Nhắc nhở Hứa Tử Yên một phen, lại động viên vài câu, Hứa Hạo Bác mang theo tâm tình cực kì hài lòng rời khỏi chỗ ở của Hứa Tử Yên.
Sau khi tiễn bước Hứa Hạo Bác, Hứa Tử Yên đã mệt mỏi rã rời, trở lại phòng của mình, trực tiếp ngã vào trên giường thở hắt ra một hơi thật dài.
Từ từ nhắm hai mắt, kéo chăn đắp lên người, chỉ chốc lát sau, trong ổ chăn ấm áp dễ chịu, một cơn thoải mái buồn ngủ ập đến, khiến Hứa Tử Yên không muốn mở mắt nữa, ngủ say một cách ngon lành.
Ngày thứ hai, Hứa Tử Yên tỉnh lại, rửa mặt xong, lại tới nhà ăn gia tộc dùng bữa sáng, sau đó cùng đi ra với đám người Hứa Thanh Tuyết.
Những tân đệ tử ngày hôm qua nghe Hứa Tử Yên nói, đã biết bên trong tàng thư lâu có sách căn bản quan trọng, liền ào ào cáo từ Hứa Tử Yên, kết bạn đi đến tàng thư lâu.
Nhìn bóng lưng Hứa Thanh Tuyết, Hứa Tử Yên không khỏi âm thầm cân nhắc. Hiện tại tàng thư lâu tầng thứ nhất đã không còn lực hấp dẫn gì với mình. Bây giờ mình vô cùng hy vọng có thể tiến vào nội đường, đi xem sách ở tàng thư lâu tầng thứ hai. Mình đương nhiên có thể nhanh chóng tăng tu vi của bản thân lên, nhưng vào thời điểm mình rời khỏi ngoại đường, cũng nên tìm cho những ngoại đường tân đệ tử một người có thể bảo vệ bọn họ.
Một lần nữa ngẩng đầu nhìn Hứa Thanh Tuyết đã dần biến mất, trong lòng cẩn thận nhớ lại và phân tích những hành vi trước kia của Hứa Thanh Tuyết, cuối cùng Hứa Tử Yên quyết định tin tưởng Hứa Thanh Tuyết, thu nàng thành tâm phúc của mình. Như vậy, sau khi mình rời khỏi ngoại đường, Hứa Thanh Tuyết có thể thay mình tiếp tục chiếu cố những ngoại đường tân đệ tử đó, cũng có đủ năng lực trong tương lai gây dựng một trợ lực trung thành cho mình.
Sau khi đã quyết định, tâm trạng Hứa Tử Yên thả lỏng không ít. Còn nửa năm nữa sẽ đến ngày đại hội Trung Đô thành, Hứa Tử Yên cấp bách muốn gia tăng thực lực của mình. Mặc kệ tương lai gia tộc quyết định như thế nào, có thể bảo vệ bản thân dù sao vẫn là thực lực của chính mình.
Bước nhanh trở về chỗ ở của mình, Hứa Tử Yên đóng cửa phòng lại. Lấy phù bút và phù chỉ từ trong túi trữ vật ra, bắt đầu bình tâm tĩnh khí.
Hiện tại Hứa Tử Yên đã là Luyện Khí kỳ tầng thứ tư, nên có thể chế ra phù trận đơn giản. Bây giờ Hứa Tử Yên muốn chế tác một loại hạ phẩm Tụ Linh phù trận. Tụ Linh phù trận chia thành ba phẩm thượng trung hạ, Luyện Khí kỳ chỉ có thể chế tác hạ phẩm Tụ Linh phù trận, nếu muốn chế tác trung phẩm Tụ Linh phù trận thì yêu cầu tu vi Trúc Cơ kỳ, mà muốn chế tác thượng phẩm Tụ Linh phù trận thì yêu cầu tu vi Kết Đan kỳ. Về phần chế tác siêu phẩm phù trận khổng lồ lại yêu cầu đến tu vi Nguyên Anh kỳ.
Hơn nữa chỉ riêng hạ phẩm Tụ Linh phù trận đã chia thành ba cấp bậc thượng trung hạ, lấy tu vi hiện tại của Hứa Tử Yên cũng chỉ có thể chế ra hạ phẩm Tụ Linh phù trận hạ đẳng. Nhưng chỉ cần một cái phù trận như vậy, đã có thể tụ tập linh khí thiên địa đến một chỗ, khiến độ dày linh khí cao hơn gấp hai lần trước đó.
Phải biết rằng độ dày linh khí trong thiên địa đối với tu luyện giả thật sự vô cùng quan trọng, bằng không vì sao mấy tông môn kia đều chiếm cứ nơi linh khí nồng đậm, hơn nữa càng là đại tông môn, linh khí bên trong tông môn lại càng nồng đậm. Bởi vì thời điểm tu luyện, linh khí chung quanh càng nồng đậm, tiến cảnh tu luyện lại càng mau.
Mất cả một canh giờ, Hứa Tử Yên rốt cuộc chế tác xong một Tụ Linh phù trận, nhìn bên trên lưu động tia sáng rực rỡ, Hứa Tử Yên kích động nâng phù trên bàn lên. Từ hôm nay trở đi, nàng không còn là người chỉ có thể chế tác phù lục nữa, mà là người có thể chế tác phù trận. Hứa Tử Yên chỉ biết mình ở trên phương diện chế tác phù có một sự tiến bộ vĩ đại, nhưng nếu nàng biết hiện tại ở phương bắc người có thể chế ra hạ phẩm phù trận chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà nói, sợ rằng ngay cả ngủ cũng sẽ cười đến tỉnh.
Hứa Tử Yên thu mọi thứ vào trong túi trữ vật, sau đó đi ra mở cửa, treo thẻ bài bế quan lên. Như vậy, kể cả tộc trưởng đích thân đến, cũng không thể quấy rầy nàng.
Một lần nữa quay trở về phòng, khoanh chân xong, lại khởi động Tụ Linh phù trận. Ở xung quanh Hứa Tử Yên, linh khí rõ ràng bắt đầu nồng đậm hơn, vẫn tăng trưởng đến gấp đôi trước đó, mới bắt đầu ổn định, rồi luôn luôn duy trì mật độ kia.
Hứa Tử Yên lại lấy ra một viên Bạo Linh đan, tác dụng của Bạo Linh đan mạnh hơn Uẩn Linh đan gấp mấy lần. Hiện tại với tu vi của Hứa Tử Yên, tiếp tục ăn Uẩn Linh đan đã không còn ích lợi gì, nhưng Bạo Linh đan này thì khác, đây là đan dược tốt nhất để Luyện Khí kỳ dùng.
Quả nhiên, sau khi ăn vào một viên Bạo Linh đan, trong cơ thể Hứa Tử Yên sản sinh ra số lượng lớn chân nguyên, hơn nữa linh khí xung quanh cũng dày hơn gấp đôi trước đây, quan trọng nữa là, Hứa Tử Yên hiện tại chính là thủy linh thể, tốc độ hấp thu linh khí phải gọi là quá mau!
Hứa Tử Yên cứ cách một canh giờ liền ăn một viên Bạo Linh đan, linh khí bên ngoài chen chúc tiến vào cơ thể Hứa Tử Yên, linh khí trong thiên địa không ngừng bổ sung linh khí xung quanh thân thể Hứa Tử Yên, giống như nhỏ giọt rót vào, không ngừng dao động.
Độ dày linh khí gấp đôi, hơn nữa cứ cách một canh giờ ăn một viên Bạo Linh đan, nhưng cũng khó khăn lắm mới chống đỡ được tốc độ hấp thu của Hứa Tử Yên. Trong lòng Hứa Tử Yên cực kỳ khiếp sợ, nàng không biết đây là có chuyện gì. Nhưng lúc này nàng cũng không có thời gian đi để ý tới vấn đề này, bởi vì nàng rõ ràng cảm giác được tu vi của mình đang tăng trưởng bằng một tốc độ nhanh hơn trước đây rất nhiều.
Hứa Tử Yên cứ như vậy tu luyện liên tục, trực tiếp xem Bạo Linh đan làm cơm ăn. Trong mấy ngày này, ngoại đường tân đệ tử đều đã từng đến chỗ ở của Hứa Tử Yên. Bọn họ nghe Hứa Tử Yên nói xong, sau khi đi tàng thư lâu, quả thực phát hiện những kiến thức tu luyện căn bản này cực kỳ quan trọng đối với bọn họ, đặc biệt là bút ký tu luyện của mấy tiền bối.
Nhưng mà, bọn họ vẫn còn rất nhiều điểm không rõ, cho nên đều muốn đến chỗ Hứa Tử Yên thỉnh giáo. Nhìn thấy trên cửa Hứa Tử Yên treo thẻ bài bế quan, bọn họ mới từ cơn cấp bách học hỏi phản ứng lại, sau khi phản ứng xong chính là xấu hổ cực độ. Mỗi người đều hổ thẹn nghĩ rằng, bản thân thật sự quá ích kỷ, Hứa Tử Yên người ta cũng cần phải tu luyện chứ!
Hứa Tử Yên người ta hiện tại có tu vi thế này, có thể đoán được tu luyện khắc khổ đến mức nào. Hiện tại Hứa Tử Yên người ta bỏ ra thời gian tu luyện quý giá của bản thân giảng giải cho đám người mình, đây là ân huệ lớn cỡ nào! Bản thân đám người mình còn không biết chừng mực, muốn đến thỉnh giáo người ta mọi lúc, đây không phải không có lương tâm thì là gì?
Cho nên, từ lúc nhóm tân đệ tử thấy được thẻ bài bế quan kia, không còn ai đến quấy rầy Hứa Tử Yên, hơn nữa mỗi ngày đi qua trước cửa phòng Hứa Tử Yên, đều bước đi nhẹ nhàng, sợ ảnh hưởng đến việc tu luyện của Hứa Tử Yên. Nhưng mà, bọn họ vẫn sẽ mỗi ngày đến trước cửa Hứa Tử Yên nhìn xem, bởi vì bọn họ rất hiếu kỳ, chẳng biết sau khi Hứa Tử Yên bế quan lần này, có phải sẽ đột phá hay không!
Bảy ngày sau.
Giữa đêm khuya.
Ánh trăng như nước, chiếu lên mặt đất được bao phủ bởi lớp tuyết trắng muốt, linh khí xung quanh thân thể Hứa Tử Yên đột nhiên bắt đầu chuyển động…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT