Thế nhưng, ngay hiện tại, một thế hệ thiếu niên Hứa gia này lại một lần nữa đứng đối diện Chu Tử Mị, đã không hề cảm thấy áp lực, mà lấy một loại tư thế cường giả quan sát đối phương. Hiện giờ, Hứa Lân đã là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy, Hứa Thiên Lang là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm hậu kỳ. Hứa Kỳ, Hứa Thiên Hải cùng Hứa Lam cũng là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm sơ kỳ. Tu vi mỗi người đều cao hơn Chu Tử Mị.
Về phần Dương Linh Lung đang kịch chiến với Hứa Hạo Lượng trên lôi đài, bọn họ là không có cách nào so sánh, đối phương quá mức yêu nghiệt. Bị Hứa Tử Yên đánh thành trọng thương, mọi người đều cho rằng thiếu nữ đệ nhất thiên tài phương bắc từ nay về sau sẽ biến mất trong tầm mắt mọi người, mà nàng lại một lần nữa mạnh mẽ xuất hiện.
Hơn nữa lần này xuất hiện dĩ nhiên là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư, đã giẫm nát nhân vật lão bối của các đại gia tộc phương bắc dưới chân. Dù vậy, đám người Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang không hề nhụt chí, bởi vì Hứa gia bọn họ cũng có nhân vật cường hãn, cũng có yêu nghiệt Hứa Tử Yên. Hơn nữa bọn họ nhất trí cho rằng, đừng nhìn tu vi hiện tại của Dương Linh Lung cao hơn Hứa Tử Yên, nếu thật sự đánh lên, Dương Linh Lung nhất định không phải đối thủ của Hứa Tử Yên, bọn họ tin chắc điểm này. Đó còn là bọn họ chưa biết Hứa Tử Yên vừa mới đột phá, giờ đã là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư, ngang bằng Dương Linh Lung.
Ánh mắt Chu Tử Mị theo thứ tự đảo qua mấy đệ tử Hứa gia đào vong lúc trước, trên mặt tràn ngập khiếp sợ. Nàng vậy mà phát hiện bản thân nhìn không thấu tu vi Hứa Lân, vậy chẳng phải là nói, tu vi Hứa Lân đã vượt qua bản thân? Mà chính những người bên cạnh, cũng đều đạt tới cùng một trình độ tu vi với mình.
Chu Tử Mị dùng sức siết chặt nắm tay, cũng không bởi vì thực lực đối phương tăng mạnh mà có một tia nổi giận, thầm nghĩ trong đầu: “Hứa Tử Yên, Hứa Kỳ, Hứa Lân, Hứa Thiên Lang, Hứa Thiên Hải, Hứa Lam, tuy rằng ta không biết các ngươi trên đường đào vong phát sinh chuyện gì? Cũng không biết Lang Gia trấn cuối cùng xảy ra việc chi? Nhưng tất cả tu sĩ phương bắc đi đuổi giết các ngươi vậy mà không một ai sống sót, bao gồm phụ thân yêu thương ta sâu sắc. Chuyện này nhất định có liên quan đến các ngươi, dù các ngươi không nói, hậu quả chuyện này cũng phải do các ngươi gánh chịu. Mối thù của cha, ta nhất định phải báo.”
Lúc này, ở trong thư phòng Hứa Hạo Nhiên, lão tổ Hứa gia, Hứa Đỉnh Thiên, Hứa Đỉnh Dương cùng Hứa Hạo Nhiên trong giây lát ngẩng đầu, tiếp đó hai mặt nhìn nhau, bởi vì âm thanh rung trời ngoài thành đã biến mất.
“Chẳng lẽ người Nam Lâm thành Dương gia và Thương Lãng thành Chu gia bỏ chạy?”
Đây là ý nghĩ đồng thời xẹt qua trong đầu bốn người. Một trận tiếng bước chân ‘bình bịch’ từ ngoài cửa truyền đến, ngay sau đó vang lên một giọng nói: “Báo.”
“Tiến vào.” Lão tổ Hứa gia sốt ruột quát.
Một đệ tử đẩy cửa phòng, gương mặt đỏ bừng giống như uống say, kích động cả người run rẩy. Lão tổ Hứa gia còn chưa đợi đệ tử kia nói chuyện, đã vội hỏi: “Vì sao tiếng hô quát ngoài thành biến mất?”
“Dạ bởi vì… bởi vì…” Đệ tử kia kích động đến nỗi cơ bắp trên mặt đều run run, nỗ lực áp chế tâm trạng kích động, nhưng vẫn run giọng đáp: “Bởi vì người Hứa gia chúng ta xuất chiến.”
“Xằng bậy.” Lão tổ Hứa gia một chưởng chụp nát cái bàn, bỗng nhiên đứng bật dậy, lớn tiếng quát: “Hạo Thương đâu? Nó đang làm gì? Không phải bảo nó coi chừng đệ tử Hứa gia sao? Là ai to gan như thế, dám cãi lại mệnh lệnh của ta, một mình xuất chiến?”
“Là… cửu bá phụ Hứa Hạo Lượng.”
“Khốn khiếp… Ngươi nói cái gì?” Gương mặt lão tổ Hứa gia cứng đờ, ánh mắt lóe ra vẻ vui sướng không thể tin.
Phụ thân Hứa Hạo Lượng Hứa Đỉnh Dương càng chấn động cả người, một bước vọt tới trước đệ tử kia, túm lấy cổ áo hắn, gấp giọng hỏi: “Ngươi nói cái gì? Ngươi lặp lại lần nữa?”
“Là cửu bá đã quay về, đang ở lôi đài cùng Nam Lâm thành Dương gia Dương Linh Lung đối chiến.” Đệ tử bị Hứa Đỉnh Dương túm một phát, giọng nói bỗng dưng trở nên lưu loát.
Hứa Hạo Nhiên cũng tiến một bước, gấp giọng hỏi: “Bọn Hứa Kỳ, Hứa Lân, Tử Yên cùng Thiên Lang cũng đã trở lại?”
“Đã trở lại, đều đã trở lại.” Đệ tử kia kích động gật đầu.
“Thật tốt quá, trời cao phù hộ, liệt tổ liệt tông Hứa gia phù hộ chúng ta.” Hứa Đỉnh Thiên kích động ngửa đầu lên trời.
“Không tốt.” Lão tổ Hứa gia đột nhiên quát: “Nha đầu Dương gia kia hiện giờ đã là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư, Hạo Lượng chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ hai, sao nó lại hồ đồ như thế, vẫn là tính tình ấy, vừa thấy đánh nhau liền chẳng biết suy nghĩ.”
Lời này vừa thốt ra, sắc mặt Hứa Đỉnh Thiên, Hứa Đỉnh Dương cùng Hứa Hạo Nhiên đều biến đổi, trong lòng căng thẳng, bốn người đang tính lắc mình lao ra thư phòng.
“Lão tổ, lão tổ.” Đệ tử kia liên thanh hô.
“Chuyện gì?” Vẻ mặt lão tổ Hứa gia không kiên nhẫn.
“Cửu bá ở trên lôi đài chưa chịu thiệt, mà còn chiếm thế thượng phong.”
“Cái gì?” Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong thư phòng lập tức sững sờ tại chỗ, ánh mắt yên lặng chờ đệ tử đứng trước mặt bọn họ giải đáp.
Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ kích động trong lúc vô ý phóng ra khí thế, khiến đệ tử kia mồ hôi tuôn như mưa, lắp bắp nói: “Nghe… nghe… Kỳ sư huynh nói… cửu bá đã…”
“Đã cái gì?” Hứa Hạo Nhiên lớn tiếng quát.
“Đã đột phá đến Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba.” Đệ tử kia dưới tiếng quát lớn của Hứa Hạo Nhiên lại nói rõ ràng rành mạch.
“Đột phá?”
“Cùng Dương Linh Lung đối chiến còn chiếm thế thượng phong?”
“Ha ha ha… Tốt, tốt con trai ta không tồi.”
“Còn chờ cái gì? Đi mau.”
Lão tổ Hứa gia mặt mày hớn hở chạy ra khỏi thư phòng, lăng không bay về phía tường thành. Hứa Đỉnh Thiên, Hứa Đỉnh Dương cùng Hứa Hạo Nhiên theo sát sau đó.
Đệ tử kia ở lại một mình trong thư phòng nâng tay lau mồ hôi lạnh trên đầu một cái, miệng thì thào: “Lão tổ cũng có thời điểm không bình tĩnh nổi.”
Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ dùng tu vi cao nhất, chỉ chớp mắt đã đứng trên tường thành. Vừa đứng vững thân hình, đưa mắt nhìn lôi đài phía ngoài thành, liền nghe trên lôi đài truyền đến một tiếng nổ vang chấn trời, toàn bộ lôi đài nổ tanh bành, thân hình Hứa Hạo Lượng và Dương Linh Lung bay sang hai bên, thân hình từng người ở giữa không trung phun ra một đường máu tươi.
Thân hình Hứa Đỉnh Dương chợt lóe, phóng ra khỏi tường thành, một phen tiếp được Hứa Hạo Lượng, ánh mắt nhìn Dương Duệ phía đối diện đồng dạng tiếp được Dương Linh Lung, lạnh giọng quát: “Dương Duệ, Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư Dương gia các ngươi cũng không hơn gì thế này.”
Hứa Hạo Lượng và Dương Linh Lung đều nhổm dậy, thoát khỏi lòng phụ thân, tuy rằng cả hai đều bị thương, nhưng tựa hồ không nghiêm trọng lắm, từng người đứng ở không trung, trợn mắt nhìn.
Bóng người đột nhiên chớp lóe, Hứa Lân bỗng xuất hiện bên cạnh Hứa Đỉnh Dương, quát tới phương hướng Dương gia cùng Chu gia: “Hứa Lân khiêu chiến một thế hệ thiếu niên Dương gia và Chu gia, ai đi lên nhận lấy cái chết?”
Năm đệ tử Hứa Đông, Hứa Thắng vừa mới đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười hai cũng xuất hiện tại không trung, quát lớn: “Có can đảm đi lên nhận lấy cái chết.”
Hứa Kỳ, Hứa Thiên Lang và Hứa Thiên Hải đều bay theo ra tường thành, ngự kiếm đứng ở không trung quát to: “Có can đảm đi lên nhận lấy cái chết.”
Toàn bộ Nam Lâm thành Dương gia và Thương Lãng thành Chu gia lặng ngắt như tờ, mỗi người đều ngơ ngẩn nhìn đệ tử Hứa gia ở không trung. Sắc mặt Dương Duệ cùng Chu Bá càng biến đổi, bởi vì bọn họ đã nhìn ra, những đệ tử Hứa gia nghe đồn đã chết ở thử luyện cốc, không chỉ không chết, mà đều đạt được đột phá. Đặc biệt là Hứa Lân và Hứa Thiên Lang, đã lần lượt đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy cùng tầng thứ năm, một thế hệ trẻ tuổi Hứa gia tập thể bạo phát, không bao giờ còn là Hứa gia đang bước trên con đường xuống dốc trước kia nữa.
Ứng chiến? Ứng chiến thế nào?
Vốn dĩ chính là khi dễ Hứa gia ngoại trừ bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ, bên dưới đã không còn ai có thể chiến đấu, mới lạch bạch chạy tới Trung Đô thành, thỏa sức nhục nhã Hứa gia. Hiện tại, tình thế đã hoàn toàn đảo ngược. Không những không nhục nhã đến Hứa gia, mà địa bàn Hứa gia đã nuốt vào cũng phải nhổ ra cho hết.
Không nhổ ra? Nam Lâm thành Dương gia và Thương Lãng thành Chu gia bởi vì lúc trước đuổi giết nhóm mười đệ tử đào vong Hứa Tử Yên, đã tổn thất một nửa tinh anh đệ tử. Ban nãy là khi dễ Hứa gia không có tinh anh đệ tử, nhưng giờ tinh anh đệ tử người ta hoàn hảo không tổn hao gì trở lại, còn tăng trưởng tu vi, thì phe mình lấy cái gì đi tranh với Hứa gia?
Để cao tầng tu sĩ lão bối Trúc Cơ kỳ đi tranh sao? Kia không có khả năng, đó là gốc rễ của đại gia tộc, là lực lượng uy hiếp tiểu gia tộc phương bắc, nếu quả thực có sơ xuất gì, gia tộc còn có ưu thế chi nữa? Đại gia tộc sở dĩ là đại gia tộc, là vì có tu sĩ Trúc Cơ kỳ giỏi hơn trung tiểu gia tộc khác.
Cho nên, chân chính trong gia tộc cướp đoạt và bảo vệ địa bàn vẫn là đệ tử dưới Trúc Cơ kỳ. Trừ phi trong gia tộc xuất hiện một nhân vật lão tổ có thể dùng tu vi hoàn toàn ép trụ các đại gia tộc khác, như thế mới có thể áp đảo ưu thế đi diệt môn thế lực đối địch. Tuy nhiên, ba đại gia tộc phương bắc có tu sĩ như vậy sao?
Không có, trong tứ đại gia tộc phương bắc, mỗi một tu sĩ đều có tu vi sàn sàn ngang nhau, nếu không phải Thái Huyền tông lấy lý do Cự Khuyết thành Hàn gia đầu quân vào địch, cùng việc tu sĩ Hoa Dương tông tham dự đến chuyện thế tục giới diệt môn Cự Khuyết thành Hàn gia, Cự Khuyết thành Hàn gia vẫn sẽ đứng sừng sững ở phương bắc.
Giờ đây cục diện đã hoàn toàn đảo ngược, một mình Dương gia hoặc một mình Chu gia xuất ra lực lượng dưới Trúc Cơ kỳ, cũng không thể cùng Hứa gia đối kháng. Kể từ đó, cuộc sống trong tương lai, có thể giữ được địa bàn bản thân, còn muốn Dương gia và Chu gia liên thủ kết minh mới được. Khi trước thôn tính địa bàn Hứa gia, bao gồm Cự Khuyết thành thì phải miễn cưỡng trả lại.
Kể cả có nhường, cũng phải quật ba thước đất. Mặc dù thời điểm Hứa gia rút lui đã ôm đi hết toàn bộ tài nguyên trong khố phòng, nhưng chẳng phải vẫn còn mỏ đó sao? Chỉ cần Hứa gia một ngày chưa đến thu hồi địa bàn, bản thân phải vơ vét một ngày.
Dương Duệ đã ôm Dương Linh Lung rời khỏi không trung, về tới trận doanh bản thân, đệ tử Hứa gia thì đứng trên không hăng hái nhìn đội ngũ Nam Lâm thành Dương gia và Thương Lãng thành Chu gia. Sau lưng bọn họ, các đệ tử Hứa gia trên tường thành đã tiêu tán ý chí ngưng tụ thêm lần nữa.
Hứa Tử Yên không có đi ra ngoài, chỉ đứng trên tường thành. Hứa Lam cũng không đi, nàng thấy Hứa Tử Yên không hề động, nên dựa sát đứng cạnh Hứa Tử Yên.
Nhìn bên dưới tường thành, Dương gia cùng Chu gia im ắng, Hứa Tử Yên nhẹ nhàng thở ra một hơi, thầm nghĩ: “Xem ra nguy cơ Hứa gia đã hoàn toàn giải trừ, từ giờ trở đi mình phải tiến hành cuộc sống khiêm tốn.”
Vừa nghĩ đến đây, chợt nghe bên ngoài tường thành, bên trận doanh Dương gia, giọng nói bén nhọn của Dương Linh Lung ở không trung bức thẳng tới Hứa Tử Yên: “Hứa Tử Yên, sang năm chính là thời điểm Thái Huyền tông và Hoa Dương tông khai sơn môn thu đồ đệ, ta ở tông môn tu tiên giới chờ ngươi, ngươi đừng làm ta thất vọng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT