Sau khi ở bên nhau, Giang Dập phát hiện mình hiểu rất nhiều về đủ loại yêu thích thói quen nhỏ của bạn gái.
Ví dụ như Tiêu Hạ rất thích màu hồng, gần như thứ gì cũng là màu hồng. Ví dụ như lần đầu đối diện với mình thì cô sẽ xấu hổ, nhưng dần dần sau khi quen thuộc thì cô sẽ trở nên rất thú vị. Lại như là cô là một cô nàng hâm mộ thần tượng.
Sau khi biết được bạn gái thích Trương Nghệ Hưng, trong phút chốc tâm trạng của Giang Dập hết sức tệ hại, nhưng suy cho cùng anh không thể biểu hiện rõ ràng ra ngoài. Trong lòng anh không ngừng an ủi bản thân… Con gái mà, luôn sẽ thích một vài idol, đây là hiện tượng bình thường.
Nhưng thực ra Giang Dập đã ghen đến mức không chịu nổi, anh thế mà không phải duy nhất trong lòng bạn gái.
Một hôm nọ, tâm trạng bực dọc của hot boy đã lên tới đỉnh điểm.
Bởi vì anh nhìn thấy tên mạng của bạn gái mình biến thành…
“Bà xã Trương Nghệ Hưng”…
A! A!
Bà xã Trương Nghệ Hưng sao.
Lúc này Giang Dập hẹn Tiêu Hạ ra ngoài, dự định nói chuyện đàng hoàng với cô về vấn đề này.
Tuy rằng cách thức bàn chuyện của anh hết sức đơn giản thô bạo.
Tiêu cô nương chẳng hiểu sao bị gọi ra ngoài, vừa gặp được bạn trai còn chưa kịp phản ứng thế nào thì trực tiếp bị hot boy ôm hôn điên cuồng một hồi… Mấy phút sau Tiêu cô nương bị hôn ngỡ ngàng vẫn còn hoang mang, sao hồi trước không phát hiện anh nhiệt tình như lửa thế chứ…
Sau khi hôn xong, tâm trạng hot boy ngược lại dịu đi rất nhiều, có điều anh vẫn nắm chặt cánh tay bạn gái, sau đó mặt đối mặt hỏi: “Anh là ai?”
Câu hỏi không đầu không đuôi thế này… Đầu óc Tiêu Hạ vẫn ở trong tình trạng thiếu dưỡng khí, cô sửng sốt rồi thử trả lời: “Giang…Giang Dập?”
“Còn gì nữa?”
“Hot boy trường.”
“…” Anh thay đổi cách hỏi khác, “Anh là gì của em?”
“Bạn trai đó.” Lúc này cô đáp ngay lập tức.
Giang Dập nhìn cô, vẻ mặt hết sức nghiêm túc: “Đổi một cách nói khác.”
“…Đối tượng?”
Sớm muộn gì anh sẽ bị cô chọc tức chết.
Nghĩ vậy, Giang Dập lại hôn cô nàng trước mặt một lúc nữa, sau khi trút ra hết bực tức anh mới lên tiếng: “Nếu anh gọi em như thế này thì sao, bà xã?”
“…” Trời ơi, mắc cỡ quá đi! Tuy rằng là xưng hô rất bình thường nhưng thật sự…ôi…
“Bây giờ không phải là lúc cho em đỏ mặt!”
“…Ờ.” Tiêu Hạ cụp mắt, đấu tranh hồi lâu mới từ trong hàm răng nhỏ nhẹ thốt ra hai chữ, “Ông xã…”
“Ngoan.” Cuối cùng Giang đại thiếu gia hài lòng rồi. Nói thật khi hai chữ này thốt ra từ miệng cô, anh cảm thấy toàn thân khoan khoái.
Tiêu cô nương ngược lại vẫn mù mờ.
Cuối cùng hot boy vỗ đầu cô, rất có lòng nhắc nhở: “Sau khi trở về em biết sửa tên mạng thế nào rồi chứ.”
“…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT