"Ông ngoại, ông cũng biết là muốn đi được đến đỉnh cao thì nhất định sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, nhưng cháu sẽ biết có chừng mực mà." Lâm Thiên nói.

“Nếu cháu đã nói sẽ có chừng mực, vậy thì xem như ông đã nói nhiều rồi , ông tin là cháu sẽ làm được mà.” Lê Chí Thành nói.

Lúc này, Tộc trưởng nhà họ Nam Cung và Nam Cung Điệp cũng đi tới.

Nam Cung Điệp vẫn như cũ , vẫn cứ đeo khăn che mặt, không dám để lộ gương mặt thật của mình.

Mặc dù như vậy thì vẫn có một số người chỉ trỏ về phía Nam Cung Điệp và xôn xao bàn tán.

Lâm Thiên vẻ mặt có chút đau lòng, anh càng có thêm quyết tâm giúp Nam Cung Điệp khôi phục lại dung mạo.

“Anh Lâm Thiên!” Nam Cung Điệp cười và chào hỏi Lâm Thiên.

Nam Cung Chính cũng cười và nói:

"Lâm Thiên, nơi diễn ra buổi công bố sản phẩm hôm nay nhìn rất rộng rãi, các ông chủ lớn tới đây cũng rất nhiều đấy."

“Tuy rằng là người đến nơi này rất đông, nhưng mà người thật sự đến để ủng hộ tôi thì chẳng có mấy người.” Lâm Thiên lắc đầu cười nói.

“Cũng đúng thế, nhưng ta chắc chắn là ta thật sự đến ủng hộ cậu.” Nam Cung Chính nói.

Phùng Vân Điệp cũng rất mong đợi nói: "Anh Lâm Thiên, nước thần Vân Thiên kia thật sự là lợi hại đến vậy sao?"

Lâm Thiên gõ nhẹ lên cái mũi của Nam Cung Điệp cười nói: "Đợi một xíu nữa thôi em sẽ biết."

Đúng lúc này, gia chủ nhà họ Chu cùng với Chu Tuấn cũng đi tới.

“Haha, buổi họp báo công bố sản phẩm của ông chủ Lâm, diễn ra thật là hoành tráng đấy.” Gia chủ nhà họ Chu cười lớn nói.

Chu Tuấn cũng cười nói: "Lâm Thiên, anh bây giờ cũng xem như là nhân vật tầm cỡ của Hà Nội rồi, thật sự là đáng kinh ngạc đó."

Đương nhiên Lâm Thiên biết bọn họ chỉ là cáo chúc Tết gà, chắc chắn cũng không phải là có lòng hảo tâm gì.

“Nhân vật tầm cỡ, tôi đây không dám nhận, nhưng chắc chắn so với loại rác rưởi như Chu Tuấn anh đây thì phải tốt hơn nhiều.” Lâm Thiên bình tĩnh đáp lời.

Sau khi Chu Tuấn nghe được lời này, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

"Lâm Thiên! Anh đừng có mà kiêu ngạo ở đây, những ngày tốt đẹp của anh cũng sắp không còn rồi, anh cứ chờ đấy mà xem!"Chu Tuấn tức giận nói.

Chu Tuấn nói xong câu này thì lập tức xoay người rời đi.

Mười phút trong nháy mắt đã trôi qua rất nhanh, lúc này đã là mười giờ sáng, cũng là thời gian chính thức bắt đầu công bố sản phẩm.

Dưới sân khấu các ông chủ lớn đều đã ổn định chỗ ngồi.

Dưới sự hướng dẫn của Lâm Thiên, Lưu Thân bước lên sân khấu và bắt đầu giới thiệu về loại “Nước thần Vân Thiên” này.

"Tôi tin rằng mỗi ông chủ chắc hẳn đều biết rằng thể trạng của mọi người tốt hay không tốt đều sẽ liên quan mật thiết đến sức khỏe của người đó. Nước thần Vân Thiên của chúng tôi không chỉ có thể thực sự cải thiện thể trạng của mọi người, mà còn có thể giải trừ bệnh tật trong cơ thể, nói nó có thể chữa được bách bệnh cũng không hề sai. Hiện tại loại Nước thần Vân Thiên của chúng tôi có giá một trăm năm mươi triệu đồng một lọ.” Lưu Thân cầm trong tay một lọ Nước thần Vân Thiên.

Sau khi Lưu Thân kết thúc phần giới thiệu, dưới sân khấu một loạt các cuộc thảo luận diễn ra sôi nổi.

"Cái này có nói hơi thần kì quá rồi không?"

"Uống vào thật sự có thể chữa khỏi tất cả các bệnh sao? Tôi đoán rằng đây chỉ là một mánh khóe quảng cáo mà thôi."

"Có thể loại thuốc này thực sự hiệu quả, nhưng nó chắc chắn là nó cũng không thần kì như cách anh ta đã nói. Đúng là tiếp thị quá mức mà!"

Lúc này, mọi người dưới sân khấu đều tỏ ra vẻ nghi ngờ.

Trong số những người đang ngồi ở dưới sân khấu kia, còn có ai không phải là người nổi danh ở Hà Nội chứ? Bọn họ cũng không dễ bị lừa, đầu óc bọn họ còn rất tỉnh táo, đương nhiên là sẽ không tin trên đời này có một thứ nước thần kỳ như vậy, uống vào có thể chữa khỏi mọi loại bệnh?

Với họ, mức giá đồng một lọ, chẳng ai lại đi xem xét đắt rẻ, điều bọn họ quan tâm chỉ là hiệu quả của loại nước này có thật hay không.

Nếu thật sự thần kì như vậy đừng nói là một trăm năm mươi triệu cho dù là mười tỷ năm trăm triệu thì đám nhà giàu này cũng sẽ bỏ tiền ra mua.

Nhưng nếu nó chả có hiệu quả gì, dù là một triệu năm trăm ngàn bọn họ chắc chắn cũng chả chịu chi, bọn họ cũng không phải là đồ ngốc.

Chu Tuấn đứng lên, cười chế nhạo nói: "Lâm Thiên, anh muốn đến Hà Nội kiếm tiền, thì cũng nên bán cái gì thực dụng một chút đi chứ? Chỉ muốn lấy bừa cái gì đó để lừa mọi người à? Anh tưởng chúng tôi cũng ngu ngốc giống như anh sao?"

Công Tôn Phong Vân, người ngồi cách đó không xa, cũng đứng lên và cười nhạo:

"Về điểm này thì tôi cũng hoàn toàn đồng ý với những gì mà Chu Tuấn nói. Anh, Lâm Thiên, xem những người có tiền ở Hà Nội chúng tôi là mấy tên ngốc dễ bị lừa gạt à? Chữa được bách bệnh, thật là nực cười quá đi!"

Mặc dù gia tộc Công Tôn và gia tộc nhà họ Chu đã đối đấu với nhau trong trận đấu lôi đài ngày hôm qua.

Nhưng trên thương trường, chưa bao giờ có kẻ thù nào là vĩnh viễn, hiện tại kẻ thù chung của bọn họ chính là Lâm Thiên, xem ra bọn họ bây giờ cũng là người đang chung trên một chiến tuyến.

Gia tộc của hai người bọn họ đến để tham gia buổi lễ công bố, nhưng không có ai thật sự đến tham gia để cổ vũ, bọn họ đều ở đây chỉ là với mục địch hạ bệ Lâm Thiên mà thôi.

Nghe thấy Chu Tuấn và Công Tôn Phong Vân phát biểu như vậy, những lời chỉ trích từ đám người bên dưới thậm chí lại càng nhiều thêm.

Hiển nhiên, loại nước thần Vân Thiên này của Lâm Thiên đã bị nghi ngờ rất nhiều.

Nhưng những điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của Lâm Thiên.



Tiếp sau đó, Lâm Thiên, người đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, chậm rãi đứng dậy, đi tới bục phát biểu.

“Anh Thiên.” Lưu Thân đưa micro cho Lâm Thiên.

Lâm Thiên không cần micro, trực tiếp đáp lại bằng giọng nói của mình.

"Tôi biết rằng sản phẩm độc nhất vô nhị này khiến mọi người đều cảm thấy khó mà tin được, nhưng nếu mọi người muốn kiểm chứng hiệu quả của loại nước thần này thì cũng không hề khó chút nào cả, chỉ cần uống vào là sẽ biết được thật giả ngay thôi. Không biết mọi người có mặt tại đây có ai tình nguyện muốn thử hiệu quả của nó không? "

Được một lúc, khung cảnh bỗng trở nên yên ắng.

Hiệu quả của loại nước này, không ai biết được, nó có tác dụng phụ không? Có làm hại tới sức khỏe không? Mọi người đều không biết, dưới sân khấu cũng chỉ là những người sợ chết, ai lại tình nguyện làm chuột bạch để thử nghiệm chứ?

Sau một lúc im lặng.

“Để tôi thử.” Một giọng nói đột nhiên vang lên, phá vỡ sự im lặng trong hội trường.

Mọi người nhìn theo tiếng nói và thấy Nam Cung Chính đang đứng dậy.

Ngay sau đó, Nam Cung Chính đã trực tiếp bước lên sân khấu.

"Gia chủ Nam Cung Chính h, ông ta muốn uống thử sao?"

"Xem dáng vẻ hình như đúng là như vậy rồi."

...

Mọi người đều xì xào bàn tán.

Nam Cung Chính đường đường chính chính đi lên sân khấu.

“Lâm Thiên, tôi tới để uống thử, tôi có thể thử nó được không?” Nam Cương Chính mặt cười nói.

“Đương nhiên là được!” Lâm Thiên cũng nở nụ cười.

Lâm Thiên biết rằng Nam Cung Chính làm vậy là đang cố giải vây giúp mình. Lâm Thiên trong lòng rất biết ơn ông ấy.

Mặc dù trước đây Nam Cung Chính và Lâm Thiên có chút hiểu lầm, nhưng bây giờ Lâm Thiên có thể cảm thấy được Nam Cung Chính đang thành tâm và sẵn sàng giúp đỡ anh.

Hơn nữa, với thân phận của Nam Cung mà đến thử nghiệm, sức thuyết phục cũng tương đối cao.

Ngay sau đó, Lâm Thiên đưa một lọ Nước thần Vân Thiên cho Nam Cung Chính.

Nam Cung Chính cũng không hề do dự, chuẩn bị uống hết loại nước này.

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn Nam Cung Chính, bọn họ rất muốn biết cảm giác của ông ta sau khi uống thuốc. Liệu có xảy ra phản ứng gì không.

Sau khi Nam Cung Chính uống sạch lọ nước này, sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, và mắt ông ta tròn xoe.

"Tộc trưởng nhà Nam Cung bị làm sao vậy?"

"Chẳng lẽ Tộc trưởng Nam Cung... bị trúng độc rồi hay sao?"

...

Sau khi nhìn thấy phản ứng của Nam Cung Chính, tấc cả mọi người dưới sân khấu đều bắt đầu đoán già đoán non.

Nam Cung Chính sau khi sững sờ trong vài giây, ông không thể kiềm được và thốt lên:

"Đây... đây đúng là nước thần! Sau khi uống xong, tôi cảm thấy bỗng chốc cả người nhẹ nhõm hẳn đi, tôi cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng và vô cùng thoải mái! Bệnh của tôi hình như cũng đã đỡ hơn nhiều rồi!"

Chỉ những ai đã thực sự uống nó mới thực sự cảm nhận sâu sắc được thứ nước thần Vân Tiên này tuyệt vời thế nào.

Vì khi uống loại nước thần này xuống dưới bụng, nó sẽ biến thành dòng điện ấm áp, truyền khắp cơ thể và bồi bổ cơ thể, cảm giác này rất thật và rất tuyệt vời!

Nam Cung Chính sẽ có phản ứng tốt như vậy, Lâm Thiên đều có thể đoán được.

Lúc này, Nam Cung Chính đang quay người sang nhìn Lâm Thiên, hai tay ông run rẩy đầy phấn khích:

"Lâm Thiên, loại nước thần này! Đây thật sự là thần dược! Trước đây ta thật sự có nghi ngờ, trên đời này có loại thần dược như vậy sao? Bây giờ tôi đã cảm nhận được rồi!"

"Vậy Nam Cung Chính, ông uống thêm ít nữa đi, các bệnh về đau khớp có thể được chữa khỏi tức khắc, các loại bệnh vặt khác đều sẽ bị loại bỏ, thể trạng của ông cũng sẽ được cải thiện đáng kể đấy, uống khoảng hai mươi lọ sẽ có hiệu quả càng tốt hơn." Lâm Thiên cười nói.

Hai mươi lọ cũng giống như một viên đan dược cao cấp ,vì vậy nếu uống hai mươi lọ, ông có thể cảm nhận được hiệu quả của toàn bộ viên đan dược cao cấp.

"Thật không? Tôi sẽ mua nó liền bây giờ, tôi sẽ uống ngay bây giờ!"

Nam Cung Chính có vẻ rất thích thú.

Lâm Thiên trực tiếp đưa cho Nam Cung Chính cả một hộp, một hộp hai mươi lọ.

Nam Cung Chính mở nó ra ngay tại chỗ, sau đó một hơi đã uống hết hai mươi lọ nước thần Vân Thiên này.

Sau khi uống xong

"Thần dược! Đúng thật sự là thần dược!" Nam Cung Chính hai tay run rẩy kích động, biểu cảm có chút khoa trương.



Sau khi uống hết hai mươi lọ này, chẳng những không chỉ cảm thấy các bệnh vặt đã bị giải trừ, hơn nữa ông cảm thấy tinh thần, khí chất và cơ thể hiện tại giống như lúc còn trẻ vậy, tràn đầy năng lượng.

Nam Cung Chính với tư cách là gia chủ của một trong bát đại gia tộc, ông ta đã rất lâu rồi chưa có cảm giác tâm trạng chấn động mạnh như vậy, đã lâu rồi chưa từng thất lễ như vậy

Bây giờ nhờ có hiệu quả của loại nước thần này, ông ta đã không còn kiểm soát được cảm xúc của mình nữa!

"Lâm Thiên, tôi sẽ mua thêm một trăm, à không! Một nghìn lọ! Tôi sẽ mua và làm quà cho các bậc trưởng bối trong gia tộc!" Nam Cung Chính hào hứng nói.

Loại thuốc thần kì như vậy, cho dù tốn kém một chút Nam Cung Chính sẽ vẫn mua, gia tộc Nam Cung của ông ấy chút ít tiền này thì không thiếu.

"Chú Nam Cung Chính, đợt đầu tiên này tổng số chỉ có mười nghìn lọ. Hôm nay tôi định chuẩn bị bán cho mỗi người giới hạn hai mươi lọ. Nếu chú muốn mua một nghìn lọ một lúc, tôi sẽ không còn bao nhiêu để bán." Lâm Thiên bất lực nói.

"A, vậy thật là đáng tiếc, dù sao thì tôi cũng có thể hiểu được. Một loại nước thần kì thế này hẳn là rất khó để sản xuất, và số lượng có hạn cũng là điều đương nhiên." Nam Cung Chính cười nói.

“Mặc dù có là số lượng có hạn, nhưng tôi với chú Nam Cung Chính đây không phải quan hệ bằng hữu bình thường, vậy nên tôi xin tặng chú một trăm lọ.” Lâm Thiên nói ngay.

"Cậu có thể bán cho tôi một trăm lọ này nữa, tôi đã rất cảm kích rồi. Sao lại miễn phí như vậy được? Gia tộc Nam Cung của tôi cũng không thiếu chút tiền này. Số tiền một trăm lọ này, tôi sẽ không trả thiếu một đồng. Lâm Thiên cậu không thể từ chối, nếu không sẽ phụ tấm lòng tốt của tôi.” Nam Cung Chính giọng nói kiên định

“Vậy thì… Vậy thì được rồi.” Lâm Thiên chỉ có thể gật đầu đáp ứng.

Tại thời điểm này, mọi người dưới sân khấu đang tâm thế xôn xao sôi nổi.

"Phản ứng của Nam Cung Chính có phải là hơi quá không? Thực sự giống ông ta biểu hiện, thần kì vậy sao?"

"Đúng vậy, phản ứng của ông ta khoa trương quá, có vẻ hơi giả tạo!"

"Tôi cũng cảm thấy vậy..."

...

Trên sân khấu.

"Chú Nam Cung Chính, với tư cách là khách hàng đầu tiên, hãy nói cho mọi người biết cảm nhận của chú sau khi sử dụng nó đi." Lâm Thiên nói.

"Dĩ nhiên rồi!"

Nam Cung Chính gật đầu, và sau đó với sự phấn khích, ông ấy quay người xuống sân khấu nói:

"Mọi người, đây chắc chắn là thần dược. Tôi, Nam Cung Chính, dám lấy tính mạng của mình bảo đảm. Đây chỉ đơn giản chỉ là một sản phẩm mở ra thời đại mới mà thôi. Mọi người kinh doanh nó nhất định kiếm được rất nhiều tiền, hãy tin tôi!"

Ngay khi Nam Cung Chính vừa dứt lời, gia chủ Chu đứng dậy nói.

"Gia chủ Nam Cung, tôi cho rằng ông là bị Lâm Thiên lôi kéo rồi? Ông có biết kỹ năng diễn xuất của ông quá khoa trương, cứ giống như một tên hề trên sân khấu, giống như những mánh khóe câu kéo trong quảng cáo truyền hình vậy." Gia chủ Chu cười chế nhạo.

Công Tôn Phong Vân cũng đứng lên và nói lớn:

"Tất cả mọi người có mặt đều ai mà không biết Nam Cung Điệp, đại tiểu thư gia tộc Nam Cung, quan hệ rất thân thiết với Lâm Thiên. Ai biết được Lâm Thiên có lôi kéo Nam Cung Chính diễn cảnh này, hoàn toàn có khả năng là vậy! Mọi người tuyệt đối đừng để bị lừa !"

"Đúng rồi, nói có lý lắm!"

Các ông chủ có mặt ở đây đều gật đầu đồng ý.

Hàng ghế khách mời dưới sân khấu.

Thạch Hàn, lo lắng thì thầm nói:

"Tình hình của Anh Thiên ở Hà Nội có vẻ như là không được tốt cho lắm. Trong bát đại gia tộc của Hà Nội thì đã có hai đại gia tộc đều nhắm vào Lâm Thiên như con hổ đói. Tuy rằng ngoài mặt Bạch Vân Các đối với Anh Thiên có vẻ như là rất lễ phép, nhưng sau lưng thì ai mà biết được ông ta nghĩ gì, khó mà biết được. "

"Nói cho cùng, Lâm Thiên ở Hà Nội này không hề có hậu thuẫn. Dù cho có giành được chức vô địch quyền thì cũng không thể tạo dựng được uy tín thực sự. Con đường của Lâm Thiên ở Hà Nội không hề dễ đi, thậm chí từng bước cũng chứa đầy rủi ro.” Lê Chí Thành lời nói thấm thía.

Trên sân khấu.

Sau khi Lâm Thiên nghe được lời nói của gia chủ Chu và Công Tôn Phong Vân, hai mắt khẽ nheo lại, trong ánh mắt lóe lên một tia ớn lạnh.

Có vẻ như gia tộc Chu và gia tộc Công Tôn đã quyết tâm phải đấu với anh đến cùng!

Bọn họ đến để tham gia buổi tiệc công bố này, nó hoàn toàn là đến để gây rắc rối!

Nam Cung Chính nhanh chóng giải thích:

"Mọi người, tôi hoàn toàn không nói khoác. Nếu mọi người không tin những gì tôi nói, thì mọi người sẽ chỉ bỏ lỡ loại kì ngộ này thôi. Nam Cung Chính tôi dám dùng tính mạng này để bảo đảm đây là sự thật!"

Nhưng mọi người dưới sân khấu lòng vẫn còn hoài nghi.

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.

“Đạo hữu Lâm Thiên, để tôi lên thử tác dụng của loại thuốc này, xem thế nào?” Các chủ Bạch Vân Các chậm rãi đứng dậy.

Lời nói của Các chủ Bạch Vân Các, làm mọi người tại đó nháo nhào lên, họ đều không ngờ rằng anh ta lại dám đích thân đi thử loại nước này.

“Đương nhiên là được rồi.” Lâm Thiên đứng trên sân khấu cười gật đầu.

Lâm Thiên biết rằng uy tín của Bạch Vân Các ở Hà Nội cực kì có sức ảnh hưởng.

Nếu như ông ấy đã đích thân thử nghiệm, chứng minh hiệu quả của nó, sợ rằng sẽ không còn ai dám nghi ngờ nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play