Đi chưa được vài bước, Hứa Tử Yên lại đổi lộ tuyến, đi đến ngoại đường gia tộc. Lúc này, đã gần giữa khuya, toàn bộ ngoại đường không một bóng người. Hứa Tử Yên đi thẳng đến trước cửa phòng Hứa Thanh Tuyết, gập ngón tay nhẹ nhàng gõ cửa.
Cửa rất nhanh được mở ra, từ bên trong lộ ra khuôn mặt của Hứa Thanh Tuyết, đợi thấy rõ ràng người đứng ngoài cửa là Hứa Tử Yên, biểu cảm lập tức trở nên kích động, lắp bắp nói: “Tử Yên… sư tỷ, sao… tỷ đến đây?”
Hứa Tử Yên thấy được Hứa Thanh Tuyết, kìm lòng không đậu nhớ tới đám người Hứa Lệ, Hứa Thiết Ngưu. Nếu không phải tu vi Hứa Thanh Tuyết lúc trước đã đạt tới Hậu Thiên tầng thứ chín, chỉ sợ cũng theo đệ tử gia tộc đi thử luyện cốc, lúc này cũng đã chết tại nơi đó. Nghĩ vậy, thần sắc Hứa Tử Yên liền có hơi ảm đạm, gật đầu với Hứa Thanh Tuyết, nhẹ giọng nói: “Ta đến thăm ngươi.”
Hứa Thanh Tuyết vừa nghe, thần sắc càng thêm kích động. Hứa Tử Yên giờ là loại người nào? Chẳng những đã có thân phận đệ tử Thái Huyền tông, hơn nữa theo người nội đường truyền ra tin tức nói, Thái Huyền tông còn phái một nội môn đệ tử ở Hứa gia bảo vệ Hứa Tử Yên. Một người như vậy, phải bận rộn cỡ nào chứ? Vậy mà đêm khuya vẫn bớt chút thời gian đến thăm mình. Mang tâm trạng kích động, đón Hứa Tử Yên vào, đợi Hứa Tử Yên ngồi vào chỗ của mình, lại vội vàng pha trà cho Hứa Tử Yên. Sau đó mới co quắp đứng trước Hứa Tử Yên.
Hứa Tử Yên nhìn Hứa Thanh Tuyết trước mặt, hồi tưởng thời điểm lúc trước hai người gặp mặt lần đầu tiên. Khi đó Hứa Thanh Tuyết ở trước mặt mình còn hết sức lãnh đạm cao ngạo. Mà đám người Hứa Lệ cùng Hứa Thiết Ngưu vẫn còn vây quanh mình, giờ đây, Hứa Thanh Tuyết lãnh ngạo ở trước mặt mình đã trở nên co quắp, mà những đồng đội của mình cũng đã chết ở thử luyện cốc. Một năm ngắn ngủi, chỉ có một năm ngắn ngủi, xung quanh mình đã có nhiều điều khác biệt như vậy.
Hứa Thanh Tuyết nhìn thần sắc Hứa Tử Yên âm tình bất định, có chút bất an nhẹ giọng hỏi: “Tử Yên tỷ tỷ, tỷ tìm ta có chuyện gì vậy?”
Hứa Tử Yên từ giữa hồi ức tỉnh táo lại, ánh mắt đảo qua trên người Hứa Thanh Tuyết, phát hiện Hứa Thanh Tuyết hiện tại đã là tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười. Trong lòng không khỏi cảm thán: “Hứa Thanh Tuyết này thật đúng là nỗ lực.”
Vươn tay, ý bảo Hứa Thanh Tuyết ngồi xuống đối diện mình, thoáng suy nghĩ chốc lát, nhẹ giọng nói: “Thanh Tuyết, giờ ngươi đã mười sáu tuổi. Mà tu vi của ngươi lại chỉ có Hậu Thiên tầng thứ mười, đợi mười năm sau, Thái Huyền tông lại một lần nữa khai sơn môn thu đệ tử, khi đó tuổi của ngươi đã vượt qua hai mươi, tiến vào Thái Huyền tông là không có khả năng.”
Nghe những lời của Hứa Tử Yên, sắc mặt Hứa Thanh Tuyết chớp mắt ảm đạm đi, im lặng ngồi tại chỗ không nói gì. Tính tình Hứa Thanh Tuyết vốn dĩ lạnh lùng, lúc này lại bị Hứa Tử Yên nói trúng tâm sự, trong khoảng thời gian ngắn liền càng thêm trầm mặc.
Hứa Tử Yên nhìn Hứa Thanh Tuyết ôn hòa nói: “Thanh Tuyết, ngươi không cần uể oải. Tuy rằng ngươi không thể gia nhập Thái Huyền tông, dựa vào tư chất của ngươi mười năm sau hoàn toàn có thể gia nhập tông môn khác. Cho dù khi đó tuổi của ngươi đã vượt qua hai mươi, nhưng mấy tông môn cỡ trung nhìn thấy ngươi, nhất định sẽ thu nhận ngươi.”
“Tông môn khác?” Hứa Thanh Tuyết ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn Hứa Tử Yên chần chờ nói: “Tử Yên tỷ tỷ, đệ tử Hứa gia chúng ta không phải chỉ có thể gia nhập Thái Huyền tông sao? Cũng có thể gia nhập tông môn khác ư?”
Hứa Tử Yên khẽ cười nói: “Trước kia đệ tử Hứa gia chúng ta không phải Thái Huyền tông không đi, đó là bởi vì cảm thấy bản thân là đệ tử đại gia tộc, tự nhiên muốn đi đại tông môn. Ý tưởng này không chỉ Hứa gia chúng ta có, mà Nam Lâm thành Dương gia và Thương Lãng thành Chu gia cũng thế. Song đây chẳng phải gia tộc quy định.
Bây giờ Kỳ ca ca, Thiên Lang ca, Thiên Hải ca, Lam tỷ tỷ đều chuẩn bị đi tông môn khác, đến lúc đó ngươi tự nhiên cũng có thể đi.”
“Thật sự có thể chứ?” Sắc mặt Hứa Thanh Tuyết lộ vẻ mừng rỡ.
“Đương nhiên là thật.” Hứa Tử Yên cười mỉm đáp.
Hứa Thanh Tuyết bỗng nhiên đứng bật dậy, kích động đi qua đi lại vài bước, hưng phấn nói: “Thật tốt quá, thật là tốt quá.”
Hứa Tử Yên thấy Hứa Thanh Tuyết hưng phấn, không khỏi mỉm cười. Từ vòng trữ vật lấy ra một cái túi trữ vật, đưa cho Hứa Thanh Tuyết: “Thanh Tuyết, đây là một ít đan dược, đủ cho ngươi dùng khi tu luyện. Ta thật chờ mong có thể gặp được ngươi ở tu tiên giới.”
Hứa Thanh Tuyết kích động dùng hai tay nắm chặt cái túi trữ vật kia, dùng sức gật đầu với Hứa Tử Yên: “Tử Yên tỷ tỷ, tỷ yên tâm, ta nhất định sẽ đi tu tiên giới.”
“Còn có…” Hứa Tử Yên trầm ngâm nói: “Ta, Kỳ ca ca, Thiên Lang ca, Thiên Hải ca, Lam tỷ tỷ. Mấy người chúng ta lần này đều sẽ rời khỏi Hứa gia, tiến vào tu tiên giới. Một thế hệ thiếu niên Hứa gia sẽ đột nhiên xuất hiện đoạn đứt gãy, ta tin tưởng ánh mắt của ta, ngươi nhất định sẽ rất nhanh quật khởi ở Hứa gia. Mười năm tương lai, ngươi phải vực dậy một thế hệ thiếu niên Hứa gia, không để cho gia tộc bị khinh thường.”
Hứa Thanh Tuyết lại một lần nữa dùng sức gật đầu. Hứa Tử Yên đứng dậy nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Hứa Thanh Tuyết, rồi xoay người ra khỏi phòng.
Tiễn Hứa Tử Yên tới cửa, nhìn bóng lưng Hứa Tử Yên rời đi, lại cúi đầu nhìn túi trữ vật trong tay mình. Hứa Thanh Tuyết chảy nước mắt, quỳ bịch trên đất, hướng tới phương hướng Hứa Tử Yên rời đi dập đầu.
Rời khỏi ngoại đường, đi thẳng về chỗ ở của mình, còn chưa lên núi, đã thấy Liễu Nhất Thanh đang đứng trên đỉnh, nhìn về hướng mình. Xem ra Liễu Nhất Thanh từ khi Hứa Tử Yên rời núi, vẫn luôn đứng ở nơi đó, thấy vậy trong lòng Hứa Tử Yên có hơi ngượng ngùng, nhẹ giọng nói: “Làm phiền Liễu sư tỷ!”
Liễu Nhất Thanh hơi lắc đầu, không nói gì.
Hứa Tử Yên nhìn thoáng qua Liễu Nhất Thanh, nhỏ giọng nói: “Vậy ta về phòng, Liễu sư tỷ cũng nghỉ ngơi đi.”
Liễu Nhất Thanh liền gật đầu, Hứa Tử Yên xoay người đi về phòng mình.
Liên tục ba ngày, Hứa Tử Yên đều đóng cửa không ra. Liễu Nhất Thanh cũng không đi hỏi, chỉ chuyển một cái ghế tới ngồi trước cửa phòng Hứa Tử Yên. Nàng không biết Hứa Tử Yên ở trong phòng làm gì, nhưng lại nhớ rõ Hỏa sư huynh muốn bản thân bảo vệ tốt Hứa Tử Yên.
Như vậy, Hứa Tử Yên ở trong phòng làm gì đây? Vì sao phải nhốt mình trong phòng?
Bởi vì kể từ ba ngày trước trở về, nàng liền nhớ tới lời Hứa Kỳ nói, tiêu chuẩn Thái Huyền tông thu đệ tử thấp nhất là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu. Mà bản thân giờ lộ ra ngoài chỉ là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, bản thân vốn muốn điều tiết tu vi của mình đến Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu. Ngặt nỗi bên ngoài có một Liễu Nhất Thanh Thái Huyền tông, nàng dù sao cũng không thể hôm nay vẫn là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, ngủ một giấc, ngày thứ hai tỉnh lại liền biến thành Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu?
Vì thế, Hứa Tử Yên liền quyết định nhốt mình trong phòng ba ngày, sau đó điều chỉnh tu vi của mình đến Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu. Nếu một tu sĩ đến điểm giới hạn đột phá, thời gian ba ngày là có thể đột phá một tầng. Như thế, dù Liễu Nhất Thanh Thái Huyền tông kia thấy mình đột nhiên tăng lên một cảnh giới cũng sẽ không quá mức kinh ngạc.
Trong thời gian này, Hứa Tử Yên cũng không chế tác phù bảo, nàng sợ một khi nổ mạnh, sẽ tiết lộ bí mật của bản thân. Mỗi ngày chỉ thành thành thật thật ngồi ở trên giường tu luyện, ai biết Liễu Nhất Thanh có dùng tinh thần lực xem xét mình hay không. Phải biết rằng Liễu Nhất Thanh là có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám, chính nàng lén xem xét mình, bản thân cũng sẽ không hay biết.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh. Hứa Tử Yên vào sáng sớm ngày thứ tư, đột nhiên vận chuyển Thủy Băng quyết, phóng chân nguyên trong cơ thể mình ra ngoài, làm linh khí ngoài cơ thể mình bắt đầu chuyển động kịch liệt.
Liễu Nhất Thanh ngồi trên ghế ngoài cửa lập tức quay đầu nhìn cửa phòng. Nàng cũng không sử dụng tinh thần lực đi tra xét, chỉ nổi lên một suy nghĩ trong đầu: “Nàng… đột phá.”
Hứa Tử Yên nhấc chân xuống giường, điều tiết tu vi đến Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, sau đó mở cửa đi ra. Ánh mắt Liễu Nhất Thanh trước tiên dừng ở trên người Hứa Tử Yên, trong ánh mắt lộ ra thần sắc quả thế, chắp tay nói: “Chúc mừng Hứa sư muội đột phá.”
“Chỉ là đột phá một tiểu giai, không dám nhận Liễu sư tỷ chúc mừng.” Hứa Tử Yên khiêm tốn đáp.
Cùng Liễu Nhất Thanh khách khí vài câu, liền xuống núi, muốn đi chỗ cha mẹ, dù sao chẳng còn bao nhiêu ngày, bản thân phải rời khỏi gia tộc.
Mới vừa đi đến chân núi, liền nhìn thấy Hứa Lam cười khanh khách đi tới từ đối diện. Xa xa phát hiện Hứa Tử Yên, liền vẫy tay kêu: “Tử Yên muội muội, đại bá bảo ta tới tìm muội.”
“Hử? Có chuyện gì không?” Hứa Tử Yên thắc mắc hỏi.
“Là đại bá mở gia yến, triệu tập năm người chúng ta sắp đi tông môn đến cùng nhau ăn một bữa cơm.” Trên mặt Hứa Lam tràn ngập vui sướng. Gia cảnh Hứa Lam cũng không tốt, cha mẹ ở Hứa gia cũng không có địa vị gì. Nếu không phải chính nàng nỗ lực, đi nhà tộc trưởng ăn cơm, đây là chuyện trước kia nàng không dám tưởng tượng.
Hứa Tử Yên nghe xong trong lòng lập tức vui vẻ, có thể cùng vài bằng hữu tốt tri kỷ trước khi ly tán tụ họp một phen, cũng là một chuyện vui vẻ.
Theo Hứa Lam bước nhanh đi tới nhà đại bá. Thế mới biết, đại bá không chỉ mời năm vãn bối lại đây, cũng mời cha mẹ của năm người. Lúc này, cha mẹ năm người đang ngồi đó tán gẫu vui vẻ. Phụ thân Hứa Thiên Lang Hứa Hạo Lượng ngồi bên cạnh Hứa Hạo Quang, trên mặt hai người đều hiển lộ nụ cười, xem ra hai vị lão nhân đã giải trừ khúc mắc với nhau, ở chung hết sức hòa hợp.
Hứa Tử Yên cảm thấy ấm áp, nếu Hứa Hạo Lượng đã biểu hiện thiện ý với phụ mẫu mình, như vậy mình có thể thật sự yên tâm rời khỏi gia tộc. Phụ mẫu mình sống ở Hứa gia cũng sẽ thoải mái hơn.
Phát hiện Hứa Kỳ ngồi ở một hướng khác vẫy tay với mình, Hứa Tử Yên đi tới bên Hứa Kỳ, Hứa Thiên Lang, Hứa Thiên Hải mỉm cười gật đầu, đầu tiên là đi chỗ cha mẹ ngồi, cúi chào từng trưởng bối. Một đám trưởng bối ra sức khen Hứa Tử Yên tu vi cao, biết lễ tiết. Càng có trưởng bối hỏi Hứa Tử Yên, muốn họ giới thiệu cho một lang quân như ý hay không.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT