Đêm đó, Bùi Cẩm Triều ôm Đường Mẫn, ngón tay như có như không lên xuống trên cánh tay lỏa lồ của nàng, dẫn tới Đường Mẫn không vui nắm chặt ngón tay hắn, ngăn cản động tác của hắn.

“Chàng nói xem Đường Hân nghĩ như thế nào? Phú quý thật sự quan trọng như vậy sao? Quý thiếp, vậy mà cha mẹ nàng có thể cao hứng.” Mặc dù thân là người hiện đại, nàng cũng biết thiếp thất ý nghĩa ra sao, cho dù là quý thiếp, suốt ngày vẫn phải sớm tối thưa hầu chủ mẫu, nếu lỡ như nàng xuyên đến đây làm thiếp thất, điều duy nhất nàng có thể làm đại khái là an phận thủ thường trong tiểu viện của chính mình, có ăn có mặc là được.

“Cha mẹ như vậy không phải chỗ nào cũng có, nói gì bây giờ.” Bắt lấy tay nàng, ngón tay lại lần nữa du tẩu trên cánh tay nàng, da thịt trơn bóng như sứ trắng, mang theo hơi hơi thấm lạnh, làm hắn yêu thích không buông tay.

Hơn nữa nam tử nạp thiếp cũng là chuyện thực bình thường, nam nhân ở Đại Vinh triều phàm là có chút của cải, ai không có hai phòng mỹ thiếp.

“Mẫn Mẫn, ta sẽ không nạp thiếp, trừ phi nàng không thể sinh con!”

Trong lòng Đường Mẫn “lộp bộp”, theo sau ngửa đầu nhìn nam nhân đang ôm chính mình, phát hiện ánh mắt hắn mỉm cười, biết hắn đang trêu đùa mình.

“Lỡ như là biểu ca không thể sinh con thì sao?”

Bùi Cẩm Triều im lặng, đáy mắt có cảm xúc đang ấp ủ.

“…… Chắc chắn nàng không có cơ hội tìm nam nhân khác đâu.” Xoay người áp đi lên: “Cho nên chúng ta nỗ lực nhiều một chút đi.”

Đường Mẫn mắc cỡ đỏ mặt, kiếp trước số lần mỗi tháng cùng trượng phu còn so ra kém số lần mỗi ngày cùng Bùi Cẩm Triều, nhưng nàng lại phát hiện ngực chính mình dần dần to ra, mà da thịt cũng càng thêm thủy nộn, mịn màng.

Quả nhiên, quảng cáo nói thứ giúp nữ nhân bảo dưỡng dung nhan hoàn mỹ nhất là tình dục không sai chút nào.

Trước khi Bùi Cẩm Triều trùng sinh có ba đời thê tử, người thứ nhất là nữ tử hắn yêu nhất, cũng là thiên kim con vợ cả danh môn vọng tộc, đáng tiếc thành thân năm thứ hai, lúc sinh sản một xác hai mạng.

Hai đời thê tử sau đó đều là phụ thân làm chủ, tùy tiện cưới về, bản thân không có bao nhiêu cảm tình.

Lúc hắn chết đã hai mươi sáu tuổi, dưới gối không con, mà sau khi hắn chết hai năm, phụ thân cũng bị vị trên long ỷ định tội mưu nghịch, chém đầu cả nhà.

Năm đó nếu không có phụ thân ở sau lưng tương trợ, làm sao hắn có thể bước lên vị trí chí cao vô thượng kia, làm sao có thể vượt qua Thái Tử đăng cơ, sao có thể áp chế được phiên vương, lúc mình còn sống, hắn và chính mình xưng huynh gọi đệ, không ngờ lại âm thầm phái người độc chết mình, hơn nữa lấy tội danh “có lẽ có” chém đầu cả nhà Duệ Thân Vương phủ.

Món nợ này, thù sâu như biển, sao hắn có thể không báo.

Lần này chẳng những phải kéo tên kia xuống long ỷ, mà chính mình còn muốn thay thế.



Ngày đó Đường Mẫn nói không sai, hắn muốn làm Hoàng Đế.

Đương nhiên, chuyện này không phải một sớm một chiều có thể đạt thành, nếu nàng có thể sinh con trai cho chính mình, nàng có thể được địa vị chí cao vô thượng, hắn cũng không để bụng độc sủng nàng.

Sau khi sống lại, vô số lần hắn nghĩ tới một vấn đề, năm đó Tuệ Âm chết, có phải là bút tích của tên kia không.

“A……” Eo truyền đến một trận đau đớn, cúi đầu phát hiện lại là tiểu nha đầu này đô môi đỏ phấn nhuận không vui trừng hắn: “Chàng thất thần.”

Hắn nhịn không được bật cười, sau đó thu hồi tâm thần, cúi đầu chuyên tâm thỏa mãn tiểu nha đầu trong lòng ngực.

Hắn luôn luôn là người tự hạn chế, cho dù lúc trước Tuệ Âm ở bên người chính mình cũng không phải hàng đêm triền miên, nhưng gặp được Đường Mẫn, hình như chuyện phòng the có chút mất khống chế.

Nữ nhân này mềm dẻo và bao dung đều làm hắn kinh ngạc, hiện tại thân thể hắn còn rất suy yếu, chờ thêm hai năm thân mình điều trị tốt, hắn tin tưởng nữ nhân này như cũ có thể thừa nhận hắn đòi lấy.

Hơn nữa……

Đa dạng rất nhiều!

Nàng rất phóng khoáng!

Tình cảm mãnh liệt mới nghỉ, lần này Đường Mẫn thật sự kiệt sức, mỗi đêm hắn đều phải liều mạng lăn lộn chính mình hai lần, này vẫn là trong người chưa khỏe mạnh, hơn nữa năm nay hắn mới mười chín tuổi, phóng túng như vậy thật sự sẽ không tinh tẫn nhân vong sao?

Tùy ý hắn ôm chính mình tắm gội, Đường Mẫn mệt đến mức ngay cả ngón tay cũng không muốn động.

Ngày hôm sau, lúc Bùi Cẩm Triều thức dậy, Đường Mẫn còn ngủ rất sâu.

Tối hôm qua bởi vì một đoạn tiểu nhạc đệm, lăn lộn nha đầu này không nhẹ, động tác khó tránh khỏi sẽ càn rỡ hơn rất nhiều.

Đi vào tiền viện, Bùi Hải Cường đã giết xong hai con heo, lúc này đang xử lý huyết heo, cắt khung xương.

Trâu thị nhìn thấy con trai lại đây, khó được hôm nay buổi sáng Mẫn Nhi không tới giúp nàng làm cơm sáng.

“Mẫn Nhi không thoải mái sao?” Trâu thị lo lắng hỏi.

Bùi Cẩm Triều gật gật đầu, xem như đáp lại mẫu thân chờ mong.



Trâu thị hình như còn không hài lòng, giơ tay ngoắc con trai đến gần một chút, sau đó thấp giọng nói: “Con à, con cần phải nỗ lực một chút, tranh thủ làm Mẫn Nhi sớm hoài thai, con nhìn xem con trai Tứ Lang đã biết đi đường, tức phụ Ngũ Lang cũng có mang.”

“…… Nương, Mẫn Mẫn năm nay mới mười bốn tuổi, sinh con quá sớm sẽ rất nguy hiểm, con nghĩ lại chờ hai năm, ngài đừng gấp.”

“Triều nhi, con……” ngay sau đó Trâu thị lại trở nên thần thái phi dương, ôm đồm cánh tay con trai, run giọng nói: “Triều nhi, có phải thân thể con khá hơn nhiều không?”

“Nương không nhìn ra sao? Con dâu của nương chính là phúc tướng.”

Trâu thị lập tức cười không khép miệng được, liên tục gật đầu không ngừng: “Đúng, đúng, con nói không sai, Mẫn Nhi là phúc tinh, từ lúc đứa nhỏ này vào cửa, thân mình con từng ngày khỏe lên, nương và cha con…… thật cao hứng, chỉ cần con không có việc gì, cho dù cha mẹ chịu khổ bao nhiêu cũng cam tâm tình nguyện. Con nói cũng đúng, hiện tại Mẫn Nhi mới mười bốn tuổi, chỉ cần thân thể con không sao, chúng ta lại chờ hai năm cũng không chậm.”

“Cảm ơn nương thông cảm.”

Lúc Đường Mẫn mở mắt ra đã là giờ Tỵ, đây vẫn là lần đầu tiên nàng dậy muộn kể từ khi gả chồng.

Nhưng lúc nàng đi đến tiền viện, lại nhìn thấy Trâu thị đang giặt đồ trong sân.

“Nương, con giúp nương giặt.”

Trâu thị nhìn thấy con dâu, vẫy vẫy tay nói: “Con mới vừa dậy, trong nồi có chừa đồ ăn, mau đi ăn đi, chỉ có vài bộ quần áo, nương giặt rất nhanh là xong.”

“Biểu ca đâu? Theo cha đi trong thị trấn sao?”

“Bán thịt heo cha con làm một mình là được, biểu ca con đi qua nhà Ngũ Lang, đặt tên cho con hắn sắp sinh ra.” Đổ hết nước bẩn trong bồn, tiếp tục thêm nước sạch, Trâu thị làm thủ công nghiệp tuyệt đối lành nghề, ngày thường Đường Mẫn cũng chỉ biết nấu chút đồ ăn, việc tay chân đều có người giúp việc, xem ra về sau phải học tập nhiều ở mẹ chồng.

“Buổi sáng Triều nhi nói với nương, con còn nhỏ tuổi, sinh con sẽ có nguy hiểm, hiện tại biểu ca con khỏe hơn rất nhiều, chúng ta cũng không nóng nảy bồng cháu, hiện tại con cứ chậm rãi điều trị thân mình, nương sẽ làm nhiều món cho con bồi bổ.”

…… Vậy cũng không cần hiện tại liền bắt đầu bổ chứ!

“Nương, nương biết may quần áo sao?”

Trâu thị ngẩng đầu nhìn Đường Mẫn: “Biết chứ, Mẫn Nhi muốn may quần áo sao?”

“Dạ, trước kia con không hiểu chuyện, cũng không muốn học may áo, hiện tại gả cho biểu ca, muốn học hỏi nương, về sau làm quần áo cho hắn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play