[AOV] Học Viện Liên Quân

Chap 129: Khoái lạc - Nửa H (2)


2 năm

trướctiếp

- Ưm... A... - Krixi bật lên tiếng rên yêu kiều.

Tận sau trong tâm can dấy lên một trận tê dại. Đầu óc dần trở nên mơ hồ, xoay cuồng như bị ai đó kích thích. Khoái cảm cơ hồ chiếm lấy cô, cảnh xuân truyền đến cảm giác sung sướng khó tả.

Bờ môi Nakroth dán lên một nụ hoa anh đào rồi mút lấy mút để. Đầu lưỡi linh động tiếp tục níu qua níu lại, như muốn nuốt chửng cặp đào bằng phương thức đê mê nhất.

Krixi cấu lấy tấm lưng vững chãi của Nakroth thật mạnh, hơi thở nhẹ dần. Cô cố ngăn tiếng rên nỉ non nhưng không được.

Lưỡi Nakroth ngày càng cuồng nhiệt, vươn ra tàn phá đoá hoa thủy chung. Một bên còn lại được anh chăm sóc như thường lệ, chứ hoàn toàn không được nghỉ ngơi. Ngón tay anh khẽ ngắt hạt đậu, chập chừng se mạnh.

- K... Krixi... - Nakroth mấp máy gọi, yết hầu liên tục dịch chuyển lên xuống.

Chỉ nhiêu đó thôi, cũng đủ làm Krixi siêu lòng. Ý định chia tay dần dần không còn.

Sau một hồi lâu, Nakroth mới chịu buông tha cho cảnh xuân mềm mại. Bờ môi lành lạnh khẽ đi xuống vụng bụng dưới của Krixi rồi đảo quanh một vòng. Liên tục liếm lên liếm xuống như cố tình kích thích dây thần kinh cô.

Rồi anh nhắm xuống hạ thân bên dưới của Krixi, nhẹ nhàng dang rộng hai chân cô ra. Ngay lập tức, hương thơm ở nơi tư mật ẩm ướt đầy thân thuộc xộc vào mũi anh, khiến anh có chút thở dốc. Nam căn ở hạ thân bắt đầu trướng lên, kích thước to tướng đến đáng sợ.

- Không được... - Krixi lắc đầu nguầy nguậy, hai chân mau chóng khép lại nhưng bị Nakroth cản được.

Ánh mắt anh vô tình lướt qua chai siro trái cây đặt trên bàn. Đôi môi mỏng chợt nhếch lên trông nham hiểm vô cùng. Vô tình khiến Krixi lặng người nhìn anh, không hiểu sao... cô cảm thấy bất an ghê. Chẳng lẽ...

- Ư... A... - Krixi khẽ la lên.

Đúng như cô dự đoán, Nakroth mau chóng cầm chai siro lên rồi đổ một ít vào hoa huyệt. Vị ngọt của siro và hương thơm của mật dịch như hoà trộn vào nhau. Cùng múi thịt đỏ tươi đầy khiêu gợi như cố tình quyến rũ Nakroth.

Không nghĩ ngợi gì nhiều, Nakroth liền dán đôi môi lên hoa huyệt của Krixi. Hai cánh bướm hồng đào nhấm nháp khẽ mấp máy rồi se khít lại. Thủy dịch không ngừng tuôn trào khi bị khoái cảm chiếm đóng. Anh rất rõ cơ thể cô, rõ hơn bao giờ hết.

Vốn không kịp thích ứng, Krixi rướn người lên, tiểu huyệt vô thức co lại và hẹp dần. Khiến động tác luận động của Nakroth ngày càng điên cuồng. Đầu lưỡi anh linh hoạt mà nhanh nhẹn, mút hết siro hoà lẫn mật dịch rồi hôn nhẹ ngay bên vìa môi hoa. Tâm huyệt lập tức có phản ứng, liên tục ra sức siết chặt xem như đáp lại anh.

- Ưm... - Krixi cố kiềm tiếng rên nhưng không được, sự kích thích này... thật sự rất lớn a.

Lưỡi Nakroth càn quấy khuấy động hoa huyệt, cuống qua cuống lại, cơ hồ không chừa nó một phút giây nghỉ ngơi.

- A... A... - Krixi như muốn la lên.

Hạ thân bên dưới lập tức tuôn trào rất nhiều thủy dịch, tất cả đều bị Nakroth nuốt trọn. Hơi thở của Krixi có phần dốc đi. Lúc này môi anh mới luyến tiếc rời khỏi hoa tâm. Lửa dục giữa hai người ngày một lớn hơn.

Chưa để Krixi kịp định hình, Nakroth mau chóng rút côn thịt to lớn như bạo long ra rồi thúc mạnh vào hoa huyệt mềm yếu.

- Đ... Đau... - Krixi đau đớn không thốt nên lời, đôi mắt nhíu lại như muốn khóc.

- Không sao đâu... - Nakroth vuốt nhẹ lưng Krixi, đôi mày thanh tú nhăn lại rõ rệt.

Có vẻ anh chẳng tốt hơn Krixi là bao. Mặc dù đã được anh làm rất nhiều lần, nhưng bên trong cô nàng thật sự rất khít a. Cứ quấn chặt côn thịt của anh như muốn nuốt chửng luôn vậy.

Nakroth hít một hơi thật sâu, côn thịt cứ rút ra rồi đâm từng cái thật chậm, hạ bộ luận động nhẹ nhàng hết mức có thể. Krixi cấu mạnh vào tấm lưng anh. Tuy cảm giác đau rát vẫn còn đó, nhưng lại xen lẫn khoái cảm lạ kỳ, khiến cô không kịp thích ứng mà cong người rên rỉ.

Dần dần Nakroth chuyển động nhanh hơn. Côn thịt to dài kia cứ mặc nhiên ra vào vô tư hoa huyệt ẩm ướt.

- Anh yêu em, Krixi. Cho nên... - Nakroth chân thật nói.

- Ể...? - Krixi mơ hồ nửa nghe nửa không lời nói của Nakroth thì...

Nakroth đột nhiên nâng cao hai chân cô rồi gác lên vai anh, nửa người còn lại của cô thuận theo mà nằm xuống bàn. Côn thịt thoả thích rút ra rồi đâm vào thật mạnh.

Krixi liền cảm thấy bụng nhỏ trở nên tức tối. Côn thịt vừa to lại vừa dài, từng cú đâm vào của anh như muốn đâm sát đến tận ngóc ngách bên trong. Trước mắt cô dần dần mờ đi, thứ duy nhất cô thấy rõ nhất chính là khuôn mặt anh, Nakroth.

- Còn dám chia tay anh không? - Nakroth tinh ranh hỏi.

- ... Dạ kh... không - Krixi mím chặt môi trả lời.

A a, bị Nakroth hành hạ và dễ dàng thâu tóm như vầy... còn mặt mũi nào để chia tay chứ.

- Ngoan - Nakroth hài lòng nói.

Sau một hồi luận động, thần trí Krixi như bị Nakroth làm cho điên đảo. Thân người bị anh hành đến tê dại, đôi môi nhỏ không thể ngậm lại mà hé mở rên rỉ mỗi lúc một nhiều.

Một cảm giác khoái lạc dâng lên tận trí óc, Nakroth không thể cầm cự được, bàn tay như bấu chặt vào hông Krixi. Côn thịt mau chóng bắn dòng tinh dịch nóng hổi vào bên trong cô. Ngay tức khắc, căn phòng nhân viên ngập mùi khoái lạc hoan ái khôn cùng.

- Hộc... Hộc... - Krixi mệt lử thở, hoa huyệt không ngừng co giật vì tàn tích từ Nakroth.

- Cho nên... đừng nghĩ tới chuyện sẽ rời xa anh - Nakroth vuốt nhẹ gò má Krixi rồi ôn nhu nói.

- D... Dạ... - Krixi bất đắc dĩ gật đầu.

Cô vẫn không hiểu. Tại sao chứ? Vốn quyết định sẽ chia tay Nakroth, vậy mà... vì cái gì mà cô dễ dàng hạ thấp ý chí như vậy. Thật không có tiền đồ...

Đôi mắt Krixi khẽ hé nhẹ hàng mi, cả thần hồn hoàn toàn bị anh hút cạn, cơ thế mỏi nhừ chẳng còn chút sức lực. Cô chớp chớp nhìn anh rồi từ từ nhắm nghiền, mơ màng ngủ luôn tại chỗ.

Còn Nakroth mỉm cười nhẹ nhìn Krixi. Nếu cô rời khỏi anh, thì anh sẽ không từ thủ đoạn để đoạt cô về đâu. Chắc chắn luôn...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp