"Cô Tô Bảo Nhi, xin hỏi cô những gì cô đăng trên Facebook có phải là thật không?"
"Cô Tô Bảo Nhi, Vũ Ngọc Hiền nói là cô đang vu oan, nói là cô đang giãy dụa lần cuối, xin hỏi là cô có đồng ý với cách nói đó hay không?"
…
Phóng viên truyền thông dồn dập đưa ra câu hỏi.
"Mỗi lời tôi nói ra, đều là sự thật, mọi người hãy đợi kết quả đi, tôi tin
tưởng rằng rất nhanh mọi người sẽ biết được bộ mặt thật của Vũ Ngọc Hiền như thế nào." Tô Bảo Nhi nói.
Sau khi nói xong, Tô Bảo Nhi trực tiếp đi vào bên trong tòa án.
Đối với đa số những người kia àm nói, tình hình bây giờ, cả hai bên đầu
khẳng định là mình đúng, bọn họ cũng có chút mơ hồ, chỉ có thể chờ đợi
kết quả mà thôi.
Bên trong tòa án.
Lâm Thiên đã ngồi ở nơi chờ xét xử.
"Hà, cuối cùng cũng đợi được đến ngày này." Lâm Thiên nhìn thấy Tô Bảo Nhi đi vào, liền thở dài một cái.
Dựa vào những chứng cứ trong tay hiện nay, Lâm Thiên tin rằng chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, thì một trăm phần trăm sẽ dành phần thắng.
Lưu Thân và Thạch Hàn ngồi ở hai bên Lâm Thiên.
"Trong khoảng thời gian này, cậu chủ Chu hoàn toàn không có động tĩnh gì,
ngược lại làm cho người ta cảm thấy vô cùng kỳ quái, hy vọng mọi điều
đều suôn sẻ." Lưu Thân lẩm bẩm nói.
Ngay sau đó, Lưu Thân vỗ vỗ Lâm Thiên.
"Anh Lâm, người đàn ông mặc đồ trắng ngồi ở giữa hàng đầu tiên dãy bên phải chính là cậu chủ Chu." Lưu Thân nhỏ giọng nói.
Sau khi Lâm Thiên nghe thấy vậy, quay đầu nhìn sang chỗ cậu chủ Chu, trước
đây Lâm Thiên thực sự chưa được nhìn thấy bộ mặt thật của cậu ta.
Bởi vì Lâm Thiên ngồi ở hàng đầu tiên, vì vậy sau khi quay đầu lại, liếc một cái liền nhìn thấy được cậu chủ Chu.
Ngay lúc đó, Lâm Thiên ngay lập tức ghi nhớ dáng vẻ của cậu chủ Chu vào trong lòng.
Bởi vì là công khai xét xử, vì vậy có rất nhiều phóng viên cũng đi vào bên trong, cả quay phim cũng đi vào.
Thậm chí cả hiện trường xử án còn được trực tiếp trên mạng.
Trực tiếp được phát sóng trên các nền tảng trực tiếp.
Mặc dù phiên tòa chưa chính thức bắt đầu, nhưng đã có hai trang web đang
phát sóng trực tiếp, hiện giờ người xem đang ngày càng gia tăng, đã lên
đến hơn nghìn lượt xem, cũng là nói đã có hơn nghìn người đang theo dõi
đợi chờ khai mạc phiên tòa.
Bây giờ còn chưa chính thức bắt đầu, mà có thể có hàng nghìn người đang theo dõi, con số này khủng bố như thế nào cơ chứ!
Cũng đủ để thấy được, chuyện lần này làm cho rất nhiều người quan tâm đến.
…
Chín giờ sáng.
Sau khi mọi người đã đến đầy đủ, phiên tòa liền bắt đầu.
Lúc chính thức mở phiên tòa, số người xem online đã lên đến một nghìn năm trăm vạn rồi, và đang còn gia tăng không ngừng.
Sau khi trải qua trình tự như thường lệ.
Dưới sự chứng kiến của vô số cư dân mạng và người xem trực tiếp, chứng cứ đã lần lượt được lấy ra.
Nhưng những chứng cứ này, đều là nội bộ của tập đoàn Kinh Ngu, đương nhiên
cũng cần người làm chứng phối hợp, vì vậy cũng gọi nhân chứng tiến vào.
Nhưng mà gọi tận mấy lần không thấy ai xuất hiện cả.
Ngay lúc này, một người mặc đồng phục vội vã chạy đến, nói: "Người làm chứng không ra tòa."
Vừa nói xong, mọi người đang chờ đợi xét xử và các phóng viên có mặt ở đây đều xôn xao.
Sau khi Lâm Thiên nghe thấy vậy cũng nhướn mày.
Ngày hôm qua Lâm Thiên còn xác nhận có mấy người làm chứng, không ngờ hôm nay đột nhiên lại không có ai đến cả.
Không cần nghĩ nhiều, chắc chắn là Vũ Ngọc Hiền và cậu chủ Chu đang giở trò quỷ.
Luật sư của Vũ Ngọc Hiền lập tức cười lạnh, nói: "Ngay cả nhân chứng cũng
không có, thì những vật chứng của các người đều là đồ bỏ đi rồi, giờ làm sao mà tiếp tục xét xử được nữa?"
Bây giờ là Tô Bảo Nhi đang kiện Vũ Ngọc Hiền, đương nhiên cần phải có đầy
đủ chứng cứ, không có chứng cứ xác thực, đương nhiên sẽ thua kiện.
Vũ Ngọc Hiền cũng nhìn sang hướng Tô Bảo Nhi, đắc ý mà nói: "Tô Bảo Nhi,
rõ ràng cô còn không có nhân chứng, lại còn bịa đặt ra mấy cái chứng cứ, muốn vu khống cho tôi, bây giờ tôi xem cô còn tiếp tục được nữa không,
đừng nghĩ rằng Vũ Ngọc Hiền tôi đây dễ bị bắt nạt!"
Vũ Ngọc Hiền nói xong, mọi người có mặt ở đây đền xôn xao mà nhìn chằm chằm vào Tô Bảo Nhi.
Thậm chí mọi người còn nhỏ giọng bàn luận.
"Xem ra bây giờ, chỉ e rằng Tô Bảo Nhi thực sự là vu khống Vũ Ngọc Hiền rồi."
"Nếu như thực sự là vu oan, vậy thì Tô Bảo Nhi quá xấu xa rồi!"
…
Trên diễn đàn phát trực tiếp, cũng hoàn toàn bùng nổ rồi, rất nhiều người
đang mắng chửi Tô Bảo Nhi, dễ nhận thấy mọi người đều tin vào lời nói
của Vũ Ngọc Hiền.
Hơn nữa, lúc này số người xem trên diễn đàn phát trực tiếp đã tăng lên một
cách đáng kinh ngạc, ba nghìn năm trăm vạn người xem, hơn nữa còn đang
không ngừng gia tăng!
Ngay lúc này FG đang ngồi ở phía trước cũng mở miệng nói: "Nguyên cáo, các
người không có đủ bằng chứng chứng minh được toàn bộ những cáo trạng của các người."
"Đương nhiên ở đây còn có một đoạn ghi âm, tôi muốn sau khi mọi người nghe xong đều sẽ hiểu rõ mọi chuyện!" Luật sư Đường nói.
Ngay sau đó luật sư Đường đưa ra đoạn ghi âm.
Bên phía Vũ Ngọc Hiền đương nhiên phản đối, cô ta cũng không nghĩ rằng Tô Bảo Nhi còn có thể xuất ra chứng cứ gì nữa.
Sau khi đưa ra đoạn ghi âm, trực tiếp phát lên.
Nội dung của đoạn ghi âm đương nhiên là đoạn hội thoại ở tập đoàn Thành Đô ngày hôm đó do Lâm Thiên thu lại.
Trong đoạn ghi âm.
Vũ Ngọc Hiền nói:
"Bốn năm sau, bản quyền của bài hát Tô Bảo Nhi hát vẫn là của tôi, đến lúc
đó, tôi có thể tiếp tục lấy bài hát "Tình yêu phóng túng" mà lại nổi
tiếng như cũ!"
"Còn Tô Bảo Nhi, cả đời này của cô sẽ đeo trên lưng cái mác đạo nhạc mà
thôi, cho dù đi đến đâu đi nữa, đều sẽ bị người ta chỉ trích là một con
chó sao chép mà thôi, vĩnh viễn đừng mơ ngóc được dậy, cùng lắm tôi đợi
bốn năm, còn cô sẽ bị hủy cả đời, ha ha!"
Trong đoạn này còn có tiếng cười hả dạ của Vũ Ngọc Hiền phát ra từ đoạn ghi âm.
Ngay lúc này, giọng Lâm Thiên vang lên trong đoạn ghi âm, hỏi Vũ Ngọc Hiền:
"Cô nói những lời này là đã nhận bài "Tình yêu phóng túng" và bài kia
đều là do cô trộm lấy đúng không?"
Vũ Ngọc Hiền trong đoạn ghi âm đắc ý cười lớn: "Không sai, chính là tôi
làm đấy, tôi chính là lấy tác phẩn Tô Bảo Nhi cực nhọc viết ra mà nổi
tiếng vang danh đấy, còn muốn Tô Bảo Nhi bị người đời máng chửi là đạo
nhái đấy, sao nào? Có tức không hả? Có tức không? Ha ha!"
Đoạn hội thoại này, có tiếng cười đắc chí bỉ ổi của Vũ Ngọc Hiền, thông qua
loa mà được truyền khắp cả phòng, cũng được thu lên diễn đàn phát trực
tuyến, trực tiếp vang bên tai những người đang trực tiếp xem.
Rầm!
Lúc nghe thấy nội dung đoạn ghi âm kia, ngay lập tức oanh tạc, toàn bộ
người ở đây, bất kể là phóng viên truyền thông, hay là người đang xem
xét xử đều lộ ra biểu cảm vô cùng kinh ngạc.
Trên các diễn đàn đang phát trực tiếp cũng nổ tung rồi.
"Trời ơi, Vũ Ngọc Hiền lại nói ra những lời như vậy! Không ngờ được cô ấy là loại người như vậy đấy!"
"OMG, Vũ Ngọc Hiền chính miệng thừa nhận là cô ta đã ăn trộm bài hát của Tô
Bảo Nhi, lại còn mải mai Tô Bảo Nhi như vậy! Hóa ra đây mới là bộ mặt
thật của Vũ Ngọc Hiền!"
"Đm, hóa ra chuyện là như vậy! Hóa ra Tô Bảo Nhi mới là người bị hại!"
…
Sau khi những người đang xem trực tiếp nghe xong đoạn ghi âm kia, toàn bộ đều vô cùng kinh ngạc.
Trong mắt netizen, Vũ Ngọc Hiền kiểu người như một cô em gái điềm đạm đáng yêu, tính cách và nhân phẩm đều rất tốt.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, phía sau Vũ Ngọc Hiền lại kiêu ngạo như
vậy, lại có bộ dáng của một tên tiểu nhân đắc chí như vậy.
Người hai mặt như thế này, làm cho rất nhiều fan của Vũ Ngọc Hiền không thể
chấp nhận được, chứ đừng nói là quần chúng qua đường.
Trên diễn đàn phát trực tiếp, netizen đã điên cuồng chửi Vũ Ngọc Hiền.
….
Trong tòa án.
Sau khi Vũ Ngọc Hiền nghe xong đoạn ghi âm, vẻ mặt của cô ta trở nên vô cùng khó coi.
"Tô Bảo Nhi… Các người đã ghi lại những lời nói hôm đó sao? Các người thật
là đê hèn!" Vũ Ngọc Hiền phẫn nộ mà hét với Tô Bảo Nhi.
Đương nhiên Vũ Ngọc Hiền hiểu rõ, đoạn đối thoại này được ghi âm vào lúc nào.
"Đúng vậy, chúng tôi ghi âm lại rồi, Vũ Ngọc Hiền, cô nói như vậy có tính là tự mình nhận tội rồi không?" Tô Bảo Nhi cười lạnh.
Sau khi Vũ Ngọc Hiền nghe thấy vậy, khuôn mặt liền nhăn lại, cô ta vừa ý thức được, cô ta đã nói hớ rồi.
"Không! Tôi không nhận! Đoạn ghi âm của các người là giả! Là ngụy tạo!" Vũ Ngọc Hiền rống lên vô cùng chói tai.
Luật sư Đường cười nói: "Tôi không dám giả mạo chứng cứ đâu."
Ngay sau đó, luật sư Đường nhìn về phía trước: "fg, giấy chứng nhận giám
định đoạn ghi âm này đang nằm trong tay tôi, là do ju đã giám định, con
dấu bên trên xin mời nhìn qua."
Ngay sau đó, luật sư Đường cầm tờ giấy chứng nhận đưa lên.
Người đàn ông trung niên đang ngồi ở phía trước, nhận lấy giấy chứng nhận xét nghiệm, nhìn qua một lần, sau đó gật đầu nói: "Đoạn ghi âm này thực sự
là đồ thật, bị cáo, các người còn có gì muốn nói không?"
"Không! Không!" Vũ Ngọc Hiền không cam tâm mà hét lớn.
Ngay sau đó Vũ Ngọc Hiền quay người nắm lấy vạt áo của luật sư, giống như
đang níu lấy cọng rơm cứu mạng: "Luật sư Ngô, ông nhất định phải cứu
tôi! Hãy cứu tôi đi! Ông nói sẽ cố gắng hết sức để gỡ tội cho tôi mà!"
Vũ Ngọc Hiền nói xong, toàn bộ người có mặt đều ồ lên một tiếng.
Trên diễn đàn phát sóng trực tiếp cũng lại lần nữa nổ tung.
Luật sư Ngô xanh mặt: "Cô nói bây gì đấy!"
Ngay lúc này, cậu chủ Chu đang ngồi ở hàng ghết đầu cũng đứng bật dậy.
Có thể thấy được sắc mặt xanh mét của cậu chủ Chu, dưới sự bảo vệ của sáu
người vệ sĩ, cậu ta trực tiếp ra khỏi tòa án, dễ nhận thấy cậu chủ Chu
đã không thèm để ý đến Vũ Ngọc Hiền nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT