Không chỉ có Lăng Ngạo Quân bất mãn với hôn sự này mà đương sự cũng điên tiết không kém.
người cha nhị thập tứ hiếu Úy Trì đại đô đốc mới về tới nhà , còn chưa kịp vào cửa đã thấy một thanh mã sóc xé gió bay ra, hơn nữa tốc độ cực nhanh, lực đạo cực mạnh.
"Oái" . Lão Úy Trì là đại gia thương pháp mà chật vật lắm mới né được đòn hiểm này. mọe nó, còn cho người ta sống nữa không ? ài, khuê nữ lại tức giận rồi. không biết có bao nhiêu huynh đệ trong quân phải chịu tội nữa.
lão này vừa lầm bẩm vừa cẩn thận bám tường đi vào. Có giời mới biết có còn một thanh đao hay chùy đá đang đợi không.
-Ấy. Ai làm khuê nữ nhà ta tức giận thế này? nói cho bản đô đốc một câu , mai ta đi giết cả nhà hắn.
Úy Trì Tùng cười ruồi làm lành trước.
- Vậy ngươi có thể tự sát được rồi đấy.
một giọng nói trầm thấp vang lên. Úy Trì Đại tiểu thư toàn thân vũ trang tới tận răng lạnh lùng đi ra. chỉ thấy nàng thân mặc quang minh khải giáp, đứng dưới ánh mặt trời mà muốn mù mắt chóa. tay cầm mạch đao, đừng coi thường, loại mạch đao này chỉ có mãnh tướng trong quân mới cầm nổi thôi. Loại như Tiêu Trường Phong đừng nói cầm, không bị nó đè chết là phúc đức tổ tiên tích góp rồi.
- Chuyện của ta, khi nào đến phiên ngươi quản? Thành thân ? ngươi thích thì đi mà lấy. Có cần ta trang hoàng lại nhan sắc cho hợp với thân phận Đại phu nhân Tiêu thị không?
Úy Trì Chiêu gằn giọng hỏi.
Úy Trì Tùng vẻ mặt đau khổ như vừa nuốt phải ròi. Đấy. Chính là vẻ mặt này. Không phải lão lo nữ nhi lão ế tới già thì lão chạy như trâu húc mả tới kinh thành giành nữ tế làm cái gì? bộ ăn no rửng mỡ chắc? giờ đây lại còn phải đối mặt với Hỏa Diệm Sơn này nữa chứ... Hu Hu hu nhân, nàng mau mau hiển linh, cứu i phu một mạng...
cuối cùng thì Úy Trì đại tiểu thư cũng không có ý đồ mưu sát phụ thân. sau khi đánh lão phụ thân nhà mình thành chóa thì chắp tay sau mông tới quân doanh tiếp tục tiết hận.
Nam nhân thì có gì hay ? Chẳng phải là chỉ hơn lão tử 2 lạng thịt thôi à. Thành thân ? nực cười! có thành thân cũng là ta cưới! gả tới kinh thành? si tâm vọng tưởng!!!!!!
không sai Úy trì đại tiểu thư đúng là cường thế như vậy đấy. Từ nhỏ lăn lộn trong quân doanh, lại còn mẫu thân mất sớm. Có được một phụ thân thì lại chả đáng tin tẹo nào.
Vì hôn sự của nữ nhi mà làm lão Úy TRì lo nát lòng. Nữ nhi nhà mình như này thì ai dám rước về? hu hu ....... Lăng nhằng nó thích nữ nhân luôn thì xác con mẹ nó định...
Lại là một vị có hỏa nhãn kim tinh sau Tiêu đại soái. Huynh đệ, sao hai ta không gặp nhau sớm hơn?!
Quân doanh Tay Nam loạn nháo nhào. Binh sĩ kêu khổ rầm trời. Tên chó má nào chọc giận vị ôn thần này thế. Ngươi cút ra đây, lão tử đảm bảo không đánh chết ngươi.
Vị đị đố đóc nào đó làm gì rảnh rỗi mà để ý đến tâm nguyện của đám thuộc hạ chân đất mắt toét nhà mình. Lão đang lo tới hói đầu đây. Nhìn tình hình này thì nữ nhi lão không ưng hôn sự này rồi. Biết ăn nói với Tiêu phủ ra sao bây giờ....
mà khoan. Tiểu Chiêu còn chưa thèm hỏi hôn phu nó trông mồm ngang mũi dọc ra sao mà đã vội từ chối rồi? Chả lẽ chỉ cần là nam nhân thì nó không thích? Lão Úy Trì bị chân tướng tàn khốc dọa một thân mồ hôi lạnh. Không ngờ vị thô tục cả đời không biết nổi mấy chữ này lại có thể vén tấm màn che khổng lồ tìm ra chân tướng như thế.
Úy Trì đại tiểu thư uất lắm. Đánh đám binh sĩ thối kia rồi cũng chán. Không bằng lên kinh thành một chuyến hủy hôn thì hơn. Tiện thể xem có nữ nhân nào hợp nhãn quang không. Nghe nói nữ nữ nhân kinh thành toàn đại gia khuê tú, ôn nhu dịu dàng, bóp cái ra nước. Chậc chậc, thú vị đấy...
Nghĩ là làm là tác phong bấy lâu của Úy Trì Diệp Chiêu. Ném vô mặt lão già kia phong thư liền vô cùng khốc suất cuồng bá duệ cưỡi ngựa đi ngay trong đêm. Mĩ nữ kinh kì, đợi lão tử!?! Còn về Tiêu Trường Phong thì hoàn toàn không có giá trị tồn tại trong mắt vị này. Hôn phu? là cái thứ gì thế?!?
Mùa xuân là mùa cây cối nảy mầm, trăm hoa đua nở và cũng là lúc âm mưu nảy sinh. Một đám lão già mà không chịu chết ham muốn trường sinh tới phát điên hội tụ với nhau. Trong căn hầm vô cùng bí mật ở giữa kinh đô, ở ngay dưới mí mắt Thái tử gia và Tiêu đại soái mà vẫn chưa bị phát hiện , lố nhố toàn đầu người. tùy tiện lôi ra một vị , có ai không thanh danh vang dội , đức cao danh vọng chứ. Mục đích của cuộc tụ hội , tục xưng Hội nghị diên Hồng này là Tiêu Trường Phong.
Trường sinh và sự bí ẩn của thần tiên luôn là khát khao cháy bỏng trong mỗi con người. Biết bao vị minh quân cái thế đều bị hủy trong cái vũng bùn trường sinh đó. Tần Thủy Hoàng phái 3000 đồng nam đồng nữ truy tìm trường sinh bất lão... Đám lão già này cả đời quanh quẩn truy tìm thần tiên, tư nhận đã ở trước của thiên quốc mà không có chìa khóa. Nay Têu Trường Phog xuta hieenjnhuw liều tốc trợ tim .
Cái gì? Tại sao lại là Tiêu Trường Phong ư? Ngươi thấy thứ hỏa khí thần kì đó mà là của nhân gian à? Không?! Đó là vũ khí của thiên thần. Chỉ có thiên thần mới tạo ra được thứ vũ khí khủng bố như thế. Nếu Tiêu Trường Phong đã đi ra từ nơi đó thì hẳn y phải biết cách lên thiên quốc chứ! Đúng! nhất định là như thế!?!
Đám lão già này điên rồi, mắt lóe ra sự cuồng nhiệt vô bờ, khuôn mặt nhăn nheo như vỏ quýt không ngờ lại có thể biến hóa kì ảo như thế. Vì trường sinh mà dám đối đầu với thế gia quân phiệt trăm năm như Tiêu gia.
Trong đám lão già này còn xen lẫn cả bộ mặt rỗ của cao nhân Lí Thần Thông trong truyền thuyết.
Là một thần côn chuyên nghiệp, tất nhiên hắn có thủ đoạn của mình.
- Việc tiếp cận Tiêu Trường Phong cứ giao cho tại hạ.
Lí Thần Thông vội lên tiếng. Hắn đã mất công lấy được sự tín nhiệm của Hoàng đế mà không lợi dụng thì thật đáng tiếc.
Trường sinh bất tử. Nghe thật tốt đẹp làm sao...
Bạn nhỏ họ Tiêu nằm cũng trúng đạn nọ :".........."