"Cảm ơn."

Thiên Thu gọi điện thoại.

Đối phương là phụ đạo viên trường học.

"Đúng vậy, xảy ra chút việc, tạm thời không có cách nào trở về đi học ..."

Thiên Thu nói: "Cảm ơn, cái kia tôi treo."

Dứt lời, cô lần thứ hai đưa điện thoại di động đưa trả cho y tá.

Y tá ngốc: "Cô làm sao lại đi xin phép nghỉ?"

"Ân?" Cô có chút không hiểu.

Đã trễ giờ đến trường, cô đương nhiên là muốn xin phép nghỉ.

"Phải thông báo cho người nhà trước chứ, cô xảy ra loại chuyện này, nên báo cho người nhà mới phải."

Thiên Thu hiểu dụng ý của y tá, cười nói: "Không quan hệ, chỉ là chuyện nhỏ."

Y tá ánh mắt càng thêm đau lòng.

"Dạng người như cô tôi đã thấy nhiều, đều không muốn để cho người trong nhà lo lắng ..."

"Nhưng mà tôi nghĩ, người trong nhà cô cũng không muốn mơ mơ màng màng? Họ là muốn cô gọi điện thoại?"

Thiên Thu nhìn ánh mắt y tá, giống như ánh mắt người mẹ đau lòng vì con nhỏ.

"A..., được thôi."

Nàng rất nhanh lại bấm một dãy số, thuộc về điện thoại cá nhân Đế Tinh Diệu.

...

Tốc độ Đế Tinh Diệu chạy tới cực nhanh.

Thiên Thu còn đang nói chuyện với ý tá, cửa phòng bệnh được mở ra.

Các cô vô ý thức nhìn sang.

Đạo thân ảnh kia nhanh chân đi đến, lập tức đi tới trước mặt Thiên Thu.

Hắn duỗi ra cánh tay dài muốn gắt gao ôm cô, lại nghĩ đến cái gì.

Đầu ngón tay chuyển động tự đánh vào mặt hắn, mang theo run rẩy, không biết nên nói cái gì.

Y tá phá vỡ bầu không khí trong phòng, nói: "Chồng của cô đến rồi, vậy tôi đi trước."

Y tá rời đi.

Đế Tinh Diệu hơi sững sờ, nói: "Cô ta làm sao biết ..."

Thiên Thu ngữ khí ôn hòa: "Do em nói."

Đế Tinh Diệu cụp mắt, trong ánh mắt đầy nhộn nhạo.

Cô chính miệng thừa nhận, mình là chồng của cô...

Nhìn thấy trên người Thiên Thu băng bó vết thương, sắc mặt hắn lộ ra một chút u ám.

Khi cô ở trong điện thoại, nói với chính mình xảy ra tai nạn xe cộ, máu toàn thân hắn như động cứng lại, liều lĩnh chạy tới nơi này.

Cũng may ...

Cô vẫn còn sống trước mắt mình.

Hắn ngữ khí trầm thấp, ẩn chứa lôi đình nộ ý: "Anh sẽ giúp em..."

Thiên Thu duỗi ra ngón tay, chống đỡ cánh môi hắn, ngăn lại hắn nói ra lời kế tiếp.

"Xuỵt, anh không cần làm gì cả."

Đôi mắt đẹp có chút nhướng lên, tựa hồ không hiểu nguyên nhân.

Thiên Thu ngón tay vuốt ve môi mỏng của hắn, cảm giác mềm mại, tâm tình tốt lên không ít.

"Không cần thiết quan tâm, xử lý sạch sẽ."

Đế Tinh Diệu còn muốn nói.

Thiên Thu cắt đứt hắn, chớp chớp mắt: "Em đói, anh đi mua đồ ăn cho em đi, đút em ăn nha."

Đế Tinh Diệu: "..."

Lại, lại đang cố ý trêu ghẹo hắn!

Cái đuôi chó sói lớn lập tức áp chế không nổi lay động —— bất quá, hắn ưa thích!

...

Triệu Tuyết Hoa đã điên.

Thông qua chẩn bệnh, cô ta bị kích thích quá lớn, dẫn đến xuất hiện vấn đề trên tinh thần.

Triệu Tuyết Hoa được đưa vào bệnh viện tâm thần, không qua mấy ngày, liền treo cổ tự sát.

Tin tức này gợi lên một tia sóng trên weibo.

Phần lớn là mắng trừng phạt Triệu Tuyết Hoa đúng tội, chết rồi là tốt các loại.

Tâm nguyện nguyên chủ hoàn thành, mảnh vỡ thu thập thành công, Thiên Thu có thể rời đi.

Cô lựa chọn tiếp tục ở lại.

Bên trong biệt thự, tia sáng vừa vặn, xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh rải vào trong phòng.

Trên ghế sa lon, Đế Tinh Diệu từ phía sau ôm Thiên Thu, cái cằm tinh xảo đặt trên hõm vai cô, mài cọ lấy da thịt cái cổ, tiếng nói khàn khàn: "Kết hôn có được hay không?"

"Không phải đã sớm kết hôn sao?"

"Anh là nói ... Hôn lễ."

Hắn muốn cho toàn thế giới người đều biết.

Hắn là của cô.

Thiên Thu nhìn qua người sau lưng, ánh mắt tội nghiệp, trái tim mềm nhũn, đưa tay cầm cái cằm hắn, khẽ nâng lên.

"Được, nhưng mà... Làm chính sự trước đã."

Cô hôn hắn, liếm láp đôi môi mềm mại, nhìn trong mắt hắn hiện lên hơi nước mờ nhạt.

Hình ảnh xen lẫn phản chiếu này.

Rất muốn mặc lệ tất cả, một mực tiếp tục như vậy.

Vĩnh viễn chỉ thuộc về cô.

...

Sau đó không lâu.

Hot search leo một mực tới đỉnh, chiếm cứ đầu đề.

—— Tổng tài tập đoàn Tinh Diệu kết hôn!

Tổng tài tập đoàn Tinh Diệu Đế Tinh Diệu, tuyên bố cử hành hôn lễ, mời các giới đến đây tham dự.

Cô dâu cũng theo đó lộ ra ánh sáng, là Tiếu Bảo Bối.

Đã từng hot trên mạng, bây giờ trở thành phu nhân tổng tài, không ít người cảm thán:

Đời trước Tiếu Bảo Bối có phải đã cứu vớt toàn bộ nhân loại không!

Ngày tổ chức hôn lễ, vô số người chen chúc mà đến.

Toàn cầu trực tiếp, nhận được một màn mưa đạn lời chúc phúc.

Dưới sự chứng kiến của người nhà và bạn bè, cùng một đám quần chúng ăn dưa.

Hai người tuyên thệ, trao đổi chiếc nhẫn.

Đế Tinh Diệu nhìn người phụ nữ trước mặt, miêu tả dung nhan cô, hôn lên thật lâu cô dâu của bản thân.

Bầu trời trong xanh, ánh sáng màu vàng óng chiếu xuống, miêu tả nên khung cảnh đẹp đẽ.

Tiếng nói trầm thấp khàn khàn của hắn, nhẹ nhàng nói bên tai cô:

"Anh yêu em ..."

"Lấy quãng đời còn lại làm kỳ hạn."

Nguyện thời gian dừng lại ở thời khắc này.

Vĩnh viễn không già đi.

·

(Vị điện thứ nhất)

(Hoàn)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play