“Không phải, còn chưa đủ! Còn muốn nhiều hơn!” Trong mắt Lâm Thiên lóe lên sự điên cuồng.

Lâm Thiên cần số lượng lớn hơn!

“Thử một lần luyện chế bốn viên xem!”

Nói liền làm, sau khi Lâm Thiên nói xong, lúc này anh bắt đầu thí nghiệm, xem có thể một lần luyện chế bốn viên vô cực đan hay không.

Lâm Thiên trực tiếp ném bốn phần dược liệu vào lô thuốc, sau đó huy động nội lực bắt đầu luyện chế.

1 phút, 2 phút, 3 phút, thời gian không ngừng trôi qua...

Khi tới phút thứ năm, trên trán Lâm Thiên đã tràn đầy mồ hôi hột. Có thể nhìn ra được, việc đồng thời luyện chế bốn viên vô cực đan, đối với nội lực của Lâm Thiên mà nói, là một đại khảo nghiệm sự chịu đựng.

Phút thứ bảy.

“Đùng!”

Bên trong dược đỉnh trực tiếp ngưng kết ra bốn viên vô cực đan!

“Thành công!”

Nhìn bốn viên vô cực đan, Lâm Thiên lau mồ hôi trên trán, anh lộ ra nụ cười vui vẻ.

Điều này cho thấy rằng số lượng “Nước thần khẩu phục dịch” tăng gấp đôi một lần nữa.

Từ lúc mới bắt đầu là 800 viên một ngày, đến bây giờ nếu như một lần luyện chế bốn viên, thì sản lượng nước thần khẩu phục dịch hàng ngày sẽ đạt đến 6000, sản lượng mỗi tháng là hơn một trăm nghìn.

Tuy nhiên, một lần luyện chế bốn viên vô cực đan rõ ràng làm cho Lâm Thiên cảm thấy mệt chết đi, anh muốn đi lên nữa, một lần luyện chế năm viên, trong lòng Lâm Thiên biết chắc không có khả năng.

Tuy nhiên, từng này đã làm cho Lâm Thiên hết sức hài lòng rồi.

Lâm Thiên tiếp tục luyện chế, vẫn luyện chế đến chạng vạng 6 giờ mới dừng lại.

Trước đó Tô Bảo Nhi gửi tin nanh cho Lâm Thiên, biểu diễn của cô ấy đã kết thúc vào ngày hôm nay, cô ấy sẽ trở lại vào khoảng 6 giờ hôm nay.

Tô Bảo Nhi bây giờ là một ngôi sao lớn nổi tiếng trong nước nên, cho nên vô cùng bận, bay khắp nơi trên toàn quốc.

Hiện tại Tô Bảo Nhi hiếm khi rảnh rỗi, Lâm Thiên đương nhiên sẽ không bỏ qua lần gặp mặt này với cô ấy.

Sau khi tắm rửa và thay quần áo sạch sẽ, Lâm Thiên đi thẳng đến nhà Tô Bảo Nhi.

Biệt thự của Tô Bảo Nhi ở cạnh biệt thự của Lâm Thiên, đi mất có mấy phút.

Lâm Thiên có chìa khoá nhà Tô Bảo Nhi, cho nên anh không gõ cửa, mà trực tiếp mở cửa đi vào, vì muốn cho Tô Bảo Nhi một bất ngờ.

Trong phòng khách không có ai, tuy nhiên túi xách của Tô Bảo Nhi bị ném ở trong phòng khách, chứng minh Tô Bảo Nhi có ở trong nhà.

Rào rào.

Lâm Thiên nghe thấy tiếng nước từ trên lầu truyền đến.

“Xem ra là đang tắm.” Lâm Thiên nhếch miệng cười, sau đó nhẹ nhàng chạy lên lầu, ở bên ngoài phòng tắm.

Khi Lâm Thiên đi tới cửa, anh phát hiện tiếng nước đã ngừng.

Ngay sau đó, cửa bị đẩy ra, Tô Bảo Nhi đi ra từ bên trong.

Tô Bảo Nhi trùm khăn tắm, tóc ướt nhẹp, nhìn qua trông đặc biệt ý tứ.



“A a!”

Tô Bảo Nhi đột nhiên thấy trong phòng có người thì sợ đến mức thét chói tai, sau đó lui về phía sau theo bản năng, kết quả lại trượt chân một cái.

“A a!”

Tô Bảo Nhi trượt ngã, rít gào lên lần nữa.

Lâm Thiên tay mắt lanh lẹ, vội vã đi tới ôm hông của Tô Bảo Nhi, mới không làm cho cô ấy ngã sấp xuống.

Sau kho Lâm Thiên ôm Tô Bảo Nhi, mắt hai người đối diện gần nhau.

Tô Bảo Nhi vừa mới tắm rửa xong, còn có mùi sữa tắm nhàn nhạt bay ra, sảng khoái vô cùng, thấm vào ruột gan.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Bảo Nhi cũng hiện ra gần ở trước mặt Lâm Thiên, không thể không nói, Tô Bảo Nhi thật sự là một đại mỹ nữ, hơn nữa còn hết sức xinh đẹp.

Mặt của Tô Bảo Nhi soạt một cái đỏ bừng.

“Lâm... Lâm Thiên, đỡ tôi dậy.” Tô Bảo Nhi đỏ mặt, cắn môi, giọng nhỏ như muỗi kêu.

Lâm Thiên nghe vậy thì lập tức phục hồi tinh thần lại.

“À, tất nhiên rồi.” Lâm Thiên cười khan một tiếng, sau đó đỡ Tô Bảo Nhi dậy.

“Lâm... Lâm Thiên, anh đến cũng không nói một tiếng, làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng có trộm vào.” Tô Bảo Nhi bĩu môi nói.

“Đây không phải là vì muốn cho cô niềm vui bất ngờ sao.” Lâm Thiên nhức đầu.

“Lâm Thiên, gần đây anh rất nổi tiếng, giành được chức vô địch cuộc thi quyền anh ngầm, lại lôi kéo được rất nhiều quan hệ trong buổi họp báo. Nghe nói ngay cả ông Tần cũng đích thân tới đó, ngày hôm qua lại diệt gia tộc Công Tôn, hiện tại mọi người đều gọi anh là người nhà họ Lâm. Bây giờ đang ở Hà Nội, ngay cả tám thế gia lớn và Bạch Vân Các đều sợ anh.” Tô Bảo Nhi vừa cười vừa nói.

Nhìn thấy Lâm Thiên có thể có một mảnh trời ở Hà Nội, từ trong lòng Tô Bảo Nhi cũng vui vẻ thay Lâm Thiên.

“Cô cũng không kém đâu, gần đây hưng thịnh rối tinh rối mù, bốc lên ngùn ngụt.”

Tô Bảo Nhi đột nhiên chu mỏ, nói: “Lâm Thiên, nghe nói gần đây anh lại cùng cô cả của nhà họ Tần rất thân thiết. “

“À… chỉ là lúc tôi giúp ông nội cô ấy, có tiếp xúc với cô ấy, nhưng chúng tôi cũng không có những mối quan hệ khác, thật.” Lâm Thiên giống như học sinh tiểu học làm chuyện sai.

“Hừ, một tên đa tình như anh, lại nói như thế.

“Cô hẳn là còn chưa ăn cơm, đi, tôi dẫn cô đi ăn cơm.” Lâm Thiên nói.

“Chờ một chút!” Tô Bảo Nhi kéo Lâm Thiên lại.

Khi Lâm Thiên còn muốn hỏi làm sao vậy, Tô Bảo Nhi lại trực tiếp nhào vào lòng Lâm Thiên.

Lâm Thiên lập tức ngây ngẩn cả người, trong đầu anh nổ tung.

Tại trước đây Tô Bảo Nhi tương đối mâu thuẫn, tương đối căng thẳng, Lâm Thiên không nghĩ tới cô ấy sẽ chủ động nhào vào ngực mình.

Sửng sốt vài giây xong, Lâm Thiên nuốt nước bọt một cái, sau đó nói:

“Tô Bảo Nhi, làm sao vậy? Không phải đã xảy ra chuyện gì chứ?”

“Lâm Thiên, anh có biết, trong khoảng thời gian này, có rất nhiều người đuổi theo tôi, bày tỏ với tôi, thậm chí muốn quy tắc ngầm với tôi. Có cậu chủ cậu cả cậu ấm, cũng có nhân vật quyền thế cùng với gia tộc lớn, người kiểm soát của tập đoàn lớn, có trong nước, cũng có ở bên ngoài, thậm chí lànước ngoài.” Tô Bảo Nhi nói.

“Vậy cô từ chối bọn họ sao?” Lâm Thiên hiếu kỳ nói.

Lâm Thiên ngẫm cũng đúng, Tô Bảo Nhi vốn xinh đẹp, lại hát hay như vậy, hẳn là có rất nhiều người muốn theo đuổi cô ấy.

“Đương nhiên!” Tô Bảo Nhi dùng sức gật đầu.



Dừng một chút, Tô Bảo Nhi tiếp tục nói:

“Lâm Thiên, anh... Anh có thể trả lời tôi một vấn đề, trong lòng anh thật lòng thích tôi sao?”

“Thích, thật lòng!” Lâm Thiên nghiêm túc nói.

Tô Bảo Nhi nghe xong, nhất thời khóc lên, tuy nhiên trên mặt cô ấy lại là nụ cười, đây là nước mắt do kích động.

“Lâm Thiên, có những lời này của anh, như vậy là đủ rồi. Lần trước, phương án anh nói tôi đã nghĩ qua, chỉ cần có thể đi cùng với anh, tôi thế nào cũng được, thế nhưng, anh không thể phụ tôi!” Tô Bảo Nhi nói.

“Trời xanh chứng giám, nếu đời này Lâm Thiên tôi phụ cô, thì trời tru đất diệt! Chết không yên lành!” Lâm Thiên trịnh trọng thề, giọng nói âm vang.

Lâm Thiên vừa dứt lời, Tô Bảo Nhi lại trực tiếp hôn Lâm Thiên.

Khi cảm nhận được hơi ấm của Tô Bảo Nhi, trong đầu của Lâm Thiên nổ tung lần thứ hai.

Tuy Lâm Thiên cùng Tô Bảo Nhi ở chung lâu như vậy, nhưng đây mới là thật sự trên ý nghĩa, lần đầu tiên Tô Bảo Nhi chủ động!

Tô Bảo Nhi chủ động làm cho Lâm Thiên kinh ngạc, đồng thời, trong lòng cũng hài lòng, tâm tình kích động.

Bởi vì, cuối cùng Tô Bảo Nhi cũng đồng ý với mình.

Tô Bảo Nhi đột nhiên dừng lại, nhìn Lâm Thiên, rồi nhẹ nhàng bật hơi nói:

“Lâm Thiên, ngày hôm nay anh thế nào cũng được. “

Lâm Thiên nghe được câu này xong, hormone trong cơ thể tăng vọt.

Lâm Thiên trực tiếp ôm Tô Bảo Nhi, đi vào phòng ngủ...

...

Sau một giờ, bên trong phòng ngủ của Tô Bảo Nhi.

Tô Bảo Nhi nằm trong lòng Lâm Thiên như chim nhỏ nép vào người.

Hiển nhiên, hai người đã trải qua một trận chiến đấu trong một giờ vừa rồi.

Tuy hai người đã từng xảy ra quan hệ một lần, nhưng một lần kia cũng không phải là hai người tự nguyện, lúc này mới là lần đầu tiên thật sự trên ý nghĩa của hai người.

“Tô Bảo Nhi, nếu sau này ai theo đuổi cô, cô nói cho họ biết, cô là phụ nữ của Lâm Thiên tôi.” Lâm Thiên nói.

“Ừ!” Tô Bảo Nhi cười gật đầu.

“Đúng rồi, Lâm Thiên, có một người hâm mộ nhờ tôi giúp đỡ, mẹ cô ấy bị bệnh không có tiền chữa, anh có thể cho tôi mười nước thần khẩu phục dịch không? Tôi muốn tặng cô ấy.” Tô Bảo Nhi nói.

“Đương nhiên không thành vấn đề, ngày mai tôi sẽ cầm một trăm cái cho cô, cô tặng thế nào cũng được.” Lâm Thiên trực tiếp đáp ứng tới.

“Mặt khác, tôi còn muốn làm công ích, hiện tại tôi cũng buôn bán lời được ít tiền, trừ tiền mình ra dùng, số tiền còn lại tôi muốn đi quyên góp cho người cần giúp đỡ.” Tô Bảo Nhi nói.

“Cái này tốt, tôi ủng hộ cô, mặt khác, tôi sẽ góp thêm một trăm bảy lăm nghìn tỷ giao cho cô, cô quyên góp giúp tôi.” Lâm Thiên nói.

Kỳ thực cho tới nay, Lâm Thiên luôn muốn làm công ích, Lâm Thiên biết trên thế giới này có rất nhiều người cần giúp đỡ.

Chỉ là trước đây Lâm Thiên nghĩ, đợi mình làm ăn ổn định hơn, thì sẽ bắt đầu làm công ích.

Kể cả nước thần khẩu phục dịch, thứ này tốt, nhưng giá tiêu thụ rất đắt, người thường chắc chắn không mua nổi.

Chờ sau này sản lượng nhiều hơn, không bị khan hiếm, Lâm Thiên sẽ chuẩn bị tiến hành tặng miễn phí một phần nước thần khẩu phục dịch cho người cần mà không có tiền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play