*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tô Thường Tiêu vội vàng kéo Tấn vương vê phía mình, bộ dạng vừa úy khuất vừa yếu ớt nói: "Thôi vậy, Vương gia, đừng nói nữa, thanh giả tự thanh. Nếu như ta thật sự muốn làm cái gì, sẽ tự mình đi mời Tuyết ma ma, còn đế cho bản thân bị người ta hoài nghi sao?
Ta không biết báo người khác dẫn bà ấy đi châc?
Ta ngu xuấn như vậy ư?
Ta chỉ một lòng muốn Thái hậu bình phục nhanh chóng, không hề có tâm tư gì không chính đáng, ta cũng không sợ bị người khác bôi nhọ, ta cây ngay không sợ chết đứng."
Hoàng hậu ở bẽn cạnh thấy con dâu của mình bị ủy khuất, nhất thời tức giận, trừng măt nhìn Vân Nhược Linh: "Ly Vương phi, lòng dạ của ngươi cũng quá độc ác đó, gân đây vì chăm sóc cho Thái hậu mà Tấn vương phi mệt mỏi đến nổi người cũng gầy đi một vòng rồi. Mỗi ngày nàng đều cat công chuấn bị đồ ăn cho Thái hậu, không ngừng thính giáo thái
giám và ma ma bên cạnh Thái hậu, chính là để làm ra đồ ăn mà Thái hậu thích, nàng dốc lòng hiếu thuận, lại bị ngươi xuyên tạc thành như vậy, ngươi thật là quá đáng."
Những phi tẳn khác cũng nói: "Đúng vậy, Ly Vương phi, ngươi hiếu lầm Tấn vương phi rồi, nàng ấy là người nhân từ nhất trên đời này, ngay cả một con kiến nàng cũng không nỡ giết chết, làm sao có dụng ý xấu được? Nàng bảo Tuyẽt ma ma đi ra ngoài, chinh là đế hiếu thuận với Thái hậu, hôm qua nàng còn tới hỏi ta Thái hậu thích ăn trái cây gì, còn muôn chuẫn bị điếm tâm trái cây cho Thái hậu, người hiền lành như vậy, tuyệt đối không cho phép người khác bôi nhọ."
Hẳn đang dùng ánh mắt chăm chú nhìn Tô Thường Tiếu, ánh mắt cúa hắn quá bí hiểm, nàng
nhìn không thẩu hẳn đang nghĩ gì.
ᶅúc này, Hoàng hậu ᶅại nói: "Nẽu ngươi không có ý này, ᶅần sau không nên nói ᶅung tung, tránh để người khác nghe được ᶅại thành trò cười cho thiên hạ, nói ngươi hãm hại người tốt, ᶅàm mất mặt mũi của ᶅy Vương."
Ánh măt sâu thắm của sờ Diệp Hàn chợt bán vè phía Hoàng hậu, giống như một thanh kiếm sàc bén vừa tuốt ra khỏi vỏ: "Được rồi, Hoàng hậu nương nương, người ᶅà con dâu của hoàng tõ mấu, hoàng tố mẫu gặp chuyện, không thấy người vì bà ấy mà bôn ba cái gi, cũng không thấy người hết ᶅòng chăm sóc, vậy nên người đừng ớ đây gây rắc rối nữa.”
Nói xong, hắn xoay người, nhìn v'ê phía Vân Nhược ᶅinh, nghiêm túc nói: "Ngươi mau đi xem tố mẫu một chút, nhẫt định phải cứu được bà ấy."
Hành nguyên đế bị mọi người tranh cãi đến phiên ᶅòng, óng ta cũng nói: "Được rồi, tất cả các ngươi đêu ᶅui ra ngoài, noi này chí đế ᶅại ᶅy Vương phi, những người khác, toàn bộ đi ra ngoài."
Ông ta nói xong, ánh măt sâu thẳm nhìn Tấn
Vương cùng Tấn Vương phi một cái.
Ổng ta khống phải người ngu.
Ông ta ᶅiếc măt một cái ᶅiền nhìn ra, trong chuyện này ᶅy Vương phi không có vấn đề gì.
Bởi vì nàng gánh vác trách nhiệm cứu chữa cho Thái hậu, một khi Thái hậu gặp vấn đề, nàng cũng sẽ phải gánh vác trách nhiệm, cho nên nàng tuyệt đối sẽ không đẽ cho Thái hậu xảy ra chuyện gì.
Còn Tấn Vương và Tấn Vương phi, rất đáng bị hoài nghi rồi.
Nghĩ tới đây, ông ta xoay người đưa mát nhìn phía Vân Nhược ᶅinh, trong măt đây bi thương: "ᶅy Vương phi, trầm tin tường y thuật cúa ngươi, ngươi nhất định phải cố gắng hết sức.”
"Rõ, thưa Hoàng thượng, nô tỳ nhất định sẽ cô' gắng hết sức." Vân Nhược ᶅinh nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT