ỏi còn sót lại cũng bị mười ngón tay Megumi đang nắm thân trụ đánh bay.
Nhưng Yuuji còn sợ Megumi bị sặc, nhất là khi Megumi đang nằm sấp và mút liếm thân dưới anh. Cho nên Yuuji chống tay nâng thân trên dậy, bàn tay như kìm kẹp chặt hàm dưới Megumi, không để cậu ấy không biết cách mà đi vào sâu hơn. Nhưng Megumi lại chống cự sức kiềm chế này, ngay cả khi khoảng cách mút vào mút ra bị bàn tay hạn chế, cậu vẫn cẩn thận hóp cổ họng, hầu họng mút lấy phần đỉnh tròn và to.
Fushiguro Megumi vốn cho là với sự hiểu biết của sinh viên y khoa về sự phân bổ các dây thần kinh trên cơ thể người thì việc làm tình cũng chỉ là chuyện nhỏ, cho rằng xử nam khẩu giao chắc rất tệ, thế mà Yuuji đã bị những kỹ năng Megumi còn đang học ép rên rỉ, ngón tay kẹp cằm khẽ vuốt ve làn da mỏng manh nơi cổ cậu.
Cổ là nơi dễ dàng gây ra vết thương chí mạng, thiếu niên dùng ngọc khuyển biết, nhân viên cứu hỏa vào sinh ra tử trong biển lửa biết, nhưng anh không biết, người yêu bây giờ của anh đến từ một thế giới khác, toàn tâm toàn ý giao dục vọng của mình vào tay cậu.
“Megumi, đừng hút, ah…”
Cổ họng Megumi còn đáng sợ hơn hàm răng chưa mài. Yuuji lúc lên đỉnh đã đẩy cằm Megumi ra, rút cây côn kéo ra vài sợi chỉ bạc và nhiệt độ nóng bỏng. Yuuji sợ Megumi mất kiểm soát nên cố kiềm chế xuất tinh, chỉ tràn một ít dịch trắng, có một ít bắn lên mi mắt Megumi.
Fushiguro Megumi chớp mắt, cầm ngón tay Yuuji lên xoa chúng đi.
Yuuji không muốn né tránh những tiếp xúc thân mật này nữa, còn trốn nữa thì anh chắc là đạo đức giả rồi.
Fushiguro Megumi cũng cảm thấy muốn hỏi anh còn muốn ra vẻ đạo đức giả nữa không. Cậu thấy mình làm rất nghiêm túc nhưng mà của Yuuji vẫn cứng cố chịu đựng, vừa cho là mình còn phải tiếp tục hoạt động miệng đang dần thành thạo này, kết quả Yuuji bỗng một tay ôm eo cậu, cởi cúc áo đồng phục học sinh của cậu, động tác còn nhanh hơn lúc cậu cởi quần Yuuji ban nãy, anh cởi quần cậu ra tiện tay ném sang một bên, Megumi còn chưa kịp có phản ứng nhăn nhó mà một xử nam nên có, đã ngay lập tức quay ngược lại tư thế trước đó, Megumi cưỡi lên, hai chân tách ra áp vào hai bên eo Yuuji.
Vật thể to cứng rắn nóng bỏng đứng thẳng tiếp xúc trần trụi với cặp mông, Megumi giờ mới cảm thấy cưỡi hổ khó xuống. Vật nam tính rắn chắc dính dịch thể cọ giữa hai chân cậu, lúc cậu khẩu giao cho người kia vật nhỏ cũng đã cứng lên, giờ đang dán sát bụng dưới Yuuji.
Đối với một xử nam như Megumi, điều này là quá mức rồi và cậu không chịu nổi nữa.
Itadori Yuuji cũng nghĩ như vậy, anh nóng nảy xoa nắn bờ mông mềm mại săn chắc trong tay, còn phân tâm nghĩ có vẻ Megumi gầy hơn trước một chút, anh đóng màn lâu quá, rồi cộng thêm thân thể bị chính mình hành hạ nên không chịu được tình dục quá mãnh liệt.
Vậy nên anh thương lượng với Megumi, liệu anh có thể dùng tư thế này không?
Megumi không ngừng gật đầu dù cho Yuuji còn chưa bắt đầu giải thích, nhiều nữa cũng không được, như này vô cùng ổn, tiến thêm bước nữa thì khi nào cậu thân kinh bách chiến rồi nói tiếp.
“Lâu rồi không làm, điều kiện thân thể bây giờ lại không thể giúp Megumi khuếch trương cẩn thận được.”
Fushiguro Megumi biết rõ, Itadori Yuuji dù không nhìn thấy cũng không chịu làm mình của thế giới này bị thương. Cậu chấp nhận mối quan hệ ân ái này rất nhanh, giống như ban nãy chấp nhận sự thật hai người yêu nhau.
“Mà cũng bởi vì tôi không nhịn được.”
Yuuji nói rất lịch sự, nhưng động tác thực tế lại không hề. Mồm nói chỉ chân giao, nhưng so với cắm thẳng vào còn dâm hơn.
Dù nói là không nhịn được, nhưng thực tế Yuuji sợ khe chân thiếu chất bôi trơn sẽ dễ bị anh mài mòn, nên Yuuji ôm Megumi đến trước mặt, cẩn thận hôn liếm, từ đầu gối xuống đùi trong mềm mại, từ túi nang (túi tinh ấy nma hum biết dùng từ nào âu ///~///) đến vật nhỏ chưa bao giờ được người khác chạm vào, cho đến khi hai đầu gối Megumi run rẩy kẹp gò má Yuuji, Yuuji mới chôn cây côn nóng như lửa chờ đợi đã lâu vào giữa hai chân mềm mại.
“Lâu quá rồi, Megumi cũng không quen nữa.” Nam nhân trưởng thành thấp giọng trêu chọc, ấm áp và đê mê quanh quẩn bên tai Megumi. Cậu bé từng dịu dàng khô ráo như mặt trời, giờ biến thành cầu lửa nóng bỏng chói chang, xoa xoa vòng eo gầy trước mặt tiếp tục châm lửa.
Thuốc có thể hạn chế tình dục, nhưng không giảm bớt kỹ xảo và thủ đoạn tán tỉnh của Yuuji và sinh viên y Megumi cùng nhau luyện ra.
Tốc độ của Yuuji không nhanh, nhưng mỗi động tác đều sâu và ổn. Mỗi lần rút ra cắm vào đều có cảm giác như chôn cả cây vào, Megumi cứ có ảo giác bị cả cây cắm vào, giữa hai chân bị cọ xát nóng như lửa, vật nhỏ đang cứng lên bị cơ bụng săn chăn cọ xát, không ai chạm vào cũng rịn ra vài giọt chất lỏng.
Có lẽ vì dáng người thon dài, Megumi ở tư thế cưỡi cũng không thể kẹp chặt chân không còn khe hở. Yuuji sợ thời gian kéo dài sẽ làm hao mòn thể lực hai người, đành ôm lấy Megumi đang cưỡi trên người anh xuống, đặt nằm nghiêng trên giường, một tay giữ hai cổ chân mảnh khảnh nâng lên.
“Megumi, kẹp chặt một chút.”
Vật nhỏ của Megumi đã bị ma sát đến bắn trên bụng dưới Yuuji, cậu mê mang bối rối phối hợp dùng lực kẹp hai đùi. Megumi không phải phụ nữ mềm mại, lúc ép đùi lộ ra cơ bắp mỏng, Yuuji vuốt ve thấy dày tay, vật cứng rắn nóng bỏng cắm giữa hai chân lúc này như cây trúc vậy.
Vật cứng rắn của Yuuji chôn giữa hai đùi cứng rắn mà cũng mềm mại, cơ bắp bền chắc dẻo dai, lúc di chuyển bắp đùi cũng cùng người yêu hôn môi quấn quít, là người yêu đã cho cậu niềm tin và ý nghĩa.
Yuuji gầm gừ bên tai Megumi, một tay xoa nhẹ vật nhỏ của Megumi tạo cho cậu những đợt cao trào nhẹ nhàng, tay kia siết chặt eo cậu để Yuuji ra vào giữa hai chân càng dễ dàng.
Cho đến lần bắn t*nh cuối cùng Yuuji mới rút dương v*t ra, dịch thể trắng đục bắn đầy giữa hai đùi Megumi, như thể vừa nãy co rúc trong khoang miệng cậu nên giờ càn rỡ vì được thông thoáng. Megumi cũng thành thật bắn ra trong bàn tay thô ráp của Yuuji, eo lưng nâng cao tạo thành hình vòng cung dài.
Yuuji muốn đứng dậy rút khăn giấy lau chất lỏng nóng cháy nhưng Megumi không chịu, cậu kéo Yuuji nằm đè lên người mình, nhẹ nhàng vỗ tấm lưng kiên cố của người đàn ông.
Yuuji hiểu ý cậu, ngoan ngoãn nằm xuống, nằm trong vòng tay Megumi.
Megumi nắm lấy tay Yuuji, hôn lên ngón tay vừa sờ vật nhỏ của cậu, hôn ngón tay trước đó Yuuji làm thương.
Megumi ngước mắt nhìn Yuuji.
“Dù là ở thế giới nào, đôi tay này của cậu cũng cứu rất nhiều người.”
Megumi ngậm ngón tay Megumi, thanh âm mơ hồ không nghe rõ, nhưng cậu vẫn đang nói, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, có thể che giấu những cảm xúc mạnh mẽ đang nhuốm đỏ trên gương mặt ấy.
“Bao gồm cả tôi.”
“Vì vậy, cho dù tôi và cậu có lập trường khác nhau tôi cũng không thể phủ nhận cậu là người ngây thơ tốt bụng.”
Từ khi gặp Gojo Satoru và bước vào giới chú thuật, Megumi hiểu, sự cứu rỗi và sự bất bình đẳng không thể tồn tại như hình với bóng kia được. Thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo, có lẽ cũng chỉ là một trò tự lừa dối bản thân […]. Nào có nhiều vòng nhân quả như vậy.
Để cứu Megumi, Yuuji đã nuốt ngón tay, ngón tay thức tỉnh Ryoumen Sukuna, Sukuna nuốt được phần thân thể bị chia cắt, và thức tỉnh linh hồn còn lại của Sukuna, linh hồn đó đã thúc đẩy nguyền rủa của Tsumiki. Đây đều là nhân quả, không phân thiện ác, chỉ có chuỗi nhân quả trung thành mà vô tình kéo theo.
–Nếu như ngươi cứu một kẻ giết người thì sao?
Megumi dù thông minh nhưng cũng lười nghĩ vấn đề này. Cậu không phải không tò mò về đúng sai hay cái kết cuối cùng, chỉ là Megumi, một cứu trợ viên không công bằng, cậu luôn đặt lên bàn cân so nặng nhẹ, cái nào gấp gáp cái nào từ từ, cái nào trước cái nào sau.
“Có lẽ chúng ta sai, hoặc có lẽ đúng. Nhưng Itadori à.”
Megumi thành tâm hôn lòng bàn tay Yuuji, cả t*nh dịch cậu vừa bắn, và vết thương đang rỉ máu.
“Trước khi phân rõ đúng sai, trước khi cứu một thế giới bất bình đẳng,”
“Tôi chọn cứu cậu.”
Itadori Yuji cho rằng, sau khi thất bại thảm hại như vậy, anh đã mất đi ý nghĩa để được cứu vớt, nhưng anh không biết, hóa ra, trong cấp bậc ưu tiên của Fushiguro Megumi, bản thân anh luôn tồn tại, ưu tiên hơn ý nghĩa cứu bất kì ai khác.
Fushiguro Megumi dang tay ra, Itadori Yuuji như đã bị cậu đầu độc, từng chút từng chút, đến gần khuỷu tay của Fushiguro Megumi.
Thân thể mềm mại của Fushiguro Megumi trẻ trung mà bền bỉ, giống như khuỷu tay của Thánh mẫu, hiểu được và bao dung tất cả tội ác của anh.
Tội ác yếu ớt, tội ác không thể cứu được, tội ác tham lam muốn cứu mọi người nhưng sức mạnh không đủ, tội ác dám lưu luyến hạnh phúc bình thường dù đau khổ vô năng, tội ác giận cá chém thớt với người yêu, tội ác không tha thứ cho người yêu vì đã hi sinh vì mình, và cả tá tội ác không đáng được tha thứ sau thất bại đó.
Itadori Yuuji như một tín đồ sà vào khuỷu tay Fushiguro Megumi, chỉ cần có Fushiguro Megumi ở đây, tất cả tội ác bắt nguồn từ nhân tính kiên định của anh, dường như đều có thể được tha thứ.
Itadori Yuuji cuộn tròn lại, vùi vào khuỷu tay Fushiguro Megumi, cuối cùng khóc thành tiếng như một đứa trẻ.
07
Bởi vì nhà trường gọi điện thoại xác nhận thất bại điện thoại nên Fushiguro Megumi vốn là định đệ đơn xin nghỉ học lần nữa.
Lúc trở về nhà, Fushiguro Megumi thay mấy bông hoa hướng dương khô héo trên bệ cửa sổ bằng bó hoa gói bằng giấy báo. Bó hoa này thật sự theo sự xoay chuyển thời không trở về cùng cậu, nếu không phải bó hoa này còn sống, Fushiguro Megumi còn nghĩ rằng nụ hôn với chú thuật sư Itadori Yuuji 15 tuổi là một giấc mơ sau khi cậu cãi nhau với người yêu.
Đổi giày xong, chuông báo nhắc nhở trên điện thoại cũng đúng hẹn vang lên, Fushiguro Megumi tắt chuông báo, đi đến bệ cửa sổ nơi đặt thuốc.
Cậu đang suy nghĩ lúc nào thì nên chuyển lời của chú thuật sư nhỏ lại cho cậu ấy thế giới này, thì bỗng thấy giữa những đóa hoa có một đóa hướng dương tươi mới không thuộc về chú thuật sư Itadori Yuuji.
08
Bởi vì buổi gặp mặt bắt tay của Kodakada sẽ diễn ra ở Tokyo, nên Aoi Todo bay từ Kyoto đến viếng thăm Tokyo, đang liên lạc tình cảm với người anh em ở cao trung chuyên chú thuật.
Aoi Todo: Này người anh em, chia sẻ con mắt tinh đời của cậu với tôi để chúng ta cùng hòa vào cuộc sống ồn ào náo nhiệt của Tokyo nào—-
Itadori (còn đắm chìm trong nụ hôn): Mông nhỏ cũng có sao đâu, mông nhỏ cũng rất tốt mà.
Aoi Todo:?
Sau khi Itadori tỉnh lại từ cái hôn đó.
Itadori bỏ rơi đuôi chó kia để đi tìm Fushiguro đi ra ngoài chơi: Fushiguro——!
Fushiguro Megumi (rõ ràng hồn vẫn đang mơ lửng trên mây): … Gọi tên cũng được.
Itadori: …. Hả?
The End
*lời thoại phim Titanic.
*lời thoại của Itadori Yuuji, tập 01 21 phút 06 giây.
Tái bút:
Về việc tại sao lại viết câu chuyện này.
Bởi vì đây là lần đầu tiên tôi thích một cặp nam chính thiếu niên như vậy, mặc dù cp này không hot trong nước lắm, nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lí viết ra không có ai đọc rồi hahaha.
Nhưng tôi vẫn muốn viết, tình cảm của Itadori Yuuji và Fushiguro Megumi rất lãng mạn, từ lúc đọc manga tôi đã thấy vậy rồi. Huống chi nội dung của chap 143 mới ra đúng lúc cùng với cái tôi viết ráp thành một vòng tròn rồi.
Cái của tôi viết là, Fushiguro Megumi cam kết với Itadori Yuuji, nếu như cậu đau buồn vì không cứu được người khác, vậy tôi cứu thay cậu. Mà bản gốc là, Fushiguro Megumi nói, nếu cậu vì tổn thương người khác mà đau khổ, vậy hãy tới cứu tôi đi.
Fushiguro Megumi dành cho Itadori Yuuji muốn chết vì đã tàn sát mọi người dưới ảnh hưởng của Sukuna một ý nghĩa sống mới ——- cứu hắn.
Chỗ này thật sự vô cùng lãng mạn hoài cổ, tôi là người coi “Rurouni Kenshin” mà lớn, sau khi không cứu được người yêu Kaoru Kamiya của mình, Kenshin đã gục ngã và không nghe lọt điều gì nữa, nhưng thứ duy nhất hắn nghe được thậm chí có phản ứng, chính là tiếng người khác cầu cứu Kenshin.
Cậu mất đi ý nghĩa, vậy tôi sẽ cho cậu ý nghĩa. Lãng mạn quá tác giả ơi, fangirl cũng không bằng đâu.
Câu chuyện này tôi viết rất dài, nhưng thật ra bản chất là con đường khác nhau rồi cũng tụ về một đích.
Ở những thế giới hoàn toàn khác nhau, trong những cuộc sống hoàn toàn khác nhau, người bình thường Fushiguro Megumi và chú thuật sư Fushiguro Megumi sẽ thường hay nói ra mấy lời giống nhau, mà họ dưới hoàn cảnh sinh hoạt khác nhau, cho ra cùng một lựa chọn —– đó là đối tượng cứu giúp Itadori Yuuji, Megumi ở thế giới khác lựa chọn cứu và được hắn cứu hết lần này tới lần khác.
Đây là ý nghĩa của cái tên “Trăm sông đổ về một biển”, không biết tôi đã viết rõ chưa, nếu như có người hiểu, tôi sẽ rất vui.
Fic này cũng có một ít suy nghĩ về sự cứu rỗi của tôi khi xem Jujutsu Kaishen, thế giới song song đúng là rất lãng mạng, bởi vì nó hỗ trợ cho những giả thiết và khát khao của con người với những khả năng khác trong cuộc sống. Nhưng tôi khá ngây thơ, tôi luôn cho rằng, thế giới nào cũng được góp sức bởi lựa chọn của chính bạn, tất cả những lựa chọn đó tạo nên cuộc sống của bạn, dù cho có là thế giới song song, tôi nghĩ rằng bạn trong thế giới kia vẫn là bạn.
Đây là một ý tưởng rất ngây thơ, đó cũng là lí do vì sao tôi thích Itadori Yuuji với lý tưởng ngây thơ và chính nghĩa.
Fic này tốn khoảng ba ngày tám giờ, tổng cộng là khoảng 23.000 chữ. Không xa so với ý nghĩ của tôi lắm, phía dưới là giải thích một ít ý tưởng sáng tác fic này và tài liệu tham khảo. (ta không phải xử nữ ngồi ( ˘•ω•˘))
1. Thuốc men, liệt dương, PTSD
Thuốc của PTSD trong đây được tham khảo từ một bệnh viện ở Cao Hùng, thuốc SSR (không nhớ hết nguyên tên) thật sự sẽ dẫn đến liệt dương, nhưng mà tôi không chắc Sở Cứu Hỏa có cho nghỉ việc vì lí do này không nên dứt khoát để Itadori Yuuji bị đụng đầu luôn. Suy giảm thị lực thời gian ngắn do đụng đầu là tôi tra được trong báo, nếu thật sự không đáng tin cậy thì có thể coi như là “Số phận định trước tôi yêu cậu”. Dĩ nhiên liên quan tới chuyện Itadori Yuuji có biết mình tiếp xúc thân mật với một Fushiguro Megumi ở thế giới khác không, thì tự do suy đoán đi, nhưng mà vẫn phải khẳng định một chút, Megumi chưa bao giờ có định giả mạo người bình thường Fushiguro Megumi, vậy nên cách nói chuyện và dùng từ cũng hơi khác, nhân viên cứu hỏa Itadori Yuuji sẽ cảm thấy kì lạ.
2. Khoa thú y, Đại học Hokkaido, sắp xếp thời gian
Chỗ này là khoa thú y tốt nhất Châu Á, Megumi của tôi đương nhiên phải học cái tốt nhất rồi!
Đại học Hokkaido khoa thú y phải học sáu năm, câu chuyện dự tính là người bình thường Megumi 22 tuổi, đúng lúc đã nhập học ở trường được năm năm, năm thứ năm hẳn sẽ không phải nghe giảng ở trường nữa, cho nên Megumi muốn đệ đơn xin nghỉ học tạm thời không trở về Hokkaido, có thể ở lại Tokyo chăm sóc Itadori Yuuji. Đây là dự tính bối cảnh học tập của Megumi. Dẫu sao nếu năm sáu nếu phải chọn chỗ thực tập, hoàn toàn có thể chọn Tokyo để ở cạnh Itadori Yuuji nha.
Dĩ nhiên tự nghỉ học có thể được, tôi có tham khảo quy tắc cho sinh viên trường Hokkaido.
3. Chú linh tương!
Viết cho con chú linh tương này một ít, dù sao nó chết cũng có ý nghĩa. A men, cảm ơn mày, chú linh tương.
Chú linh tương: Sau khi đọc qua nhiều tiểu thuyết xuyên không và dị thế giới, nó sinh ra bất mãn với cuộc sống của mình, mức độ bất mãn nhiều tới mức có thể khống chế thế giới song song bằng cách xoay chuyển thời không.
Khẩu hiệu: Xuyên ~ không ~ nào ~
Địa điểm diễn ra: Sendai tỉnh Miyagi.
Nguyên nhân phát động: Fushiguro Megumi có liên kết mạnh mẽ với người Sendai Itadori Yuuji.
4. Vị trí tỉnh Miyagi.
Vốn chỉ tra mấy món ngọt ngon ở Miyagi, kết qua thấy Sendai có liên quan tới Itadori nê chọn món ở đó, có nhân có quả.
Nhưng hoàn toàn không nghĩ tới ngày đó sau khi viết xong tỉnh Miyagi lại xảy ra động đất, hy vọng mọi người bình an.
5. Nhân viên cứu hỏa.
Bởi vì trên đường về nhà từ chỗ làm mới sẽ đi ngang qua Sở Cứu Hòa, tôi rất tôn kính nghề nghiệp. Nhưng tôi cũng muốn biết vào lúc cứu viện thất bại, họ phải làm gì để khuyên giải bản thân.
Những người ôm trọng trách cứu người nhất định sẽ khó đứng lên vào thời điểm đó, tôi hi vọng bọn họ đều sẽ bình an.
Dĩ nhiên bối cảnh của Itadori Yuuji cũng được tôi nghĩ kĩ rồi, tác giả viết quả thật rất có sức thuyết phục, nếu như không gặp Fushiguro Megumi và chú thuật, nghề nghiệp thích hợp nhất với Itadori Yuuji có lẽ là nhân viên cứu hỏa giải cứu người khác.
Được rồi, đại khái chính là như vậy, tôi là kiểu người sáng tác rất cố chấp hoàn hảo, có lẽ vì chính tôi cũng không biết mỗi thiên văn sẽ viết ở đâu, liên quan tới cái gì, nên mỗi bài tôi viết đều rất tráng liệt nghiêm túc hết sức.
Tôi vẫn cảm thấy thứ tôi viết giống như pháo bông vậy, nghiêm túc, dài đăng đẵng, nghiêm túc chứng thực và soạn viết, chỉ vì một chớp mắt xông lên tận trời kia.
Hy vọng chiếc fic “Trăm sông trở về một biển” tôi trộm chút thời gian rảnh viết ra, sẽ giống như sáng chói như pháo bông chạm tới bạn.
Cảm ơn đã đọc tới đây.
—————————————–
Kiu: Đây là fic edit đầu tiên mà ngoại trừ phải còng lưng edit rồi mò mẫm các thứ thì còn phải tốn khá nhiều thời gian để tra chú thích nữa, trời ơi tác giả toàn để vật lí rồi giả thiết các thứ không á, tui tính tra lỗ sâu rồi nghịch lí để phía dưới cho dễ hiểu mà càng tra càng rối nên thôi, mọi người thích thì có thể google nha. Cuối cùng thì cảm ơn mọi người đã đọc và chúc mừng sinh nhật team nha
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT