Cuối tháng ba, Đoạn Vân Dật từ Gia Châu phủ hồi triều, lúc trở về áp giải Gia Châu phủ từ tri phủ cho tới tri huyện tổng cộng ba mươi tám người, tham ô sổ sách chừng ba rương lớn, Dự Vương cũng có tên trong danh sách.

Lúc sau không biết vì sao Hoàng Đế mặt rồng giận dữ, hạ chỉ Hộ Bộ, Lại Bộ, Hình Bộ ba bộ hội thẩm.

Đường Mẫn không rõ cụ thể thẩm vấn chuyện gì, chỉ từ trong miệng vài vị phu nhân thường xuyên lui tới biết được, trong Dự Vương phủ cất giấu cống phẩm, hơn nữa số lượng không ít.

Tuy Dự Vương là huynh đệ của Hoàng Đế nhưng không phải một mẹ đẻ ra, hơn nữa có lẽ quan hệ lúc còn là hoàng tử cũng không tốt, cho nên lần này Hoàng Đế trực tiếp hạ chỉ, biếm mọi người Dự Vương phủ làm thứ dân, sung quân Bắc cương hai ngàn dặm.

Từ kinh thành đi về phía bắc hai ngàn dặm, tuy chưa đến biên quan, nhưng cũng là nơi khổ hàn, không biết Dự Vương phi da thịt non mịn có thể chịu nổi hay không, phải biết rằng sung quân cũng không phải làm ngươi hưởng phúc, chỉ cần bệ hạ không lên tiếng, đừng nói vĩnh viễn không thể trở lại Kinh Sư, thậm chí ở Bắc cương nhất cử nhất động đều có người trông giữ, không thể tự do hành động.

Mà Gia Châu phủ tự nhiên có quan viên mới đến tiền nhiệm, đây là chuyện của Lại Bộ, nhưng chuyện còn chưa kết thúc ở đó, người bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió không phải ai khác, đúng là phụ thân của Trân Phi, hiện giờ Hộ Bộ thượng thư Trình Thụy Tường.

Đoạn Vân Dật vạch tội ông ta tham ô ngân lượng kếch xù, thu hối lộ của quan viên phía dưới, mua quan bán chức, một quyển sổ con trực tiếp đưa đến trước ngự án của Hoàng Đế.

Liên tiếp có chuyện xảy ra, giống như ở sau lưng có một bàn tay thao tác tất cả, toàn bộ kinh thành lúc này cũng trở nên khẩn trương, mở tiệc chiêu đãi cũng gần như điệu thấp.

“Biểu ca, không phải chàng muốn ban đổ Tiền gia trước sao? Nếu quyền lợi trong tay Hoàng Đế càng ngày càng ít, không phải bọn họ sẽ dần dần lớn mạnh sao?” Đường Mẫn khó hiểu.

“Tiền Hoài An thực cẩn thận, không có vạn phần nắm chắc, ông ta sẽ không ra tay, nếu thành công không nói làm gì, nếu thất bại, Tiền gia chính là phải bị tru chín tộc, sao ông ta có thể mạo hiểm, chỉ cần suy yếu dần dần quyền lợi trong tay Hoàng Đế, ông ta mới dần dần thả lỏng cảnh giác, cũng thuận tiện cho chúng ta hành sự.”

Đường Mẫn cảm khái, vì vị trí kia, bao nhiêu người bàn tay dính đầy máu tươi, nhưng có ai không khao khát quyền lực, chỉ xem ngươi có bản lĩnh kia hay không.

Nếu có người diệt cả nhà nàng, lên trời xuống đất nàng cũng muốn nghiền xương đối phương thành tro.

Không khí khẩn trương vẫn luôn quanh quẩn Thịnh Kinh hơn một tháng, vụ án của Trình Thụy Tường rốt cuộc phán định, khi Bùi Cẩm Triều nói cho nàng con số Trình Thụy Tường tham ô, thực sự làm người giật mình, hơn sáu trăm vạn lượng, tương đương ba phần thu vào của quốc khố.

Tin tức vừa công bố, Hoàng Đế tức giận, phải biết rằng hắn vì Trân Phi mới trọng dụng Trình Thụy Tường, ai ngờ hắn đối đãi con gái ông ta như thế, Trình Thụy Tường còn dám duỗi tay trộm tiền trong túi hắn, đổi lại là ai cũng không thể chịu đựng.

Đường Mẫn không biết Trân Phi trong cung như thế nào, mấy ngày nay nàng cũng không tiến cung, sợ thời kỳ mẫn cảm không cẩn thận nói sai lời làm sai chuyện khiến biểu ca khó xử. Trình Thụy Tường bị cách chức điều tra, chỉ sợ lần này vị trí Hộ Bộ thượng thư muốn đổi chủ.

Mùng ba tháng năm, Đường Mẫn thu thập một chút tiến cung, trong hoàng cung qua cơn mưa trời lại sáng, hơn nữa tới gần Đoan Ngọ, tâm tình Hoàng Hậu không tệ, tuyên nàng tiến cung trò chuyện.

“Tiểu Mẫn, mau tới đây.” Vừa vào Dực Khôn Cung, Hoàng Hậu cười tủm tỉm tiếp đón nàng.

Đường Mẫn tiến lên chào hỏi, ngồi xuống ghế bên cạnh, “Nhìn khí sắc nương nương tốt hơn trước rất nhiều.”

“Phải không?” Hoàng Hậu sờ sờ gương mặt, “Chuyện lần này cuối cùng cũng đi qua.”

“Muội cũng nghe biểu ca nói, hình như Trình đại nhân tham ô, số lượng còn rất lớn, Trân Phi nương nương như thế nào?”

“Cũng không có gì, vẫn giống như trước, chỉ là đã nhiều ngày bệ hạ đều nghỉ ở Nhàn Nhã cung, không đi Vĩnh Thọ cung.” Hoàng Hậu nhàn nhạt nói, “Bệ hạ chung quy là chán ghét bổn cung.”

“Nương nương nói gì vậy, ngài chính là chủ lục cung, hơn nữa giữa phu thê nào có không giận dỗi, chỉ là phu quân của nương nương là đương kim thiên tử.”

“Muội nói bổn cung đều hiểu rõ.” Hoàng Hậu gật đầu, bởi vì trượng phu của nàng là thiên tử, cho nên chính mình thân là thê tử, cũng chỉ có thể chịu đựng.

Đây cũng là chuyện không có cách nào, đế vương tôn nghiêm tuyệt đối không cho phép xâm phạm và thiệt hại.

Xem cảm xúc nàng có vẻ hòa hoãn rất nhiều, Đường Mẫn liền hỏi chuyện Thất hoàng tử.

Hoàng Hậu thở dài nói: “Dù sao Thất hoàng tử cũng chỉ là đứa bé, bổn cung cũng sẽ không so đo với hắn. Nếu thật sự bổn cung muốn làm khó, cho dù cả ngày nàng ở Vĩnh Thọ cung không ra, bổn cung cũng có rất nhiều biện pháp, lúc trước cũng có thể khiến nàng không sinh được. Thất hoàng tử bị Trân Phi chiều hư, trước đó vài ngày hắn dám chạy đến Đông Cung, chỉ vào mũi Thái Tử nói, về sau hắn sẽ làm Thái Tử, thậm chí còn làm Hoàng Đế, một đứa bé làm sao có thể biết được chuyện này, còn không phải là Trân Phi và người Vĩnh Thọ cung ở sau lưng khua môi múa mép, làm hắn học theo, chỉ phạt nàng nửa năm nguyệt bạc đã là bổn cung dung nhẫn, nàng còn dám cáo trạng với bệ hạ, lần này cũng coi như nàng bị báo ứng.”

Đường Mẫn thế mới biết, vì sao lúc trước Hoàng Hậu trắng trợn phạt Trân Phi, thì ra trong đó liên lụy tới Thái Tử.

“Muội biết ngay mà, nương nương không phải người xúc động, thì ra chuyện này còn có quan hệ với Thái Tử.”

Hoàng Hậu lôi kéo tay Đường Mẫn, cười tươi đẹp, “Vẫn là nha đầu muội hiểu biết bổn cung, hiện giờ trong cung nhiều thêm một Thần Tần, bổn cung càng thêm không thể động Trân Phi, nhưng như vậy cũng tốt, để hai nàng ầm ĩ đi thôi, bổn cung an tâm thủ Thái Tử là được.”

“Thần Tần?” Đường Mẫn đột nhiên câu môi cười, “Thần Quý nhân tấn chức cũng thật mau.”

“Ừ, sau khi thị tẩm, bệ hạ đã có ý nâng phân vị cho nàng, lại không ngờ ra chuyện Trân Phi, vốn dĩ bệ hạ muốn tấn chức nàng là Thần phi, kết quả hình như Trân Phi nói gì đó.” Hoàng Hậu cười: “Nhưng chỉ sợ Trân Phi cũng khuyên không được vài lần, ít nhất Thần Tần không giống Trân Phi, cả ngày ở Vĩnh Thọ cung, thân phận không thể gặp ánh sáng.”

Đường Mẫn biết ý của câu nói cuối cùng, trên mặt chỉ cười cười dời đề tài.

“Hôm nay dùng cơm trưa ở chỗ bổn cung đi, đã nhiều ngày mẫu hậu mùa hè giảm cân, cũng đừng đi qua quấy rầy.”

“Dạ, thời tiết quá nóng, chúng ta ăn mấy món thoải mái thanh tân đi, ngài cũng đừng cảm thấy chính mình còn trẻ, không sợ thời tiết khô nóng.”

Hoàng Hậu nghe vậy tức khắc cười, hờn dỗi trừng mắt nhìn nàng, “Bổn cung nơi nào còn trẻ, nha đầu này thật biết dỗ bổn cung vui vẻ, chúng ta ăn chút mát lạnh đi, nhìn lòng bàn tay muội này, đều đổ mồ hôi.”

“Đã nhiều ngày thời tiết nóng đến mức làm người ta thở không nổi, thật muốn cả ngày ngâm mình trong nước không ra.” Nàng nhịn không được oán giận.

“Biết nóng thì ở trong phòng đừng ra ngoài nhiều, miễn cho cảm nắng, đến lúc đó lại khó chịu.” Hoàng Hậu cười nói: “Mấy ngày nữa là sinh nhật bổn cung, năm nay bởi vì Gia Châu phủ có chuyện nên không làm lớn, đến lúc đó ở Dực Khôn Cung bày mấy bàn tiệc rượu, nha đầu muội đừng quên tới. Bổn cung không muốn một mình đối mặt mấy cung phi kia, vẫn là có muội ở bên cạnh thoải mái hơn.”

“Được, đến lúc đó muội chuẩn bị một phần thọ lễ cho nương nương.” Thì ra sinh nhật Hoàng Hậu vào tháng năm, năm ngoái sao không làm lớn? Nhưng cho dù làm lớn nàng cũng không biết, lúc ấy biểu ca mới tham gia khoa cử, bọn họ còn chưa vào kinh.

“Bổn cung nơi này cái gì cũng có, đâu cần nhớ thương thọ lễ của muội, muội có thể tham gia là được.”

“Vẫn là nương nương thông cảm muội, muội còn đang lo, rốt cuộc chuẩn bị thọ lễ gì mới làm nương nương vừa lòng.”

Bữa trưa có món canh cá, đây là Đường Mẫn tương đối thích ăn, tay nghề của ngự trù thật sự không phải hư cấu, thịt cá lát mỏng như cánh ve, nổi lăng tăng trong nước canh thanh triệt, để vào trong miệng tư vị kia ……

Có chút làm người buồn nôn!

Ngực nàng một trận khó chịu, sau đó gác xuống chiếc đũa, che miệng đứng dậy chạy ra ngoài điện.

Hoàng Hậu thấy thế, còn tưởng rằng món ăn có vấn đề, cũng không rảnh hỏi, vội vàng đứng lên đi xem Đường Mẫn.

Mà lúc này Đường Mẫn đứng dưới bậc thang tiền điện, đỡ hành lang trước cây cột nôn khan.

Hoàng Hậu chỉ nhìn hai mắt, liền nói với Thanh Đàn bên cạnh: “Đi mời Công Tôn thái y.”

“Dạ, nương nương.” trước khi đi, Thanh Đàn nhìn Đường Mẫn mang theo ý cười, Công Tôn thái y chính là y khoa thánh thủ, xem bộ dáng này, đại khái là công chúa có thai.

Hoàng Hậu tiến lên, nhìn sắc mặt Đường Mẫn có chút trắng bệch, cười nói: “Tiểu Mẫn, lần trước nguyệt sự của muội là lúc nào?”

Đường Mẫn vừa nghe liền hiểu ý Hoàng Hậu, nhưng nàng cũng không dám khẳng định, còn về lần trước nguyệt sự là lúc nào? Hình như là từ cuối tháng hai, lúc sau không có nữa? Hẳn là!

Nghĩ đến đây, nàng cũng có chút ngạc nhiên, “Ý nương nương là…”

“Hiện tại còn không dám khẳng định, vào trong ngồi đi, Công Tôn thái y thực mau liền tới, hắn là y khoa thánh thủ, bắt mạch rất lành nghề, chờ hắn xem qua cũng không muộn.” Đối với Hoàng Hậu, chỉ cần không phải nữ nhân trong cung có thai, nàng đều không để bụng, hơn nữa trước mắt vẫn là tiểu cô nương nàng thích, nếu thật sự có thai, trong lòng nàng tự nhiên cao hứng.

Thanh Đàn thực mau mời Công Tôn thái y lại đây, thái y này tuổi không lớn, chỉ khoảng hai mươi mấy không đến ba mươi, bộ dáng đoan chính, không quá anh tuấn, nhưng ánh mắt lại rất ôn hòa, làm người nhìn thấy hắn sẽ bỏ qua tuổi tác, từ đáy lòng cảm thấy thả lỏng.

“Công Tôn thái y, mau tiến lên chẩn mạch cho công chúa.” Hoàng Hậu vội vàng tiếp đón Công Tôn thái y.

Công Tôn Hi ngay cả lễ còn chưa hành xong, đã bị kêu lên.

Hắn ngồi xuống, sau đó từ trong hòm thuốc lấy ra một cái khăn lụa trắng tinh đặt lên cổ tay Đường Mẫn ……

Hơn một phút sau, Công Tôn Hi đứng lên, ôm quyền cười nói: “Chúc mừng điện hạ, ngài có hỉ mạch, đã gần hai tháng, đợi vi thần trở về viết cho điện hạ mấy phương thuốc dưỡng thai, mấy ngày nay thời tiết nóng bức, điện hạ cần chú ý nhiều hơn, trong phòng không nên đặt băng thời gian dài, ẩm thực cũng phải chú ý nhiều hơn.”

Hoàng Hậu tức khắc lộ ra tươi cười vui mừng, nói với Công Tôn Hi: “Khanh trở về viết ra tất cả chuyện cần chú ý, bổn cung làm Thanh Đàn đi cùng khanh, thuốc dưỡng thai cũng bốc vài thang đi.”

“Vi thần tuân chỉ.”

Thực mau, Thanh Đàn theo Công Tôn Hi rời đi, Hoàng Hậu sai người đi Ngự Thiện Phòng một lần nữa chuẩn bị món ăn thoải mái thanh tân, phàm là món ăn có thể gây nôn mửa đều không cần.

Đường Mẫn thực cảm động, hờn dỗi nói: “Chẳng qua là vừa có thai, nhìn nương nương ngài khẩn trương.”



“Nha đầu muội đó, thai thứ nhất phải đặc biệt chú ý, phía trước phía sau đều là hao tổn khí huyết nữ nhân chúng ta, phải đặc biệt tinh tế, trăm triệu không thể mệt chính mình.”

Biết chính mình có thai, Đường Mẫn lo lắng, đồng thời trong lòng cũng phi thường vui vẻ, hai đời làm người, đây là lần đầu tiên nàng làm mẫu thân, sẽ là một thể nghiệm phi thường kỳ diệu.

“Nương nương yên tâm, biểu ca biết, không biết sẽ cao hứng cỡ nào, có lẽ mẹ chồng cũng sẽ trở lại.”

“Có mẹ chồng ở bên cạnh thì tốt, dù sao đều là người từng trải, chiếu cố muội cũng có kinh nghiệm, mấy ngày này muội nên ở trong phủ an tâm dưỡng thai, đừng tùy ý đi loạn.”

Đường Mẫn vừa nghe vừa gật đầu, “Nương nương có vẻ còn cao hứng hơn muội.”

“Nha đầu ngốc, sinh con là chuyện tốt, có thể nào không cao hứng, dùng cơm trưa xong, bổn cung cũng không lưu muội ở lại, sớm trở về báo tin tốt cho Bùi đại nhân, chắc hắn cũng không muốn nghe từ miệng người khác trước.”

“Dạ!”

Dùng cơm trưa xong, Đường Mẫn liền ngồi xe ngựa về phủ.

Hai nha hoàn đi theo Đường Mẫn đều vui vẻ vô cùng, nhưng chuyện như vậy các nàng vẫn nên chờ phu nhân nới với chủ tử, các nàng trộm vui vẻ là được.

Trong thư phòng, Bùi Cẩm Triều đang đọc sách, ngày thường Đường Mẫn tiến cung, hắn đều ở đây.

“Biểu ca!” Nàng đẩy cửa đi vào, lại phát hiện trong thư phòng còn ngồi một nam tử đeo mặt mang bạc.

Dung Ngũ đứng lên, hành lễ với Đường Mẫn, “Thảo dân gặp qua công chúa điện hạ.”

Đường Mẫn không biết thân phận của hắn, lúc hành lễ hắn cũng không nói tên, cho nên nàng cảm thấy đối phương không muốn người khác biết.

Bùi Cẩm Triều đang bàn chuyện lương thảo với Dung Ngũ, triều đình đã thu thập đủ lương thảo, trong đó phần lớn lương thực đều là mua sắm ở gần trăm tiệm gạo của Dung gia khắp cả nước, lần này Dung Ngũ vào kinh đưa bạc cho bọn họ.

“Nếu biểu ca có khách, lát nữa ta lại đến.” Dứt lời, nàng xoay người rời đi.

Chờ lát nữa lại đây? Nói cách khác hiện tại nàng có chuyện muốn nói với chính mình? Mới từ trong cung trở về, chẳng lẽ trong cung đã xảy ra chuyện gì?

“Thẩm Khang, đi hỏi phu nhân có phải ở trong cung phát hiện gì hay không.”

Thẩm Khang lĩnh mệnh đi ra ngoài, không bao lâu trở về, biểu tình có chút kích động.

“Chủ tử, phu nhân có thai!” Hắn cảm giác giọng chính mình có chút run rẩy.

Bùi Cẩm Triều vừa nghe, ban đầu có chút sững sờ, một hồi lâu hắn mới lấy lại tinh thần, nói với Dung Ngũ ngồi đối diện: “Làm Thẩm Khang mang đệ đi nghỉ ngơi trước.”

Nói xong, cả người liền biến mất ngoài thư phòng.

Đường Mẫn trở lại trong phòng, bởi vì khô nóng, muốn tắm rửa trước, sau đó lại nghỉ trưa trong chốc lát.

Nhưng không đợi nàng phân phó, Bùi Cẩm Triều liền vọt vào.

“Mẫn Mẫn, nàng có?”

Đường Mẫn chậm nửa nhịp mới phản ứng lại, phụt cười nói: “Đúng vậy, biểu ca sắp làm phụ thân rồi.”

“Đã bao lâu? Thẩm Khang, mời Tôn lão lại đây một chuyến.” Hắn đi lên trước, nhìn tiểu cô nương nũng nịu trước mắt, nghĩ đến lúc này trong bụng nàng dựng dục con của hai người, nghĩ đến hắn rốt cuộc có thể làm phụ thân, cảm giác này làm hắn đột nhiên cảm thấy ngực có chút đau.

Đường Mẫn lôi kéo hắn ngồi xuống bên cạnh chính mình, an ủi nói: “Biểu ca không cần khẩn trương, vừa mới ở trong cung, Hoàng Hậu nương nương đã mời thái y xem cho ta, đã hai tháng, khó trách mấy ngày nay ta vẫn luôn ăn không phấn chấn, hơn nữa thường xuyên mệt rã rời.”

Bùi Cẩm Triều lại kinh hồn táng đảm, “Nàng đã phát hiện không thích hợp, còn không nhanh cho Tôn lão xem.”

“Ta nghĩ là mùa hè giảm cân.” Đường Mẫn nghịch ngợm nhíu nhíu mũi nhỏ, “Thái y nói thân thể ta thực khỏe, không có vấn đề.”

“Không có vấn đề cũng phải cẩn thận chút, mấy ngày nay nàng đừng làm gì cả, trong phủ tất cả có ta, hôm nay ta liền truyền tin cho nương, làm nương trở về nhìn nàng.”

Đường Mẫn cứng họng, “Quá sớm đi? Chờ ta hoạt động không được lại làm nương trở về, trong phủ có Tôn lão, ta sẽ cẩn tuân lời dặn của ông ấy.”

“Đừng nghĩ mấy chuyện này, hơn nữa nàng cho rằng có thể giấu chuyện nàng mang thai bao lâu? Cha mẹ sẽ thực mau biết được.” Dứt lời, nhìn thấy Tôn lão tiến vào, “Tôn lão, nhanh lên nhìn xem Mẫn Mẫn.”

Tôn lão nghe Thẩm Khang nói Đường Mẫn mang thai, vui mừng nhảy cao ba thước, cũng bất chấp Tô Hòa, chính mình về phòng xách hòm thuốc hứng thú vội vàng chạy tới.

Đây chính là cốt nhục của Thế Tử gia, kiếp trước kiếp này cái thứ nhất, tuyệt đối không thể có nửa điểm sai lầm.

Chờ Tôn lão chẩn bệnh xong, mới vuốt chòm râu cười thấy răng không thấy mắt, “Không sai không sai, xác thật là hỉ mạch không thể nghi ngờ, hiện giờ phu nhân đã có thai hai tháng, kế tiếp phải thời khắc chú ý ẩm thực và nghỉ ngơi, ngày thường cũng nên đi lại, như vậy có trợ giúp sinh sản.”

“Cảm ơn Tôn lão, ta đều nhớ kỹ.”

Xác định Đường Mẫn có thai, Bùi Cẩm Triều chuẩn bị truyền tin cho vợ chồng Bùi Hải Cường.

Nhưng cũng không gấp một hai ngày trước mắt.

Buổi tối, Đường Mẫn nằm trong lòng Bùi Cẩm Triều, “Biểu ca, chúng ta vẫn là trễ chút lại nói cho nương, dựa theo tính tình nương, nếu biết ta có thai, nói không chừng sẽ cung ta đó.”

“Nàng biết thì tốt, con trai bọn họ năm nay hai mươi tuổi mới làm phụ thân, có thể không nóng nảy sao, nhưng ta biết nàng thích an tĩnh, ta sẽ nói với nương, ngày thường nàng xem sổ sách ít thôi, nghỉ ngơi nhiều, chuyện khác đều có ta.”

“Ừ!” Nàng gật đầu, sau đó đột nhiên nhớ tới chuyện buổi sáng ở trong cung, nói với hắn: “Sáng nay, Hoàng Hậu nương nương nói với ta, Trân Phi hình như thất sủng, hơn nữa Thất hoàng tử cũng bị Trân Phi dạy dỗ lệch lạc, khoảng thời gian trước Hoàng Hậu nương nương phạt Trân Phi nguyệt bạc, là vì Thất hoàng tử chạy tới Đông Cung kêu gào với Thái Tử, từ sau khi Trình Thụy Tường bị định tội, mấy ngày Hoàng Đế không đi Vĩnh Thọ cung, ngược lại liên tiếp nghỉ ở Nhàn Nhã cung.”

Bùi Cẩm Triều ngạc nhiên, “Ngay cả chuyện như vậy Hoàng Hậu nương nương cũng nói với nàng?”

“Ta lợi hại đi?” Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ, xảo tiếu yên hề.

Bùi Cẩm Triều sủng nịch xoa bóp mũi nàng, khen: “Đúng rồi, nàng lợi hại nhất.”

“Nhưng kế tiếp cũng đừng tiến cung, an tâm ở trong phủ dưỡng thai, khoảng thời gian này có lẽ thế cục trong kinh sẽ có biến hóa, ngoài phủ không an toàn.” Nếu nàng đã có thai, rất nhiều kế hoạch có thể bắt đầu rồi.

Trình Thụy Tường vừa đảo, đại thần Hoàng Đế có thể sử dụng cũng chỉ mấy người như vậy, căn bản không đủ sức gây ra sóng gió, nếu không nắm chắc ban đổ Tiền Hoài An, hắn cũng không đối phó ông ta, chỉ là thủ hạ của ông ta thì chưa chắc có thể may mắn thoát nạn.

Trước nay hắn cũng không tính toán báo thù kéo dài mười mấy năm thậm chí vài chục năm, hắn tin tưởng, nếu hắn âm thầm ra tay với đảng Tiền thị, Lưu Ngạn khẳng định phi thường cao hứng.

“Ta cũng không thích ra cửa, nhưng mấy ngày sau là sinh nhật Hoàng Hậu nương nương, ngày ấy ta khẳng định phải vào cung, dù sao lần này không làm lớn, chỉ ở Dực Khôn Cung bày mấy bàn.” Đường Mẫn dứt lời, lại hỏi: “Biểu ca, có một vấn đề ta vẫn luôn muốn hỏi.”

“Nàng nói!”

“Tẩm cung của Hoàng Đế là Càn Thanh cung, Hoàng Hậu nương nương không phải ở Khôn Ninh Cung sao? Sao lại là Dực Khôn Cung?”

“Khôn Ninh Cung từ sau khi Hoàng tổ mẫu đi về cõi tiên vẫn luôn phong tỏa, ngay lúc đó Dực Khôn Cung chính là tẩm cung của Chung Quý phi, quan hệ giữa bà ấy và Hoàng tổ mẫu rất thân mật, từ lúc mới tiến cung vẫn luôn giao hảo vài chục năm, sau đó Hoàng tổ mẫu mất, Hoàng tổ phụ dựa theo ý nguyện của hoàng tổ mẫu khi lâm chung, phong Chung Quý phi làm hậu, từ đó Dực Khôn Cung trở thành tẩm cung của Hoàng Hậu.”

Đường Mẫn líu lưỡi, rốt cuộc các nàng ái mộ Hoàng tổ phụ của hắn bao nhiêu? Hai nữ nhân đồng dạng quyền cao chức trọng, có thể thân mật ở chung vài chục năm, cũng coi như một kỳ tích.

Lúc sau, hai người dựa vào nhau, vây quanh đề tài tiểu hài tử mãi cho tới đêm khuya, Đường Mẫn mới mơ mơ màng màng ngủ.

Ngày hôm sau nàng tỉnh lại, bên ngoài đã sáng choang, không biết hiện tại là giờ nào.

Bên ngoài Hương Ảnh nghe tiếng, đẩy cửa đi đến.

“Phu nhân, lão gia và lão phu nhân đã từ thôn trang trở về.”

Đường Mẫn vừa nghe, vội vàng kêu Hương Ảnh hầu hạ nàng đứng dậy thay quần áo.

“Nương trở về sao không cho người tới kêu ta một tiếng, hiện tại giờ nào?”

“Gần buổi trưa, lão phu nhân nói hiện tại phu nhân mang thai, đúng là thích ngủ, không cho bọn nô tỳ kêu phu nhân dậy.” trong lòng Hương Ảnh vui vẻ, hơn nữa sáng nay lão gia và lão phu nhân còn thưởng phong hồng cho mỗi người trong phủ, ngay cả Thái Hậu và Hoàng Hậu nương nương đều đưa tới hạ lễ.



Bên ngoài, Trâu thị đại khái nghe tiếng, đi đến.

Nhìn thấy bộ dáng Đường Mẫn lười biếng, khuôn mặt phấn nộn nộn, xinh đẹp làm người không thể dời đi tầm mắt.

“Nương, ngài giờ nào trở về?” Đường Mẫn đứng dậy mang giày, tiến lên đỡ Trâu thị ra gian ngoài ngồi xuống, “Nương ở nơi này chờ một lát, con đi vào rửa mặt một chút.”

“Đừng gấp, con đang có thai đó, cho dù ngủ cả ngày, nương cũng cao hứng.” Trâu thị nghĩ cuối năm nay hoặc là đầu năm sau chính mình sẽ làm tổ mẫu, trong lòng ngọt như rót mật.

Đúng như lúc trước Đường Mẫn nói với Bùi Cẩm Triều, biết nàng có thai, Trâu thị hận không thể cung nàng lên.

Bùi gia đã mấy đời đơn truyền, sau khi nàng sinh Bùi Cẩm Triều, nhìn thấy con trai suy nhược thì vô cùng sợ hãi, sợ bởi vì chính mình mà làm Bùi gia tuyệt hậu.

Hiện giờ con dâu rốt cuộc có thai, liệt tổ liệt tông Bùi gia rốt cuộc có thể yên tâm.

Đường Mẫn nhịn không được cười nói: “Cho dù có thai, cũng không thể nằm cả ngày, Tôn lão nói mỗi ngày nên hoạt động, như vậy về sau sinh hài tử mới không quá nguy hiểm.”

Trâu thị gật đầu, “Đại phu nói như thế nào phải làm như thế đó, nương và cha con ở lại trong phủ hai tháng, chờ thai ổn, đại khái cũng sắp thu hoạch, nương và cha con liền trở về, sinh con cũng đừng lo lắng, nương chiếu cố con.”

“Dạ, cảm ơn nương.”

Chờ Đường Mẫn rửa mặt xong, mẹ chồng nàng dâu mới ngồi trong phòng nói chuyện.

Nghe nàng kể chuyện ở thôn trang, ví dụ như dưỡng bao nhiêu gà vịt ngỗng, ruộng đều trồng mấy loại, còn nói chờ thêm mấy ngày rau trồng có thể ăn, không cần đi bên ngoài mua, ăn đồ mình trồng là được.

Đường Mẫn nghe chỉ có thể cười khổ, quả nhiên mẹ chồng vừa về tới, nàng liền không được an tĩnh, tính cách nàng kỳ thật rất nội hướng, nhưng đôi khi không thể không nói.

Thực hiển nhiên, lúc này mẹ chồng sợ nàng một mình cô đơn, ngoại trừ lúc ngủ và đi vệ sinh, mẹ chồng đều ở cạnh nàng.

Mười sáu tháng năm là thiên thu giáng sinh của đương kim Hoàng Hậu, năm nay vì chuyện Gia Châu phủ nên Hoàng Hậu không phô trương, chỉ ở Dực Khôn Cung bày mấy bàn.

Cho dù vậy, có lẽ người đi cũng không ít.

Đường Mẫn mang thai, tính tình trở nên táo bạo, đôi khi nói chuyện với mẹ chồng lâu, đáy lòng nàng sẽ bực bội mãnh liệt, lại chỉ có thể đè nặng.

“Tiểu Mẫn, sau khi tiến cung chú ý chính mình nhiều chút, nha hoàn đừng cách con quá xa, nếu phiền lòng, nói với Hoàng Hậu nương nương, làm nàng chấp thuận con trở về sớm một chút.”

“Yên tâm đi, nương.” Đường Mẫn đỡ tay Bùi Cẩm Triều lên xe ngựa, “Con ở trong cung dùng cơm trưa xong sẽ trở về, nương đừng lo lắng, ăn uống con đều sẽ chú ý.”

“Được, đi sớm về sớm.”

Bùi Cẩm Triều tiến lên, thấp giọng nói bên tai nàng: “Ở trong cung nếu có việc, Hoàng Hậu nương nương đủ để giúp nàng, không cần sợ Trân Phi đối phó, hôm nay Thịnh Tư Nghiên sẽ vướng nàng ta.”

“Biểu ca, Trân Phi đều như bây giờ, còn có thể tham gia thiên thu giáng sinh của Hoàng Hậu nương nương?” Muốn mặt hay không?

“Ngày khác nàng còn có thể không tham gia, hôm nay loại này, chẳng sợ nàng vẫn luôn co đầu rút cổ, cũng phải lộ diện.”

“Biểu ca yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận.”

Bùi Cẩm Triều nhìn xe ngựa của nàng dần dần biến mất ở chỗ ngoặt ngõ nhỏ, liếc mắt nhìn Thẩm Khang, “Nói cho người trong cung, nếu dám để phu nhân xảy ra chuyện, cẩn thận đầu chính mình.”

Thẩm Khang toàn thân rùng mình, vội vàng trả lời: “Xin chủ tử yên tâm, thuộc hạ hiểu rõ.”

Hôm nay hắn cứ cảm thấy ngực buồn lợi hại, không biết thân thể chính mình xuất hiện trạng huống, hay là dự cảm chuyện gì xảy ra.

Hiện giờ Mẫn Mẫn mang thai, đứa nhỏ này sẽ là tân đế của Đại Vinh, tuy là huyết mạch của Bùi Cẩm Triều, lại là con của Lưu Cảnh hắn, càng là cốt nhục của hai người bọn họ, bất luận là đứa bé hay là thê tử, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện.

Tuy Đường Mẫn không khẩn trương như Bùi Cẩm Triều, nhưng cũng không thiếu cảnh giác, nàng chưa bao giờ hoài nghi Bùi Cẩm Triều, nếu hắn nói hôm nay có nguy hiểm, vậy nhất định không thể thái bình.

Nhưng nàng không nghĩ tới chính là, Thịnh Tư Nghiên lại đứng về phe hắn, thật sự không biết hắn rốt cuộc làm như thế nào.

Xe ngựa dừng lại trước cửa cung, lúc nàng xuống xe lại thấy Phùng Minh Ngọc.

“Minh Ngọc tỷ, tỷ đang đợi muội sao?” Nàng mới vừa tiến lên, đã bị Phùng Minh Ngọc kéo tay.

“Muội nha, tỷ biết muội có thai, muốn đi trong phủ thăm, ai ngờ lại bị nam nhân nhà muội chặn ngoài cửa, nói là muội cần tĩnh dưỡng.”

Đường Mẫn che miệng cười khẽ, “Từ khi có hài tử, tính nết muội càng ngày càng không tốt, mẹ chồng muội biết, cũng từ sơn trang trở lại, cả ngày nói nữ kinh, muội khổ không nói nổi.”

“Đây đều là bình thường.” Hai người chậm rãi đi trong cung, “Nữ nhân có thai, tính tình cũng trở nên táo bạo, ngày thường đâu phải không có? Cũng chỉ thừa dịp mang thai phát tiết một chút.”

“Muội cũng không phải ý này, chủ yếu là trời quá nóng, hơn nữa mẹ chồng muội cực tốt, muội không bỏ được phát giận.” Đường Mẫn bị Phùng Minh Ngọc nói làm cho dở khóc dở cười.

“Tìm được nhũ mẫu chưa? Tìm nhũ mẫu cần phải tinh tế, không được có chút sai lầm gì.”

Đường Mẫn lại lắc đầu, “Muội không định tìm nhũ mẫu, chính mình cho bú là được.”

“Chúng ta không có quy củ như vậy.”

“Quy củ là người định, hơn nữa luật pháp cũng không quy định mẹ ruột không được cho con bú, muội không muốn con muội uống sữa nữ nhân khác.”

Phùng Minh Ngọc không lại kiên trì, ở toàn bộ Thịnh Kinh, nhà cao cửa rộng đều không có mẫu thân ruột cho con bú, nữ nhân trong cung càng không thể.

Nhưng nếu nàng kiên trì, chính mình cũng là mẫu thân, nói không nên lời quy củ trói buộc nàng.

“Chính muội thích là được.”

Hai người ngồi kiệu đi vào Dực Khôn Cung, lúc này trong Dực Khôn Cung đã có không ít cung phi và mệnh phụ.

“Đoan Tuệ đã đến rồi.” trường hợp chính thức, Hoàng Hậu đều sẽ gọi phong hào của nàng.

Đường Mẫn nhìn thấy hôm nay Hoàng Hậu mặc phượng bào đỏ thẫm, Thanh Đàn trang điểm cho nàng thanh nhã, ung dung hoa quý, dáng vẻ muôn vàn, trông rất đẹp mắt.

“Hôm nay nương nương thật đẹp mắt, nhưng vẫn phải đợi một lát mới nói chuyện với nương nương được, muội còn chưa đi Thọ Khang Cung thăm mẫu hậu.”

“Vậy đi thăm mẫu hậu trước đi, từ khi biết muội có thai, mẫu hậu miễn bàn cao hứng cỡ nào.” Hoàng Hậu làm ma ma bên cạnh đưa nàng đi Thọ Khang Cung, vị ma ma này là nhũ mẫu của Hoàng Hậu.

Cho dù là cung phi hay là mệnh phụ đều biết, ma ma này rất được Hoàng Hậu nương nương coi trọng, tuy mặt ngoài là chủ tớ, kỳ thật tình như mẹ con.

Hiện giờ lại để bà ấy đưa Đoan Tuệ công chúa đi Thọ Khang Cung, đủ thấy được Hoàng Hậu coi trọng nàng, sợ công chúa mang thai trên đường không dài không ngắn, xảy ra chút gì ngoài ý muốn.

Trên đường, Đường Mẫn nhìn ma ma trước mắt vẻ mặt từ ái, tin tưởng đây chẳng qua là mặt ngoài thôi, có thể ở trong cung bình an không có việc gì nhiều năm, ngoại trừ Hoàng Hậu bảo hộ, tất nhiên cũng có năng lực sinh tồn thích ứng cực cao.

Kỳ thật tại thâm cung không thấy ánh mặt trời có mấy ai tâm tư đơn thuần, nếu vậy đã sớm trở thành xương khô không biết chôn ở nơi nào.

“Tề ma ma, kỳ thật ta không có việc gì, phiền toái bà đưa ta đi.”

Tề ma ma đi theo sau nàng một bước, vừa đi vừa cười nói: “Công chúa đừng khách khí, dù sao Hoàng Hậu nương nương cũng là người từng trải, hôm nay trời quá nóng, nương nương là sợ ngài ở trên đường cảm nắng, nữ tử mang thai thời gian đầu, nơi chốn đều phải cẩn thận, đặc biệt công chúa là thai đầu, càng không thể có bất luận sai lầm gì.”

Đường Mẫn che miệng, sau đó lôi kéo tay Tề ma ma, cùng bà chậm rãi đi về phía trước.

“Cảm ơn Tề ma ma, nhưng lúc trước nương ta mang thai đệ muội song sinh, vẫn ra ruộng làm đồng, xuống bếp nấu cơm, sinh con vẫn tung tăng nhảy nhót, mẹ chồng ta cũng nói, nữ tử lúc mang thai phải hoạt động nhiều, ăn cũng không cần quá mức tinh tế, như vậy sinh ra đứa bé cũng khỏe mạnh, dễ nuôi sống.”

Tề ma ma biết nhà mẹ đẻ nàng xuất thân nghèo khổ, nhìn mặt mày nàng tươi đẹp, không nhịn được nhớ tới chính mình trước kia.

Đặc biệt là bộ dáng nàng lôi kéo ống tay áo chính mình, càng là tiểu nữ nhi kiều kiều khí khí, hơn nữa nàng cũng thiệt tình thực lòng với Hoàng Hậu nương nương, Tề ma ma vẫn thực yêu thích nàng.

“Công chúa nói đúng lắm, trước kia lão nô cũng xuất thân nghèo khổ, lúc có thai vẫn ra ruộng làm việc, lúc sinh sản đau một lát là sinh. Lúc trước Hoàng Hậu nương nương sinh Thái Tử chính là chịu đủ thống khổ.”

“Cho nên lúc có thể đi đường ta tuyệt đối không ngồi kiệu.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play