Edit: Richal

Beta: Richal

-----o0o-----

"Lăng Thành, ngày mai là Thất Tịch."

"Thì?"

"Anh muốn..."

Phó Bạc Thành còn chưa có nói xong, Quý Ly lập tức nổi trận lôi đình

"Dịp Giáng Sinh, anh nói anh muốn, kết quả thì sao? Lễ tất niên, anh nói anh muốn, kết quả thì sao? Trong dịp Tết Nguyên Tiêu anh nói anh muốn, kết quả thì sao? Vào lễ Tình Nhân, anh nói... ưm... ưm!"

Quý Ly còn chưa phun tào xong, Phó Bạc Thành kéo Quý Ly ngồi lên đùi mình hôn xuống.

Quý Ly cau mày đẩy ra. Phó Bạc Thành càng hôn mạnh hơn nữa.

Lúc buông ra, Quý Ly bị hôn đến mơ hồ, dứt khoát không nói lời nào tránh xa Phó Bạc Thành.

Quý Ly muốn đứng dậy, Phó Bạc Thành sao có thể tha cho cậu được.

"Em chán ghét  anh phải không?"

"??"Quý Ly vừa bị cưỡng hôn!

"Ngày thường đều là em đùa giỡn anh. Hôm nay đổi lại là anh đùa giỡn em có được không?"

Nghe Phó Bạc Thành hèn mọn cầu xin, Quý Ly bụm mặt bất đắc dĩ...

"Anh định làm gì?"

Quý Ly mặt không đổi sắc dò hỏi.

"Buổi tối anh sẽ nói cho em."

Phó Bạc Thành mỉm cười, dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Quý Ly.

Quý Ly nhìn anh, cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Tối đến.

Quý Ly vừa chờ mong vừa cảnh giác, lúc này Phó Bạc Thành đang cầm mấy tấm bài poker trong tay.

Quý Ly híp mắt nhìn.

"Đây là cái gì?"

"Chỉ là một trò chơi nhỏ mà thôi. Em có dám chơi hay không?"

Phó Bạc Thành kích thích Quý Ly, Quý Ly lập tức đề cao cảnh giác!

"Quy tắc là gì?"

Phó Bạc Thành đem bài poker cho Quý Ly xem

Bài poker chỉ có hai con số 1 và 0.

"Bài poker không phải còn nhiều số khác sao?"

"Đặc biệt làm ra. Quy tắc là em rút một tấm, ta rút một tấm. Nếu rút trúng số 1, em có quyền ra lệnh. Thời gian không hạn chế. Còn rút trúng số 0 thì phải làm theo bất cứ mệnh lệnh nào. Em thấy sao?"

Quý Ly vừa nghe quy tắc vừa nhìn lên mặt bàn. Số lượng bài số 1 và 0 là bằng nhau.

Cậu không tin mình sẽ kém may mắn đến mức không lần nào rút trúng số 1!

"Em cùng anh chơi!"

"Em đừng có mà hối hận."

Phó Bạc Thành bình tĩnh than thở, Quý Ly gật đầu lập tức đem bài poker xốc lên.

Toàn bộ bài poker đã được úp sấp lại hoàn chỉnh trước mặt Quý Ly và Phó Bạc Thành.

"Bảo bối, em lấy trước đi. Đến cuối cùng mới được xem nghe chưa."

Đôi mắt Phó Bạc Thành như hiện lên ngọn lửa, Quý Ly trong lòng có chút hối hận.

Mỗi người lần lượt lật từng tấm bài, Quý Ly và Phó Bạc Thành lúc này mỗi người được bảy tấm.

Toàn bộ bài poker đã được lấy hết, Quý Ly gấp không chờ xem bài của mình.

Quý Ly xem tấm bài đầu tiên, tâm nháy mắt đau đớn.

Tấm thứ hai lại như tấm thứ nhất, là số 0!

Đm! 

Quý Ly trong lòng mắng to!

Tấm thứ ba vẫn như cũ.

Trời má! Quý Ly nội tâm mắng to, số một, số một, số một đi mà.

Đến tấm thứ tư, Quý Ly đã bắt đầu tuyệt vọng.

Quý Ly dứt khoát bất chấp tất cả, đem ba tấm bài còn lại lật lên.

Thế nhưng toàn bộ đều là số 0?!

Quý Ly tâm như tro tàn...... Không có khả năng! Sao lại có thể xui xẻo đến mức này cơ chứ!

Quý Ly đỡ trán, mặt vẫn bộ bình tĩnh, nhẹ nhàng ho khan một tiếng.

"Chúng ta còn chưa ăn cơm. Em đi siêu thị mua chút đồ ăn, anh chờ em nha."

Quý Ly đem bài nhét vào ví tiền, hòng muốn chạy trốn.

Phó Bạc Thành bắt lấy Quý Ly vác cậu lên người, hướng phòng ngủ đi tới.

Quý Ly tuyệt vọng hét lớn.

"Anh ăn gian! Rõ ràng là anh chơi ăn gian! Em không chơi với anh nữa!"

"Bảo bối, em phải biết giữ lời chứ."

"Phanh!" Cửa phòng đóng sầm lại, Quý Ly biết cậu tiêu đời rồi.

Thất Tịch chết tiệt! Ông đây sẽ không bao giờ trải qua đêm Thất Tịch nữa!!!

------------------------

Đang yên đang lành, tự dưng mẹ tui kêu tui lên xe mẹ chở đi học?? :)))

Ngộ ha. Tui còn không biết chuyện gì đang xảy ra thì đã đặt chân vào lớp học thêm, lúc định hình lại thì đã mở sách ra học bài :)))

Về đến nhà là tui edit cho mọi người luôn đó. Thấy tui siêng không :> 

Ủng hộ tui nha các mỹ nữ 🙆‍♀️

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play