Thứ hai, Kỷ Lăng dậy sớm chào mẹ rồi đi ra ngoài, vừa đi đến đầu khu phố đã thấy chiếc xe việt dã đậu dưới gốc cây ven đường, cửa kính xe hạ xuống. Khuôn mặt điển trai của Ninh Ngọc xuất hiện trước tầm mắt, từ xa khóe môi anh đã nhếch lên, nở một nụ cười với cậu.

Kỷ Lăng ngơ ngác một lúc, sau đó đi tới, hỏi: “Sao anh lại tới vậy...”

Ninh Ngọc nghiêng đầu cười nói: “Lên xe, tôi đưa em đến trường.”

Thấy Kỷ Lăng vẫn còn ngạc nhiên đứng tại chỗ trong đôi mắt đen của anh hiện lên ý cười, ngón tay thon dài gõ vào vô lăng, thở dài: “Chân vừa mới khỏi, đừng cậy mạnh mà vội vàng đi bằng phương tiện công cộng, phải lấy việc tĩnh dưỡng lên trên hết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play