"Gần bốn năm giờ gì đó, thấy em ngủ rồi nên anh lười thay đồ, ôm em ngủ luôn."
Đỗ Trọng tự nhận chính mình lôi thôi, Quý Ly vươn tay sờ cằm anh.
"Cũng rất cứng."
"Bạc Diệp."
Đỗ Trọng đặt lên trán Quý Ly một nụ hôn.
"Hả?"
"Đi tắm với anh được không? Thuận tiện giúp anh cạo râu."
"Được!" Quý Ly sảng khoái đáp ứng.
Đỗ Trọng vừa nghe trong lòng lập tức sung sướng.
"Nhưng! Còn lâu mới có chuyện đó! Tự anh lăn đi tắm đi!"
"......"
Quý Ly nhẫn tâm gạt Đỗ Trọng sang một bên.
Đỗ Trọng thở dài, sau đó đứng dậy cởi áo sơmi trên người.
Chăn đột nhiên bị xốc lên, Quý Ly nháy mắt cảm thấy lạnh lẽo.
"Anh đang làm gì?!"
Đỗ Trọng không nói hai lời, trực tiếp khiêng Quý Ly đi.
"Tắm, anh muốn em đi cùng."
"Trong phòng tắm có vịt con cho anh đó! Thả em xuống nhanh!"
"Không sao, lát nữa anh sẽ quăng con ra."
Cửa phòng tắm đóng chặt lại, Quý Ly đáng thương bị Đỗ Trọng cưỡng ép mang đi tắm...
*
Ở bữa tiệc nghiên cứu học thuật tối nay, Đỗ Trong mặc tây trang, đi giày da để tham gia.
Quý Ly nhìn anh đẹp trai đến quá đáng, lệ nóng quanh tròng kéo Đỗ Trọng lại.
"Anh có thể mang người nhà đi cùng không?"
"Ngoan, tham gia xong bữa tiệc đêm nay rồi, ngày mai anh có thể dành thời gian cả ngày cho em."
"Tùy em xử trí!"
"Được."
Đỗ Trọng hiếm khi chủ động hôn Quý Ly một cái, sau đó xoay người rời đi.
Quý Ly nhìn bộ dáng đẹp trai này của anh, sao cậu có thể yên tâm được.
*
Hội trường diễn ra bữa tiệc.
Quý Ly trước sau như một, trùng hợp rời phòng, trùng hợp đi qua hội trường nơi Đỗ Trọng đang đứng, rồi lại trùng hợp thấy Đỗ Trọng.
"Anh hai?"
Quý Ly giả bộ kêu một tiếng, lập tức thu hút anh nhìn của mọi người xung quanh.
Lúc này Đỗ Trọng mặt không biểu tình nhìn Quý Ly, nghe cậu nói tiếp.
"Cậu là?"
Một người đàn ông đeo mắt kính bước ra dò hỏi.
"Em là Đỗ Hành, em trai Đỗ Trọng."
Quý Ly vừa nói xong, đôi mắt Đỗ Trọng dần trở nên thâm thúy như đêm đen.
"Bác sĩ Đỗ, em trai anh tới đây sao không nói một tiếng, mau vào đây!"
"Như vậy không tốt lắm đâu ạ. Chỉ là trùng hợp mà thôi, mọi người cứ tiếp tục, em đi ngay bây giờ."
NGười đàn ông đeo mắt kính nghe vậy lập tức kéo Quý Ly lại.
"Đừng! Bác sĩ Đỗ diệu thủ nhân tâm, cậu đi rồi, tôi sợ anh ấy oán trách chúng tôi mất."
Quý Ly nhận ra người này đang nịnh hót Đỗ Trọng.
"Vào đi."
Nghe được sự đồng ý của Đỗ Trọng, Quý Ly nhướng mày gật đầu đi vào.
Bữa tiệc giao lưu học thuật bao trọn toàn bộ tầng này, Quý Ly cũng không quấy rầy Đỗ Trọng nói chuyện, chỉ yên lặng nhìn anh.
"Đỗ Hành?"
Quý Ly ngẩng đầu nhìn, bên cạnh lập tức xuất hiện mấy người phụ nữ ngồi bên cạnh cậu.
Quý Ly ngoài cười nhưng trong không cười, lễ phép gật đầu.
"Bác sĩ Đỗ tuổi trẻ tài tuấn, cậu thì lớn lên thanh tú xinh đẹp, thật sự khiến người người hâm mộ."
"Cảm ơn." Chồng cậu không chỉ trẻ đẹp mà còn đẹp trai ngời ngời.
Quý Ly oán niệm trong lòng.
"Bác sĩ Đỗ thật sự rất lợi hại, năm ngoái có một cuộc phẫu thuật kéo dài tám tiếng, bác sĩ Đỗ dùng kĩ thuật tuyệt vời và tâm trí bình tĩnh thành công cứu sống bệnh nhân, trở thành người tiếng tăm lừng lẫy khắp giới y học. Đúng là nhân tài!"
Quý Ly nghe vậy, khóe miệng cong lên.
Không trách được... Chồng cậu thật lợi hại.
"Anh hai thật sự rất ưu tú."
"Cậu không biết, năm ngoái anh ấy tới D thị làm việc nửa năm. Đến tận bây giờ, mấy hộ sĩ, bác sĩ vẫn chưa thôi nhớ nhung anh ấy."
Trong lòng Quý Ly ẩn ẩn cảm giác được nguy hiểm, tình địch thật nhiều...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT