Đương nhiên Vũ Ngọc Hiền là người sốt sắng nhất lúc này.
Sắc mặt cô ta trắng bệch, hai tay căng thẳng cũng khẽ run.
Bởi vì Vũ Ngọc Hiền biết thế cục bây giờ rất bất lợi, ngay cả luật sư Ngô
cũng trực tiếp từ bỏ, bây giờ cô ta chỉ có thể chờ mong xảy ra kỳ tích.
Lúc này FG ngay phía trước tuyên bố tất cả đứng dậy.
Mọi người ở đây cũng đứng dậy.
FG cũng đi theo, sau đó bắt đầu đọc phán quyết.
“Trải qua điều tra, bị cáo Vũ Ngọc Hiền đánh cắp ca khúc “Làm lại từ đầu” và
“Tình yêu phóng túng” của nguyên cáo Tô Bảo Nhi sáng tác, chứng cứ phạm
tội đầy đủ, tội đã thành lập, dựa theo điều thứ xxxx của xxxx nước Hoa
Trung, Vũ Ngọc Hiền gánh trách nhiệm trả lại bản quyền hai bài hát kể
trên, hơn nữa công khai xin lỗi trên mạng, thay nguyên cáo Tô Bảo Nhi
khôi phục danh dự và bồi thường tổn thất một trăm triệu nhân dân tệ cho
nguyên cáo.”
“Ngoài ra, Vũ Ngọc Hiền phạm tội điều thứ xx của xxxx nước Hoa Trung, tính
chất vô cùng nghiêm trọng, ảnh hưởng cực kỳ xấu, sức lan truyền khá lớn, cho nên phán quyết Vũ Ngọc Hiền xử sáu năm tù.”
“Được.”
Sau khi tuyên án xong, khán giả ở đây vậy mà phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt trong lúc đó.
Dù sao Vũ Ngọc Hiền làm những việc này khiến đám người khiếp sợ, cũng
khiến mọi người có ảnh hưởng với Vũ Ngọc Hiền. Vô cùng xấu xa, hình
tượng của Vũ Ngọc Hiền ngày trước đã sụp đổ.
Mọi người bây giờ đã hiểu rõ, thì ra Vũ Ngọc Hiền vẫn luôn hãm hại Tô Bảo
Nhi, thì ra hai ca khúc “Làm lại từ đầu” và “Tình yêu phóng túng” này
vậy mà thật sự là sáng tác của Tô Bảo Nhi.
Tình huống này ai còn sẽ ủng hộ Vũ Ngọc Hiền chứ?
Phán quyết như vậy đối với khán giả sau khi biết sự thật mà nói tuyệt đối là cái đích mọi người cùng hướng tới.
Sau khi Lâm Thiên nghe phán quyết cũng kích động đứng dậy.
“Hay! Hay lắm!”
Lâm Thiên cũng không nhịn được kích động mà khen hay.
Mục đích Lâm Thiên đến Hà Nội chính là làm rõ sự thật giúp Tô Bảo Nhi, giúp Tô Bảo Nhi rửa sạch oan tình.
Giờ phút này oan tình của Tô Bảo Nhi rốt cuộc được rửa sạch, danh dự của Tô Bảo Nhi rốt cuộc có thể khôi phục, ca khúc Tô Bảo Nhi dốc hết tâm huyết cũng rốt cuộc có thể trở về trong Tô Bảo Nhi một lần nữa.
Mà Vũ Ngọc Hiền cô ta cũng rốt cuộc có thể mất hết danh dự, hơn nữa nhận lấy sự trừng phạt vốn phải nhận.
Phía trước.
“Tôi thắng rồi… Tôi thắng rồi…”
Tô Bảo Nhi kích động đến vui mừng rơi nước, hay tay cũng đang run rẩy,
nước mắt không nhịn được tuôn rơi, nhưng đây là vui mừng, nước mắt kích
động.
Đối với Tô Bảo Nhi mà nói, cô chời đợi giờ phút này đến đã chờ quá lâu rồi.
Về phần Vũ Ngọc Hiền, sau khi cô ta nghe phán quyết, trong nháy mắt gương mặt lộ vẻ tuyệt vọng.
Một khắc sau.
Rầm!
Vũ Ngọc Hiền trực tiếp co quắp ngã xuống đất, cả người dường như bị rút đi sức lực, ngay cả sức để đứng lên cũng không có.
Vũ Ngọc Hiền biết thanh danh của cô ta, tiền đồ của cô ta, tất cả của cô ta đều xong đời hết rồi.
Mà kết quả này cũng thông qua internet trực tiếp, đang được quan sát bởi hơn năm mươi triệu người dẫn chương trình chứng kiến.
Giờ phút này, hơn năm mươi triệu người đều biết sự thật.
Giờ phút này, hơn năm mươi triệu người đều hiểu được, thì ra trước đó họ
hiểu lầm Tô Bảo Nhi, thì ra Vũ Ngọc Hiền mới thật sự là kẻ đạo văn, mới
thật sự là kẻ ác.
Sự thật như vậy vạch trần khắp thiên hạ.
Danh dự của Tô Bảo Nhi khôi phục như vậy.
Vũ Ngọc Hiền từ đây mất hết danh dự.
…
Sau khi tòa án thẩm vấn xong, Vũ Ngọc Hiền bị còng tay tại chỗ, trực tiếp bị đưa ra ngoài.
Ngoài cửa lớn tòa án thẩm vấn.
Ở đây cũng tụ tập một số lượng lớn người gần như vây chật nơi này như nêm cối.
Ở trong đó có hơn phân nửa đều là fan hâm mộ của Vũ Ngọc Hiền.
Nhưng giờ phút này trong miệng bọn họ đều đang không ngừng tức giận mắng chửi Vũ Ngọc Hiền.
“Mẹ nó xxx Vũ Ngọc Hiền, không ngờ Vũ Ngọc Hiền là gái điếm hư hỏng như
vậy, thì ra dáng vẻ livestream đáng thương trên mạng hàng ngày kia đều
là giả vờ.”
“Đầu ông đây bị vô nước rồi mới làm fan của cô ta hay sao?”
“Không ngờ bộ mặt thật của cô ta vậy mà là loại người như vậy, ông đây mù mắt mẹ rồi.”
“Tô Bảo Nhi gặp cô ta còn phải thảm như vậy, Tô Bảo Nhi bởi vì sự độc hại
của cô ta toàn phải nhận lời chửi rủa, nhận nhiều oan ức như vậy, ông
đây thật muốn chơi chết Vũ Ngọc Hiền.”
…
Bên ngoài đầy tiếng mắng chửi.
Mặc dù bọn họ ở bên ngoài, không thể đi vào hiện trường, nhưng đúng lúc bọn họ cũng cầm điện thoại, thông qua livestream quan sát tình huống bên
trong.
Ở trong đó mặc dù phần lớn đều là fan của Vũ Ngọc Hiền, thậm chí fan cứng.
Nhưng khi bọn họ biết được bộ mặt thật của Vũ Ngọc Hiền, lúc trước yêu sâu đậm bao nhiêu bây giờ hận mãnh liệt bấy nhiêu.
Hơn nữa phần lớn bọn họ đều bởi vì bài hát “tình yêu phóng túng” này mà trở thành fan của Vũ Ngọc Hiền, bọn họ thích người sáng tác “tình yêu phóng túng”.
Bây giờ biết được tác giả sáng tác chân chính là Tô Bảo Nhi, mà Tô Bảo Nhi
lại bị độc hại và oan ức lớn như thế, bọn họ đương nhiên tức giận.
Lúc này cửa lớn mở ra.
Vũ Ngọc Hiền bị áp giải ra.
“Đồ đê tiện ấy ra rồi.”
“Đánh con điếm thúi này đi.”
“Đúng, đánh con ả đó đi.”
…
Nhất thời mọi người ở đây tới tấp giơ tay hung hăng chọi trứng gà về phía Vũ Ngọc Hiền.
Những quả trứng này vốn là bọn họ chuẩn bị để chọi Tô Bảo Nhi, bây giờ lại dùng để chọi Vũ Ngọc Hiền,
Chỉ thoáng chốc, vô số trứng gà bay về phía Vũ Ngọc Hiền, trực tiếp đập cho Vũ Ngọc Hiền chật vật không thôi.
Thậm chí bốn người áp giải Vũ Ngọc Hiền cũng bị trứng gà làm bị thương.
Lúc này sắc mặt Vũ Ngọc Hiền trắng bệch, trên mặt đầy tuyệt vọng, đối diện mấy quả trứng gà bay tới, cô ta chỉ muốn khóc.
“Đánh cô ta.”
“Đúng, đánh ả đê tiện này đi.”
Không biết phía dưới ai dẫn đầu la lên, những người ở đây vậy mà cũng trực
tiếp lao về phía Vũ Ngọc Hiền, dáng vẻ muốn xông lên hành hung Vũ Ngọc
Hiền.
Hiện trường vốn có mười mấy bảo vệ đang duy trì trật tự, nhưng mọi người
phía dưới đang kích động, mười mấy bảo vệ này liều mạng cũng không ngăn
được.
Hơn nữa dựa theo theo cảm xúc tức giận của mọi người bây giờ, nếu thật sự
xông lên hành hung Vũ Ngọc Hiền, chỉ sợ không đánh chết Vũ Ngọc Hiền là
không được.
Nhìn thấy một màn này, bốn người áp giải Vũ Ngọc Hiền cũng sợ hãi.
“Lui ra lui ra lui ra!”
Bốn người tranh thủ thời gian ngăn cản Vũ Ngọc Hiền, lui về phòng, sau đó niêm phong cửa lớn.
Loại tình huống này, nhân viên áp giải chỉ có thể gọi điện kêu chi viện tới, nếu không hôm nay sợ rằng không thể đưa Vũ Ngọc Hiền đi.
Trong đình.
Tô Bảo Nhi bước ra khỏi ghế nguyên cáo.
“Lâm Thiên.”
Tô Bảo Nhi kích động không thôi, vọt thẳng đến trước mặt Lâm Thiên, lao vào ngực Lâm Thiên.
“Lâm Thiên, tốt quá rồi! Tôi rốt cuộc đã trong sạch.” Tô Bảo Nhi kích động phát khóc.
Trong lòng Tô Bảo Nhi vô cùng hiểu rõ, cô ấy có thể rửa sạch oan tình, có thể khiến Vũ Ngọc Hiền mất hết danh dự và nhận trừng phạt, tất cả đều vì có Lâm Thiên giúp cô ấy.”
Truyền thông và đám phóng viên ở đây lúc đầu đang chuẩn bị chạy lên phỏng vấn
Lâm Thiên, sau khi bọn họ nhìn thấy Tô Bảo Nhi lao vào lòng Lâm Thiên
thì vội vàng cần camera chụp hình và quay lại, quay lại một màn này.
Dù sao Tô Bảo Nhi sẽ nhanh chóng lại lần nữa trở thành ngôi sao lớn, ngôi
sao lớn Tô Bảo Nhi lao vào ngực một người đàn ông trẻ tuổi, đây chính là tin tức lớn.
“Tô Bảo Nhi, tất cả mọi người đang nhìn.” Lâm Thiên nhẹ nhàng vỗ Tô Bảo Nhi.
Lúc này truyền thông và đám phóng viên đã bu lại, lúc này Tô Bảo Nhi mới rời khỏi ngực Lâm Thiên.
“Cô Tô Bảo Nhi, xin hỏi sau khi cô thắng kiện thì bây giờ có tâm trạng gì?”
“Cô Tô Bảo Nhi, người đàn ông bên cạnh cô, cô có tiện tiết lộ một chút là ai không?”
Có vài phóng viên cũng hỏi thăm.
“Bây giờ tôi rất vui vẻ, bởi vì chính nghĩa rốt cuộc đã đến, kẻ xấu xa Vũ
Ngọc Hiền này cũng đã nhận trừng phạt vốn có.” Tô Bảo Nhi nói.
Tô Bảo Nhi lau nước mắt, tiếp tục cười nói: “Người tôi cảm ơn nhất chính
là người bạn bên cạnh tôi đây, là anh ấy luôn giúp đỡ tôi và lúc tôi đau lòng và khó khăn nhất, cổ vũ tôi, nếu như không có anh ấy thì có lẽ
trước đó vì không chịu nổi chuyện này mà tôi tự sát rồi.”
Sau khi truyền thông và đám phòng viên nghe vậy thì đều nhìn về phía Lâm Thiên.
“Thưa quý ông đây, anh có tiện tiết lộ một chút về quan hệ của anh và Tô Bảo
Nhi không? Tại sao anh phải giúp cô ấy, hơn nữa, tiện đà anh tiết lộ
thêm về thân phận cụ thể của anh thế nào?”
Vô vàn những vấn đề ập tới đầu Lâm Thiên.
“Ngại quá, trước mắt tôi không tiện trả lời vấn đề của anh.” Lâm Thiên cung kính lễ phép cười nói với họ.
Lúc này luật sư Đường đi tới.
“Các vị, bây giờ cô Tô Bảo Nhi cần nghỉ ngơi, sau này cô Tô Bảo Nhi sẽ tổ
chức buổi gặp mặt đặc biệt, các người có vấn đề gì thì lúc đó lại hỏi,
mời các vị rời đi.” Luật sư Đường làm ra một dấu tay xin mời.
Những phóng viên truyền thông này nghe vậy thì lúc này mới rời khỏi.
Lâm Thiên nhìn về phía luật sư Đường.
“Luật sư Đường, lần này rất cảm ơn anh.”
Lâm Thiên nở nụ cười bắt tay với anh ta.
Ngay sau đó, Lâm Thiên lấy ra một tờ chi phiếu.
“Luật sư Đường, chỗ này là một triệu nhân dân tệ, là một trăm nghìn trước đó chúng ta
nói, ngoài ra chín trăm nghìn là phần cảm ơn cá nhân của tôi.”
Lâm Thiên vừa nói vừa đưa chi phiếu cho luật sư Đường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT