Tác giả: Trà Sắc Già Phê

Edit+Beta: Cam

______________________

🍊: Chương này tác giả viết theo góc nhìn thứ ba, nên danh xưng thay cho nhân vật sẽ có ít nhiều thay đổi. Mọi người thông cảm cho.

_________________

Ngô Tà đi rồi, Giải Vũ Thần bắt đầu tiến hành kế hoạch mới, y một mặt tìm kiếm Lương Loan, một mặt tiếp tục truy xét bí mật đồ án phượng hoàng.

Từ sau Sa Hải Lương Loan liền mất đi tin tức, một người giống như bốc hơi khỏi thế gian.

Giải Vũ Thần cả ngày ở lỳ trong phòng giải quyết văn kiện cùng tìm kiếm tin tức khắp nơi. Việc tìm Lương Loan y giao cho Hắc Nhãn Kính, vì Hắc Nhãn Kính xem như là người thích hợp nhất ở chỗ y.

Bí mật phượng hoàng đồ án y giao cho Tú Tú tra, bởi vì Tú Tú sẽ không bị nhiều người để ý, nàng tuy là nữ nhưng năng lực không kém, chỉ việc nàng xuất thân là Lão Cửu Môn Hoắc gia, là đương gia tân nhiệm.

Mặc kệ là Tú Tú hay Hắc Nhãn Kính, họ đều là người Tiểu Hoa tín nhiệm nhất. Lúc đang kiểm toán (kiểm tra + tính toán), điện thoại vang lên.

Tiểu Hoa: "Alo chú Trần? Ra sao?"

Trần Giang: "Tìm ra rồi Cửu gia."

Tiểu Hoa: "Tốt."

Trần Giang là quản gia Giải gia, rất nhiều việc Giải Vũ Thần đều giao cho hắn làm. Trong sự nghiệp ở Giải gia, hắn có thể xem là phụ tá đắc lực của Giải Vũ Thần.

Lần Giải Vũ Thần đi mừng sinh nhật Ngô Tà, Trương Khởi Linh đem quyển 《Miêu Cương cổ thuật》hắn mang ra từ Trương gia cổ lâu giao riêng cho y. Để lấy được cổ đọc trong người Hắc Nhãn Kính cần phải có một loại bướm đen ở Vân Nam làm thuốc dẫn, có điều loại bướm đen này cực kỳ thưa thớt, chỉ sinh sống ở những khu âm u ẩm ướt. Cho nên an bày Trần Giang đi tới Vân Nam tìm kiếm, vận may cũng không tệ lắm, trải qua hơn nửa tháng đã tìm được rồi.

Nhận biết Hắc Nhãn Kính nhiều năm, từ lần đầu tiên gặp gỡ, rồi đi cùng nhau, nhoáng cái thời gian đã 15 năm qua đi. Từ khi biết được việc cổ độc của Hắc Nhãn Kính, hắn đã luôn tìm mọi cách nhưng không có kết quả. Lần này Trương Khởi Linh mang ra quyển sách cổ này, Hắc Nhãn Kính cuối cùng cũng được cứu rồi.

Khi Giải Vũ Thần nghe được tin này, nghĩ đến việc Hắc Hạt Tử được cứu, y không tự chủ được khóe môi cong lên. Cùng Hắc Hạt Tử đồng hành nhiều năm như vậy, nói không động tâm là giả, là gạt người. Chỉ là làm Cửu gia Giải gia, tuyệt không thể có những tình cảm như vậy. Y và Ngô Tà không giống nhau, thứ đeo trên lưng y là cả một đại gia tộc, trong đó còn có Tú Tú. Mọi người đều biết Tú Tú là vị hôn thê của Giải Cửu gia y, y cũng rõ ràng tình cảm Tú Tú dành cho mình. Muốn y rõ ràng việc lấy hay bỏ, y thật sự không làm được. Ở ttong mắt kẻ khác, Giải Cửu gia là một nhân vật tàn nhẫn độc đoán, chỉ là không phải ai cũng biết y là một người rất có tình nghĩ, là một Giải Ngữ Hoa tâm tư tỉ mỉ.

Cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra, Giải Vũ Thần đầu cũng không ngẩng, bởi vì y biết ngoại trừ Hắc Hạt Tử không ai gan lớn như vậy.

Hắc Hạt Tử:"Hoa gia?"

Giải Vũ Thần tiếp tục bù đầu làm việc, một bên nói với Hắc Hạt Tử: "Việc làm đến đâu rồi?"

Hắc Hạt Tử: "Hoa gia sao không hỏi Hạt Tử tôi thế nào?"

Giải Vũ Thần: "Anh không phải còn rất tốt đây sao?"

Hắc Hạt Tử: "Không thú vị gì hết."

Giải Vũ Thần tiếp tục xử lý công việc, Hắc Hạt Tử luôn nhìn xung quanh, cuối cùng đi đến gần bàn làm việc, ghé vào trên bàn nhìn chằm chằm Giải Vũ Thần.

Hắc Hạt Tử: "Hoa gia vẫn mê người như vậy."

Giải Vũ Thần liếc xéo hắn một cái, đem sổ sách đã xem xong để qua một bên: "Hạt Tử?"

Hắc Hạt Tử: "Đây, Hoa gia có gì phân phó?"

Giải Vũ Thần lia đôi mắt dò hỏi nhìn Hắc Hạt Tử, nhìn đến hắn khắp người không khỏe.

Hắc Hạt Tử: "Tôi làm việc ngài còn không yên tâm sao? Chỉ cần Hoa gia phân phó, Hạt Tử tôi dù lên núi đao xuống chảo dầu cũng nhất quyết không từ hoàn thành tốt cho ngài."

Giải Vũ Thần: "Gần đây thân thể thế nào?"

Hắc Hạt Tử: "Hóa ra Hoa gia vẫn rất quan tâm Hạt Tử tôi, tôi thật hạnh phúc a."

Giải Vũ Thần: "Hạt Tử, thật xin lỗi."

Hắc Hạt Tử: "Hoa gia hôm nay làm sao vậy?"

Giải Vũ Thần: "Không gì, chỉ là nhiều năm nay vất vả cho anh."

Hắc Hạt Tử: "Không cần đâu, đều là Hạt Tử tôi cam tâm tình nguyện, Hoa gia thấy buân khuân thì lấy thân báo đáp đi, thấy thế nào?" Nói xong Hắc Hạt Tử chu môi, cho một cái hôn gió.

Giải Vũ Thần: "Như vậy có thể trả hết sao?"

Nghe xong những lời này, Hắc Hạt Tử liền nghiêm túc lên.

Hắc Hạt Tử: "Hoa gia, cậu đừng làm tôi sợ. Rốt cuộc làm sao vậy, tim Hạt Tử tôi yếu đuối lắm đấy."

Giải Vũ Thần: "Tôi muốn cùng Tú Tú kết hôn."

Hắc Hạt Tử: "A! Ha ha! Rất tốt... Hoa gia cậu... sớm nên kết hôn rồi." Hắc Hạt Tử nói xong liền rời khỏi văn phòng.

Trong thâm tâm của Hâc Hạt Tử, Giải Vũ Thần là một người đặc biệt. Năm đó lần đầu tình cờ gặp nhau, hắn đã không thể quên được cậu chàng đó. Tuổi còn trẻ mà đã có sự thành thục ổn trọng không hợp lứa tuổi, nhưng hắn cảm giác được, y cô độc. Năm đó lần đầu xem y diễn, hắn liền sa đọa xuống phàm trần.

Thì ra thế gian còn có người đặc biệt như vậy.

Y có thể là một Giải gia Cửu gia cứng rắn, y cũng có thể là một công tử gia phóng đãng dũng cảm trên thảo nguyên. Càng là Giải Ngữ Hoa kinh tài tuyệt diễm trên sân khấu. Chàng trai ấy trên người toát ra mị lực vô vàn, làm hắn không thể nào từ chối, đơn giản như vậy đã hãm sâu xuống. Hắn cùng Giải Vũ Thần luôn là huynh đệ, là tri kỷ. Nhưng hắn thật sự không muốn chỉ là như thế, hắn biết chính xác Giải Vũ Thần là người như thế nào. Giải Vũ Thần vĩnh viễn là người biết rõ việc gì nên làm việc gì không nên làm, gặp chuyển gì cũng có thể bình tĩnh giải quyết. Không thể tưởng tượng được hôm nay, sau 10 năm Giải Vũ Thân mở miệng nói nguyện ý lấy thân báo đáp. Nhưng y muốn kết hôn cùng Tú Tú, này rốt cuộc là có ý gì?

Kỳ thật hắn rất rõ ràng Giải Vũ Thần sẽ làm việc này, hẳn là đã tới lúc cần kết hôn với Tú Tú. Huống chi hắn là một kẻ rất mau sẽ chết, có tư cách gì muốn y và hắn ở cùng nhau đâu? Hắc Hạt Tử cứ như xác chết biết đi bước ra khỏi văn phòng, hắn không biết mình muốn đi đâu, chỉ ngây ngô cười đi về phía trước.

Giải Vũ Thần ngồi một mình ở trong văn phòng, cái gì cũng không làm, cứ nhìn chằm chằm cánh cửa nơi Hắc Hạt Tử rời đi.

Vì trợ giúp Ngô Tà, y một lần nữa đem mình đẩy đến đầu ngọn sóng, y làm rất nhiều điều hấp dẫn ánh mắt kẻ địch, đương nhiên việc bảo vệ người xung quanh là cần thiết. Hắc Hạt Tử vốn dĩ là một người luôn độc lai độc vãng, không có vướn bận, tự nhiên cũng không ai có thể uy hiếp đến hắn. Đem hắn buột ở bên mình, chỉ có thể biến nhau thành nhược điểm thôi. Về phần Tú Tú, y tin rằng sẽ không ai để ý đến nàng, mục đích của việc kết hôn là để cho mọi người tin rằng Giải gia và Hoắc gia là một thể. Mọi chuyện lớn nhỏ về sau đều do một mình Giải Vũ Thần giải quyết, còn về phần Tú Tú sẽ trở thành phu nhân của gia đình, trở về hàng thứ hai.

Ba ngày sau Trần Giang trở về, lần này Trần Giang đi Vân Nam với tư cách là đại diện tổ chức đảo đấu do Giải Vũ Thần chỉ định. Tự nhiên muốn cùng bọn Ngô Tà hội hợp, chỉ là Trần Giang người này trừ lần đó cùng Ngô Tà có mặt ở thôn, thực chất toàn bộ đều chỉ mang theo tiểu nhị Giải gia.

Hắc Hạt Tử đu rồi, Giải Vũ Thần càng gấp, mỗi ngày ngoại trừ xử ký sự vụ công ty thì chính là thu thập tin tức thị trường, tìm kiếm các đại gia tộc mạch máu kinh tế. Y không có thời gian đi suy xét Hắc Hạt Tử sẽ như thế nào, chỉ là y biết, Hắc Hạt Tử được cứu rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play