Edit: Richal

Beta: Richal

-----------------------

Quý Ly đương nhiên không xin lỗi. Bởi vì Phó Bạc Thành căn bản là không trở về!

Quý Ly ngoài mặt bình tĩnh, kỳ thật nội tâm đã sớm kiềm chế không được.

Trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến Phó Bạc Thành, không biết anh đang làm gì ở bên ngoài?

Tìm nữ nhân? Ước pháo? Làm trò ái muội? Tình một đêm?

Cậu muốn điên rồi!

Lâm Tiện nhìn Quý Ly đang tự ảo tưởng, bất đắc dĩ lắc đầu.

Còn tưởng rằng cậu ta là một tên gay khốn nạn, không nghĩ tới cậu ta căn bản mắc bệnh tâm thần.

Quý Ly một đêm không ngủ, mặt 囧 giống như đứa trẻ con đáng yêu đang phụng phịu giận dỗi, đeo cặp sách, kéo thân hình mỏi mệt không ăn sáng mà trực tiếp lên trường đi học.

Đần độn tan học từ trường trở về.

Vừa vào cửa, cậu phát hiện Phó Bạc Thành thế nhưng ngồi ở trước bàn cơm, từ từ dùng bữa.

Quý Ly lập tức nổi giận!

Quăng cặp sang một bên, cậu ngồi vào vị trí cách xa Phó Bạc Thành nhất có thể. Người hầu bê đồ ăn sang, Quý Ly gắp đồ ăn, cho rằng miếng thịt đó là Phó Bạc Thành mà giận dỗi ăn vào bụng.

"Tháng sau Lê Nhã cùng ba của cô ấy sẽ trở về nước."

Phó Bạc Thành đột nhiên nhàn nhạt nói, cái muỗng Quý Ly cầm trong tay vô hình tăng thêm vài phần lực độ.

Là vị hôn thê của Phó Bạc Thành. Anh làm vậy là vì mở rộng thế lực của mình và ba vợ.

"Nga, vậy em có cần phải rời đi không?"

Quý Ly lạnh nhạt hỏi một câu, trong lòng lửa giận sớm đã thiêu đốt, chẳng qua, cậu không có nghĩ tới mình lại giận đến như thế.

"Lăng Thành, em muốn rời đi tìm tên kia sao?" Phó Bạc Thành ngẩng đầu nhìn Quý Ly.

Quý Ly buông đũa trong tay xuống. "Anh không cần lôi anh ấy vào chuyện này."

"Lăng Thành, em đừng để anh sử dụng mấy thủ đoạn độc ác kia."

Phó Bạc Thành còn chưa nói xong, Quý Ly lạnh lùng cười."Anh, em thích anh ấy."

"Vậy còn anh thì sao?"

Phó Bạc Thành nói xong, Quý Ly trong lòng muốn bùng nổ, anh?!

Anh đúng là đồ hỗn đản! Nếu không phải anh không chấp nhận việc anh là của em thì em đã không rảnh đến mức tìm người chọc giận anh.

"Anh là người thân, không giống như Lâm Tiện. Anh ấy có thể mang đến cho em ấm áp, cho em tình yêu, cho em vô vàn săn sóc cùng quan tâm, thậm chí là cho em cảm giác thoải mái và an toàn về mặt tinh thần. Anh... Anh có thể cho em sao?"

Quý Ly lập tức đứng dậy rời đi.

Vừa mới đi ngang qua Phó Bạc Thành, Quý Ly liền bị anh hung hăng giữ chặt.

Tâm Quý Ly khẽ run lên, cổ tay bị Phó Bạc Thành nắm chặt đến mức đau nhói lên.

Này... Là muốn bá đạo tuyên bố chủ quyền à? Hình như chút phấn khích.

"Em thiếu anh một lời xin lỗi."

Quý Ly vừa nghe xong liền choáng váng, thiếu điều dơ ngón giữa.

Cậu giật mạnh tay ra khỏi Phó Bạc Thành.

"Em không có làm gì sai hết! Em chỉ muốn ở bên cạnh người mình thích!"

Cậu tức muốn nổ tung rồi! Chẳng lẽ Phó Bạc Thành thật sự không có thêm chút tư tâm với cậu?

Đầu Quý Ly một mảnh hỗn loạn, bước nhanh rời đi chuẩn bị về phòng.

"Trong khoảng thời gian này, anh sẽ phái người theo dõi em. Nếu em cứ tiếp tục bỏ qua lời của anh mà đi tìm tên đó, anh sẽ khiến anh ta biến mất không dấu vết."

Phó Bạc Thành cảnh cáo làm Quý Ly rùng mình. Cậu không đáp lại, nhanh chóng bước về phòng.

Quý Ly đóng cửa phòng lại,ngã xuống giường, lấy điện thoại ra, điên cuồng ấn phím.

"Chiêu này của cậu rất tàn nhẫn! Chúc may mắn!"

Quý Ly nhìn tin nhắn đối phương gửi đến, trong lòng suy tính, cong miệng cười một cách xấu xa khiến cho đôi mắt cũng dấy lên một mạt huyết tinh.

Từ giờ trở đi, Phó Bạc Thành, tôi sẽ làm cho anh phải lau mắt mà nhìn.

--------------------------

Vote cho tui để cho tui có động lực edit nha.

Tui đang ôn thi cuối cấp nên không có thời gian để beta lại, chỉ kiểm duyệt 1, 2 lần rồi post lên luôn. Vì vậy ai phát hiện ra lỗi chính tả thì báo tui một tiếng nha.

P/s: Xin lỗi vì đã đăng trễ một ngày!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play