- Xin lỗi vì đã chen ngang, nhưng tới giờ khai mạc tiệc cưới rồi - Quillen bước từ ngoài vào rồi thông báo.
- Ầy, lẹ vậy! - Thane ngước đầu lên nhìn đồng hồ treo tường trong phòng.
Anh mới bàn kinh nghiệm cho D'Arcy có tý xíu à. Còn Quillen thì chưa nữa.
- Thế... có gì hôm sau bàn tiếp - Thane ngẫm một hồi rồi nói.
- Hôm sau lận à? - D'Arcy có chút thắc mắc.
Khi tiệc cưới kết thúc thì có thể bàn tiếp cũng được. Cần gì phải dời sang ngày mai chứ.
- Lát nữa tôi có kế hoạch cho riêng mình rồi - Thane ẩn ý nói, khuôn mặt lộ rõ sự mong chờ và... hồi hộp.
Khiến cho Quillen và D'Arcy tò mò nhìn Thane. Hừm, không biết kế hoạch của thầy hiệu trưởng là gì mà trông thầy ấy vui dữ.
Đáng nghi thật...
- Giờ chúng ta nhanh ra tập trung với mọi người đi - Thane mau chóng chuyển chủ đề trước khi bị Quillen và D'Arcy tra khảo.
- Tôi có chuyện cần nói với D'Arcy nên sẽ tập trung sau - Quillen nói.
Thane thấy thế thì đành phải rời đi, để lại không gian riêng tư cho Quillen và D'Arcy.
- Ái chà, không lẽ cậu có chuyện gì mờ ám muốn nói riêng với tớ à? - D'Arcy như cố tình trêu chọc Quillen.
- Chỉ là về Veres thôi - Quillen thản nhiên đáp
- Hửm? - D'Arcy đột nhiên trầm xuống, đôi mày thanh tú có hơi chau lại.
- Tớ... vừa phát hiện khuôn mặt ngượng ngùng của Veres - Quillen thích thú quan sát từng biểu hiện của D'Arcy.
Thành thật mà nói... chọc tức đứa bạn thân là niềm vui hiển nhiên rồi, không việc gì phải bàn cãi.
- Lúc nào? - D'Arcy gằn giọng hỏi.
Khuôn mặt khi ngượng của Veres... anh đã thấy rất nhiều lần. Cái lúc anh thay đồ cho cô nàng khi bị sốt, hay những lần anh mém nữa lấy đi lần đầu từ cô nàng. Tất cả đều được anh ghi nhớ rất rõ ràng. Bởi đó là biểu cảm cực kì đáng yêu của Veres, thế quái nào... thằng bạn thân anh lại thấy được?
Về phía Triệu Vân, anh đứng khá chỉn chu trên sân khấu, trên tay cầm chặt hộp đựng nhẫn nhỏ nhỏ xinh xinh để kiềm chế cơn hồi hộp trong lòng. Sắp rồi... Anh sắp cùng Ilumia trở thành người một nhà, cùng nhau xây dựng mái ấm gia đình như mong ước.
- Mời cô dâu bước vào lễ đường - Natalya nhẹ nhàng nói qua micro.
Vừa dứt câu cũng là lúc Ilumia bước từ hàng lang vào. Hừm, cô thật sự rất đẹp, một vẻ đẹp của sự kiêu sa và thuần khiết. Không khác gì thiên thần giáng xuống trần giang vậy. Chưa kể đôi mắt bồ câu long lanh... đang ngập tràn hạnh phúc nhìn Triệu Vân, như thể nguyên cả không gian rộng lớn chỉ có mình cô và anh.
Còn Luchan và Inis bước theo sau Ilumia. Cả hai đứa nhóc vụng về rải từng cánh hoa hồng trắng lên thảm đỏ, trông lãng mạng và đáng yêu vô cùng.
Tại hàng ghế nào đó dành cho khách mời.
- A a, đẹp quá đi! - Alice không ngừng reo lên trong ngưỡng mộ.
Tự nhiên muốn làm cô dâu giống cô hiệu phó ghê! Nếu tháng sau tổ chức đám cưới liền thì Max đồng ý không ta.
Có hơi vội xíu...
- Giờ mới để ý, Max đâu rồi Alice? - Krixi quay sang hỏi Alice.
Bình thường Alice với Max dính nhau còn hơn cả keo nữa. Thế mà... lần này chỉ có mình Alice đi dự, không thấy bóng dáng Max đâu. Hừm, lạ cực kì luôn!
- Max có cuộc họp đột xuất rồi - Alice xị mặt kể.
Đột nhiên cô lấy tay vỗ vỗ vào mặt mình để tươi tỉnh trở lại.
- Sao cậu ấy siêng bất thường vậy? - Krixi bất ngờ hỏi tiếp.
Theo cô nhớ không lầm thì Max... phải nói là lười một cách hoàn hảo luôn. Mỗi lần có việc gì là y như rằng, toàn trốn không à. Chỉ được cái siêng chơi game, đã thế còn có ước mơ trở thành nhà lập trình game chuyên nghiệp bậc nhất thế giới nữa chớ.
Hết nói nỗi...
- Max... đang cố gắng vì tớ - Alice ấp úng nói.
- Cố gắng vì cậu? - Yena ngồi kế bênh Krixi khó hiểu lặp lại.
Ờ thì... Do thấy Krixi và Alice tám chuyện khá là vui. Nên cô cũng muốn tham gia thử.
- Ưm, Max sẵn sàng từ bỏ ước mơ của mình... để tiếp quản tập đoàn theo yêu cầu từ ba mẹ tớ - Alice từ tốn kể, đôi mắt có hơi đượm buồn.
Cô cảm thấy như vậy là hơi quá. Chỉ vì một con nhóc mè nheo như cô mà Max phải hy sinh nhiều thứ, kể cả sở thích của anh... Thật sự có đáng không?
- Woa, tốt quá rồi! - Krixi vỗ tay như chúc mừng cho Alice.
Đó, nhìn bạn trai nhà người ta kìa. Lúc nào cũng nghĩ cho bạn gái hết, còn bạn trai cô, Nakroth... toàn ăn hiếp và bắt cô theo ý ảnh không à. Thấy ghét!
- Nhưng... tớ sợ sẽ quá sức Max - Alice lo sợ nói, bàn tay vô thức bấu chặt lại.
- À... Ừm... Tớ nghĩ... Max không sao đâu.. - Annette ngồi kế bênh Alice rụt rè trấn an cô nàng.
- Ể, tại sao? - Alice thắc mắc.
- D... Do người mà Max muốn ở bên cạnh là cậu, cho nên... c... cậu là chỗ dựa và... Ừm... tiếp sức cho cậu ấy... - Annette khổ sở không biết phải trình bày ý kiến của mình ra sao.
Cô đương nhiên hiểu cái cảm giác muốn trở nên mạnh mẽ vì một người. Bởi vì cô đã trải qua và cố gắng rất nhiều lần, nhưng... chỉ toàn rước thêm thất bại.
Đúng là vô tích sự thật mà!
- Cảm ơn cậu nha Annette - Alice hiểu được vài ý của Annette.
Cơn lo lắng nhờ đó giảm được phần nào.
- Ồ, ghê nha Annette - Yena trầm trồ khen Annette.
- Khoan... Cái anh đáng sợ đó đâu rồi Annette? - Krixi tinh ý nhận ra rồi mau chóng tra hỏi.
Thảo nào nãy giờ thấy thiếu thiếu ai á, nhưng lại không biết là ai. Rốt cuộc giờ mới nhận ra là bạn trai của Annette. Với lại... cái anh đó quản Annette nghiêm kinh khủng. Muốn nói chuyện hay gặp mặt cô nàng thôi, mà cứ như tra hỏi ở toà án vậy.
- Anh Hayate... đi qua London để giải quyết công chuyện, hai ngày nữa mới về lận... - Annette cố gắng nhớ ra rồi nói.
- Có khi nào ảnh khơi nguồn mấy cái phi vụ phi pháp không? - Krixi thử đoán mò.
Mặc dù không muốn nghi ngờ, nhưng dưới thân phận của ông trùm mafia... Sao có thể không nghi ngờ được chứ!
- Anh Hayate không phải là người như vậy đâu... - Annette cười cười chối.
Đúng vậy, cô tin tưởng Hayate còn hơn tin bản thân mình. Bởi anh là người tốt mà.
- ... Vậy nghĩa là hai ngày sau cái anh đó mới về đây - Krixi lập tức chuyển chủ đề.
Cô sợ nếu nói xấu ảnh thêm một lời nữa... là có thể mất mạng như chơi. Kinh dị lắm!
- Đúng rồi - Annette gật đầu.
- Yay, thế ngày mai mình đi mua sắm đi! - Krixi vui mừng reo lên.
Lâu lắm rồi mới có cơ hội đi chơi thoải mái với Annette mà không có sự giám sát của ảnh. Phải tận dụng hết mới được.
- Ủa, chẳng phải cậu và Annette có ca làm ở tiệm bánh à? - Yena thắc mắc.
Do chị Mina thử mở một tiệm bánh ngọt nhỏ theo đam mê. Thế là cô và Krixi theo phụ cho vui. Còn Annette phải xin anh Hayate dữ lắm mới được làm cùng. Dần dần không biết từ khi nào cả ba trở thành nhân viên chính thức của tiệm. Đặc biệt là tiệm bánh ngày càng nổi tiếng theo thời gian nữa.