Lần đầu tôi gặp Diễm Tuyết trong “Pháp Hội Thủy Lục” tổ chức tại chùa.

Lúc đó cô đứng sau lưng tôi, do người đông, tôi bị chen lấn xô va vào Diễm Tuyết.

Sau đó, khi biết là cô có thai đã mấy tháng, tôi liền tìm chỗ cho cô ngồi nghỉ.

Xong buổi lễ, Diễm Tuyết đối với tôi cực kỳ tin tưởng, cô buồn rầu kể cho tôi nghe chuyện gia đình mình.Diễm Tuyết 26 tuổi, kết hôn đã hơn hai năm.

Hồi mới cưới, anh Trương chồng cô rất quan tâm yêu thương vợ, lăng xăng chăm sóc đủ điều, khiến Diễm Tuyết vô cùng vui sướng, dệt đầy mộng đẹp về tương lai.

Nhưng tiếc thay, “hạnh phúc thường không kéo dài”, chẳng bao lâu, mái ấm êm đềm này đã bị sự xuất hiện của người thứ ba là Diệp tiểu thư, phá vỡ.Mới đầu anh Trương chỉ lén lăng nhăng qua điện thoại… dù có tình cờ đọc phải tin nhắn của cô Diệp, Diễm Tuyết vẫn ngây thơ chưa phát hiện ra.

Nhưng sau đó thấy chồng đi làm hay la cà ở ngoài, đêm cũng không về ngủ, lòng Diễm Tuyết rất bất an, nhưng cô vẫn đinh ninh là “có lẽ do chồng mình quá bận việc, nên không rảnh để quan tâm đến mình”, cô không dám nghĩ đến điều rủi ro, bởi lúc này cô đã có thai.Một ngày mùa đông, cô tình cờ phát hiện mối giao du bất thường giữa chồng mình và tiểu thư Diệp, bao hi vọng của Diễm Tuyết ngay đây tan vỡ…Sự thực còn phũ phàng hơn, khi chồng cô ngang nhiên thừa nhận tình yêu dành cho ả họ Diệp, còn nói là họ đã sống chung với nhau! Đối diện với sự phản bội của chồng, Diễm Tuyết cực kỳ thất vọng, tim như bị xẻ nát… phẫn nộ đến tận cùng… thế là cuộc gây cãi nổ ra, nhưng hai bên chưa nhắc gì đến li hôn.

Diễm Tuyết thống khổ trăm chiều, muốn tâm được an ổn giải thoát, cô bèn tìm đến Phật pháp và siêng năng tham dự các lễ hội trong chùa.

Cô hi vọng nhờ Phật lực gia trì, giúp cô vơi bớt niềm đau… Nhìn Diễm Tuyết thân đang mang thai, nghẹn ngào kể lể, khóc không thành tiếng, trong lòng tôi đầy thương xót, cảm thông… tôi nắm lấy đôi bàn tay lạnh giá của cô, không ngừng vỗ về an ủi…Thực ra nguyên nhân thống khổ này bắt nguồn từ câu chuyện kiếp trước, do chính cô tạo ra:“Vào niên đại 1930, trong giới quý tộc giàu sang ưa ăn chơi tại Thượng Hải, có một nhà kinh doanh trẻ tuổi họ Kỳ rất nổi tiếng.

Trong một buổi dạ yến, anh Kỳ quen cô vợ của một đại gia họ Trần, hiền thục quý phái.

Tuy Kỳ đã có vợ con đùm đề, nhưng nét mỹ miều của Trần phu nhân đã khiến trái tim anh rung động đắm say; thế là họ Kỳ nghĩ cách phải chinh phục giai nhân cho bằng được…Do vậy mà cứ năm-ba hôm anh lại đến Trần gia, biếu tặng nhiều trang sức đắt giá… Cuối cùng, Trần phu nhân trẻ tuổi cũng bị “cưa đổ” và ngã vào vòng tay họ Kỳ.

Khi ông Trần hay được chuyện này, đất trời như sụp dưới chân; vì danh dự gia tộc nên ông ráng nén giận, nhẫn nhịn, nuốt hết cay đắng vào lòng…Kể từ đó trở đi, ông Trần chỉ biết mượn rượu giải sầu, suốt ngày say sưa, tự cam dọa lạc, vì vậy mà gia nghiệp mau chóng rụi tàn, lụn bại.Phần anh Kỳ và bà Trần, do tính khí không hợp nên thường xuyên bất hòa, cuối cùng họ cũng chia tay.

Cả hai gia đình đều lâm vào cảnh “thê ly tử tán”, kết thúc trong bi thảm”…Anh Kỳ hào hoa bay bướm kiếp xưa, giờ chính là Diễm Tuyết.

Còn Trần phu nhân chuyển sinh thành anh Trương (chồng Diễm Tuyết hiện thời).

Riêng Trần tiên sinh, người chồng đau khổ bị phụ tình, nay chính là cô Diệp (giờ đang xuất hiện trong vai người thứ ba) xen vào phá tan mái ấm của DiễmTuyết (trả lại nỗi đau bị đoạt người phối ngẫu trong kiếp xa xưa lại cho địch thù)…Đời này, mối quan hệ (vận hành theo luật nhân quả trả vay) đã khiến ba người gặp lại nhau, khác chăng là giới tính đã thay đổi.

Nhưng do những ác nghiệp đã tạo thuở xa xưa mà người trong cuộc phải nếm lại mùi vị thống khổ từ bi kịch hôn nhân này!Tôi bảo Diễm Tuyết:– Bạn đừng khởi tâm hận oán chồng nữa, bởi trong quá khứ bạn từng đoạt vợ người, nên kiếp này mới nếm cảnh phụ phàng, bị người giựt… lại!Đã bước vào đường học Phật, thì phải tin sâu nhân quả, bạn nên sám hối tội nghiệt đã tạo kiếp trước của mình, hãy tụng 49 bộ “Kinh Địa Tạng” hồi hướng cho chồng và cô Diệp để chuộc lỗi xa xưa…Nếu bạn chịu thành tâm sám hối, tụng kinh, ăn chay, phóng sinh v.v… thì tương lai, đời bạn sẽ hạnh phúc.Diễm Tuyết mắt đầy lệ, mỉm cười gật gật đầu.Sau này, khi gặp lại Diễm Tuyết, tôi nhận không ra.

Vì trông cô trẻ đi rất nhiều, mặt mày hồng hào, cười rạng rỡ.

Rất dễ dàng nhận thấy, cô đã đạt được giải thoát an vui, nhờ vào pháp Phật!.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play