Edit: Richal

Beta: Richal

-----o0o-----

"Anh, em..."

Quý Ly còn đang suy nghĩ không biết có nên thành thật khai hết không thì tay đã một vật gì đó mềm mại trói lại, vòng ra phía sau thắt lưng.

Quý Ly lập tức nâng mặt nhìn lên.

Cà vạt của Phó Bạc Thành đã biến mất từ lúc nào không hay, cúc áo sơ mi cũng đang được cởi bỏ, loáng thoáng nhìn thấy da thịt bên trong.

Mà cái cà vạt vừa biến mất kia lại đang được dùng để trói cậu lại.

"Anh muốn làm gì?"

Quý Ly có chút kích động, xong thật rồi...

"Lăng Thành, tại sao lại vậy?"

Khuôn mặt Quý Ly thoáng chốc thay đổi, đôi môi khẽ run lên.

"Ý anh là gì?"

"Chính là như vậy, Lăng Thành, em cũng giống anh không phải sao, em thích anh. Vì thử anh mà chủ động hôn anh?"

Phó Bạc Thành gần như mất đi toàn bộ lý trí, Quý Ly cảm thấy lần này cậu chơi hơi quá rồi.

"Anh ơi, em sai rồi..."

Quý Ly ngoài miệng xin tha nhưng trong lòng vẫn không phục.

"Em không sai, người sai phải là anh mới đúng. Đây là lần đầu tiên của anh nên có thể sẽ làm đau em. Em đừng tức giận, anh vẫn còn chưa hiểu về thân thể của em. Nhưng anh hứa, lần thứ hai sẽ tốt hơn."

Hơi thở nóng bỏng của Phó Bạc Thành phả vào tai Quý Ly, lỗ tai Quý Ly lập tức đỏ lên.

"Anh... Anh trước hết tránh ra đã, nghe em nói!" Quý Ly không nhịn được hét lên.

"Vậy chúng ta đi tắm trước đi?"

"......"

Cậu với Phó Bạc Thành không phải đang nói cùng một kênh à?

"Đi theo anh, trêu chọc anh, khiêu khích anh, cuối cùng lại muốn phủi mông bỏ đi. Lăng Thành, em không có lương tâm! Mặc kệ, trước em phải cho anh ăn nó cái đã!"

"Nhưng mà đau lắm!" Quý Ly thốt lên. Giây tiếp theo hối hận xanh ruột.

Phó Bạc Thành nghe thế lập tức nhếch môi...

"Anh giúp em nới lỏng trước, từ từ rồi sẽ bớt đau."

"...Biến thái! Đừng mà!"

------------------

Phản công mạnh mẽ bị đàn áp.

Quý Ly bị ép khô nằm trên chiếc giường mềm mại, tiếc thương cho thanh xuân của mình.

Phó Bạc Thành chậm rãi nằm lên giường, nhẹ nhàng phủ chăn lên lưng Quý Ly.

Quý Ly cảm thấy bộ phận nào đó không ngừng đau đớn, phát ra âm thanh khịt mũi không ngừng.

Phó Bạc Thành nghe được, nhịn không được cười khẽ một tiếng, xui xẻo không hiểu tại sao lại lọt vào tai Quý Ly.

Quý Ly lập tức nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi.

"Anh tránh ra!"

"Không cần tức giận, về sau sẽ cố gắng thỏa mãn em."

Quý Ly vừa nghe lập tức chết điếng.

"Không cần tức giận?! Anh còn dám có lần tiếp theo?! Đồ cầm thú!"

Quý Ly không cam lòng đấm lên giường, cơ thể cử động làm bộ phận nào đó đau muốn chết đi sống lại.

"Xin lỗi, anh có chút buông thả, không tự chủ được bản thân."

"Ha ha!"

"Ta nói thật."

"Ha ha!"

"Nếu vẫn còn như vậy đừng trách anh không khách khí." Phó Bạc Thành cắn một ngụm lên người Quý Ly.

"Muốn em không tức giận đúng không?"

"Ừ."

"Để em làm anh một lần."

"Không được."

"Vì cái gì?" Quý Ly không ngờ Phó Bạc Thành lại không chút do dự từ chối! Không cam lòng bắt đầu dâng lên như từng trận sóng lớn!

Phó Bạc Thành sủng nịch nhìn Quý Ly, duỗi tay xoa nhẹ mái tóc mềm mại của cậu.

"Em nha, thật khó hầu hạ. Em không khỏe bằng anh cũng không cao bằng anh. Vừa động một tí đã la hét om sòm. Muốn làm màn dạo đầu để cho em được thoải mái một chút, kết quả là sao? Chưa gì đã bắt đầu tức giận. Làm chậm thì tức giận, làm nhanh em càng tức., Lăng Thành, em nói anh nghe phải làm sao thì mới thỏa mãn em được?"

Phó Bạc Thành rối rắm trình bày, mặt Quý Ly lúc này đã sớm đỏ bừng.

Phó Bạc Thành! Tên hỗn đản nhà anh sớm muộn gì cũng phải trả giá!

-----------------------

Giờ tui mới biết là phải ăn chay. Mà thôi vậy, ăn thịt nhiều rồi cũng phải uống miếng nước, làm một bộ thanh thủy văn :>

Hôm nay tui có việc nên edit muộn. Sorry mọi người

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play