“Đúng vậy, thực sự không có gì hết, chỉ là lúc ông ta ở trên máy bay, đã ị đùn trong quần thôi, thiếu chút nữa thành trò hề trên máy bay rồi, người đã lớn như vậy rồi, còn ị đùn, ây da, thực sự là không nói nổi mà.” Lâm Thiên lắc đầu cảm thán.

“Gì cơ?!”

Sau khi Dịch Vi và Tô Bảo Nhi nghe thấy, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tiếng theo đó, hai người dùng ánh mắt kỳ lạ mà nhìn về phía người đàn ông bụng phệ kia.

Lúc này vẻ mặt của người đàn ông bụng phệ vô cùng xấu hổ.

“Mọi người… mọi người đừng có nghe tên nhóc này nói bừa, tên nhóc này muốn vu oan anh thôi! Rõ ràng là tên đó, tên đó mới là người ị đùn trên máy bay!” Người đàn ông bụng phệ chỉ vào Lâm Thiên.

Dễ nhận thấy ông ta muốn trả đũa.

Ông ta vừa nói xong, Dịch Vi lại khinh thường mà nhìn Lâm Thiên.

“Này cậu, cậu cũng quá ghê tởm rồi, làm ra chuyện như vậy, thế mà còn giá họa cho bạn trai của tôi, bạn trai của tôi là người như thế nào cơ chứ? Anh ấy làm sao mà làm ra loại chuyện như vậy được?”Giọng điệu Dịch Vi gay gắt nói.

Lâm Thiên nhướn mày. Lâm Thiên không ngờ tới, người đàn ông bụng phệ này lại trả đũa lại như vậy.

Lúc này người đàn ông bụng phệ lộ ra vẻ hả hê, giống như nói với Lâm Thiên, đây chính là kết quả anh đối đầu với ông ta.

“Vốn dĩ tôi không muốn lấy bằng chứng ra đâu, nhưng mà xem ra bây giờ, tôi không thể không lấy chứng cứ ra rồi!” Lâm Thiên lạnh lùng nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên trực tiếp lôi điện thoại ra, mở một đoạn video.

Lúc đó trên máy bay, điện thoại Lâm Thiên đang ở chế độ máy bay, sau khi có chuyện xảy ra, Lâm Thiên cũng tiện tay mà quay lại một đoạn.



Ngay sau đó, Lâm Thiên mở video, đặt lên bàn.

Trong video, chính là cảnh tượng người đàn ông bụng phệ này đang ị đùn. Có thể rõ ràng nhận thấy, trong quần của người đàn ông bụng phệ này, tràn đầy nước mày vàng.

Hơn nữa còn có thể nghe rõ ràng được, tiếng “Phẹt, phẹt” của người đàn ông kia

đang ị.

Cùng lúc đó còn nghe thấy tiếng phàn nàn của hành khách trên máy bay, tiếng thảo luận rôm rả.

Đây tuyệt đối là một video rất thú vị!

Sau khi Tô Bảo Nhi xem xong video, khinh bỉ mà nhìn sang người đang ông bụng phệ kia.

Ngay cả Dịch Vi cũng không nhịn được mà nôn ọe thành tiếng, sau đó dùng ánh mắt kỳ quái mà nhìn sang người đàn ông bụng phệ.

“Rốt cuộc là ai, hiện tại đã rất rõ ràng rồi, ông anh bụng phệ kia, chắc ông không nói là video này của tôi cũng là giả chứ?” Lâm Thiên cười lạnh, nói.

Vẻ mặt của người đàn ông bụng phệ đã đỏ chín lên, ông ta đã xấu hổ đến mức muốn chui xuống lỗ rồi.

Mặc dù Dịch Vi có chút chán ghét, nhưng vẫn vội vàng hòa giải nói: “Được rồi, được rồi, chúng ta nhanh chóng đi ăn đi.”

Về phần người đàn ông bụng phệ, ông ta âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải dạy bảo cho Lâm Thiên một bài học.





Đại sảnh nhà hàng.

Vài người đàn ông có dáng vẻ mập mạp đi vào trong nhà hàng.

“Ôi, tổng giám đốc Lý, tổng giám đốc Lương, mọi người tới rồi!” Người quản lí đại sảnh vội nở một nụ cười tươi rói chào hỏi.

“Quản lí, tìm một phòng cho chúng tôi di.” Một ông chủ hói đầu, mang theo một chiếc cặp da ở trong nhóm đó, dáng vẻ rất ngạo mạn mà nói.

“Tổng giám đốc Lương, thật ngại quá, bây giờ là giờ ăn cơ. Phòng đã hết mất rồi, lần sau nếu như mọi người lại đến, thì cứ gọi điện thoại cho chúng tôi trước, chắc chắn sẽ giữ phòng lại cho mọi người.” Quản lí đại sảnh tươi cười nói.

“Không có, vậy thì nghĩ cách cho có đi, hôm nay tồi mời đối tác làm ăn ăn cơm, không có phòng sao được cơ chứ?” Ông chủ hói đầu kia hỏi.

“Chuyện này… “Quán lí đại sảnh lộ ra có chút phân vân.

“Sao hả? Mỗi chuyện này mà cô cũng không là được à? Nếu như cô không làm được, tôi sẽ gọi điện thoại cho ông chủ của cô, chức quản lí đại sảnh này của cô cũng khỏi làm nữa!” Ông chủ hói đầu lạnh lùng nói.

“Không không không, làm được, làm được. Tổng giám đốc Lương xin hãy đợi một lát, tôi sẽ đi tìm cho ngài một phòng.” Quản lí đại sảnh nở nụ cười.

Sau đó, người quản lí đại sảnh liền quay người đi đến lễ tân.

“Quản lí, đêm nay trong mấy căn phòng ăn cơm toàn là người có lai lịch không nhỏ, bên bàn bạc chính trị cũng có, toàn những người không dễ chọc vào, nếu như bảo người ta đang ăn mà rời đi, thì hơi khó đấy.” Lễ tân nói.

“Còn phòng đơn thì đang được Trần Đức Viễn bao, cũng chỉ là một người có tài sản hơn trăm triệu.” Quản lí đại sảnh nói.

Ngay lúc này thì ai yếu hơn thì tìm người đó.

Bên trong phòng đơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play