Giữa đêm tối tại thị trấn.
Cũng là lúc mọi người chìm sâu vào giấc ngủ để nghỉ ngơi sau một ngày dài. Nhưng đâu đó vẫn còn vài nơi sáng đèn, đặc biệt là ánh sáng mập mờ bắt nguồn từ căn phòng nhỏ ở một khách sạn hạng sang.
- Ư... - Airi mơ màng mở mi mắt.
Cô cố gắng cử động được chút thì cơn đau lập tức ập đến. Khiến đôi mày thanh tú có hơi nhíu lại, không nơi nào trên cơ thể là không đau cả. Chưa kể cảm giác bao lấy khắp người cô giống như... nước?
- Em có sao không? - giọng nam trầm ấm chợt vang lên.
Khiến Airi sực tỉnh hẳn, lúc này cô mới chú tâm quan sát xung quanh. Là cô đang ngồi trong bồn tắm phảng phất mùi tinh dầu. Còn Murad đứng bên cạnh thản nhiên chạm vào cơ thể cô. Cái quái gì đây...
- A... Anh Mu làm gì vậy? - Airi lập tức lấy tay che bầu ngực rồi quay người sang chỗ khác.
Khuôn mặt không kiềm được mà đỏ bừng hết cả lên vì ngượng. Đột nhiên dòng ký ức ẩn hiện trong đầu cô như loé lên, hình như hồi chiều...
- Thì anh tắm cho em thôi - Murad điềm nhiên trả lời.
- Với lại anh thấy hết rồi, cần gì phải che đâu - Murad tỉnh bơ thêm vào.
Càng làm khuôn mặt Airi đỏ hơn. Cô nhớ rồi, là cô bị Murad cướp mất lần đầu, cướp đi đời con gái một cách trắng tợn. Với lại cũng do Tulen nữa, đã cất công giúp tên đó chọn đồ thích hợp với Butterfly. Vậy mà... dám bán đứng cô cho Murad, không thể tin được...
- Dù sao chuyện cũng lỡ rồi nên... - Airi mím chặt môi nói.
Đúng vậy, cô không cần Murad phải chịu trách nhiệm với mình. Tự bản thân cô có thể áp dụng mấy biện pháp phòng ngừa sau khi làm chuyện ấy. Chỉ có điều...
- Anh sẽ chịu trách nhiệm - Murad mau chóng cướp lời Airi rồi hùng hổ tuyên bố.
- Ơ, nhưng em có thể... - Airi định chối thì...
- Giờ em là người phụ nữ của anh, nên anh sẽ chăm sóc em thật tốt - Murad lại lần nữa cướp lời Airi, giọng ôn nhu đến động lòng.
- ... - Airi không biết nói gì.
Nhịp tim dần rạo rực hẳn. Với sự chân thành của Murad như vầy, có muốn chối cũng không được...
- Anh yêu em, Airi - Murad tiếp tục thổ lộ.
Anh nâng cằm Airi rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô nàng. Dù chỉ là một nụ hôn đơn giản như chuồn chuồn lướt nước, nhưng nó mang đến cho Airi cảm giác ấm áp và an toàn đến lạ thường.
- Em...
Dần dà cũng đến sáng sớm.
Tại căn phòng của Airi và Butterfly trong ký túc xá dành cho đoàn diệt quỷ.
Vẫn vậy, vẫn là hình ảnh hai thân người cùng nằm trên giường. Nhưng khung cảnh có phần yên bình hơn, hoàn toàn khác với sự nồng nhiệt của chiều tối hôm qua.
Mi mắt của Butterfly khẽ nheo lại rồi khó nhọc mở. Ngay lập tức, đập vào mắt cô là khuôn mặt say giấc nồng của Tulen. Cả người liền bật dậy vì hoảng hốt, nhưng... không được. Căn bản là cô bị Tulen ôm rất chặt, đến cả khoảng cách giữa hai cơ thể trần truồng cũng không có. Cái trường hợp này... phải làm sao đây?
- À... Ờ... Tulen... - Butterfly ấp úng gọi Tulen dậy.
Nhưng đáp lại là một khoảng không gian im lặng, không thấy động tĩnh gì từ Tulen. Butterfly nhè nhẹ đẩy tay anh ra khỏi người mình. Nhưng vừa nhích được chút thì... cánh tay anh đột nhiên cử động rồi ra sức khống chế. Sau đó thản nhiên đè lên người cô, tạo nên một cảnh tượng không mấy trong sáng.
- Cậu gọi tớ có gì không? - Tulen nhếch mép hỏi.
- Tớ... - Butterfly ngập ngừng không biết mở đầu từ đâu.
Nhìn nụ cười cứ ẩn hiện trên môi Tulen... khiến cô như bị mê hoặc và cảm thấy có đôi chút nguy hiểm. Nhưng chưa được bao lâu thì...
Cốc cốc.
Tiếng gõ cửa chợt vang lên, mau chóng thu hút sự chú ý từ Butterfly. Sắc mặt cô trong thoáng chốc tái nhợt hẳn. Nếu cảnh tượng này mà để người khác nhìn thấy... Không ổn chút nào, tệ hơn là có thể truyền đến tai Airi.
- Có người kìa Tulen - Butterfly vội vã nói.
- Thì sao? - Tulen chau mày đáp.
Hừ, cứ tưởng sáng nay sẽ có không gian riêng với Butterfly. Vậy mà lại có người tới phá đám. Hơi bị tức nha...
- Cậu không sợ bị hiểu lầm à? - Butterfly khó hiểu hỏi.
Đúng vậy, giữa cô và Tulen chỉ đơn thuần là bạn hồi cấp ba thôi. Chưa kể Tulen còn có bạn gái nữa...
- Có hiểu lầm gì đâu mà sợ - Tulen tỉnh bơ trả lời.
- Nhưng cậu đang hẹn hò với Airi mà...
Bên ngoài cánh cửa.
Cốc cốc cốc.
Vẫn vậy, Airi liên tục gõ vào cửa với vẻ mặt sốt ruột. Còn Murad đứng bên cạnh hứng thú ngắm nhìn từng biểu cảm của cô nàng. Công nhận nhìn góc nào thì bé Ai vẫn đẹp nhất a.
- Butterfly ơi - Airi thử gọi to tên Butterfly.
- Sao em không dùng chìa khóa phòng để mở? - Murad thắc mắc.
Dù gì phòng này là Airi với Butterfly cùng sống chung. Nên ít ra mỗi người nên giữ một chìa để tiện hơn chứ.
- Em để quên chìa khóa trong phòng... - Airi ấp úng nói.
Theo cô nhớ trước khi đi mua đồ cùng Tulen thì cô không khoá cửa phòng. Chẳng qua mọi người trong ký túc xá khá thân thiện nên chẳng cần cảnh giác gì nhiều. Vậy mà bây giờ cửa phòng bị khoá, rất có thể Butterfly đã về và tự nhốt mình ở trong. Chậc, chỉ hy vọng cô nàng không làm gì dại dột...
Cạch.
Cánh cửa đột nhiên mở ra, Airi liền ngừng động tác gõ. Đập vào mắt cô là Tulen bất đắc dĩ mở cửa, khuôn mặt tên đó có vẻ hầm hầm trông khó chịu vô cùng.
- Butterfly đâu? - Airi lập tức hỏi, giọng có phần sốt ruột.
- T... Tớ đây... - Butterfly ngập ngừng lên tiếng.
Lúc này Airi mới để ý phía sau Tulen, là Butterfly ngồi lặng thinh trên giường. Sắc mặt cô nàng có hơi xanh xao và khá mệt mỏi. Hừm, hai đứa này... không biết suốt đêm qua đã làm gì nhỉ. Nghi quá!
- Cậu có sao không Butterfly? - Airi đi tới rồi ngồi cạnh Butterfly.
- T... Tớ... - Butterfly lo sợ mấp máy, bàn tay vô thức siết chặt ga giường.
Thấy Airi quan tâm mình như thế... chỉ khiến cảm giác tội lỗi trong cô ngày càng lớn thêm. Dù không muốn chấp nhận sự thật, nhưng... cô đã phản bội bạn thân cô, Airi.
- Sao vậy? - Airi hỏi tiếp khi thấy khuôn mặt đầy khó xử của Butterfly.
- Tớ xin lỗi, tớ không cố ý phản bội cậu đâu - Butterfly cúi gầm mặt xuống, đôi môi mím chặt lại.
- Hể, phản bội gì cơ? - Airi ngơ ngác nhìn Butterfly.
- Tớ... đã qua đêm với Tulen... - Butterfly đành phải nói thẳng.
- ... Vậy phản bội ở đâu? - Airi tiếp tục thắc mắc.
- Thì... cậu và Tulen đang hẹn hò với nhau... - Butterfly khó hiểu kể.
- Đâu có, cậu hiểu lầm rồi. Với lại... - Airi lắc đầu chối.
Cô liền đứng lên rồi bước tới cạnh Murad, tay ôm lấy tay anh trông thân mật vô cùng.
- Tớ và anh Mu đang quen mà - Airi rạng rỡ khoe, đôi môi không kiềm được mà nở nụ cười tươi rói.
- Ơ... - Butterfly nhất thời không hiểu.
Cô đơ người nhìn Airi rồi lập tức nhìn sang Tulen. Ủa, vậy nghĩa là... cô hiểu lầm thật à.
- Thôi, tớ không làm phiền hai người nữa đâu.