“Tam trưởng lão, ba người này là ai vậy?” Người phụ nữ mặc đồ trắng cất tiếng hỏi.

“Theo ta được biết thì người dẫn đầu kia chắc là Lâm Thiên, hiện tại đang là ông trùm trong lĩnh vực kinh doanh ở vùng Giang Nam, cậu ta có quan hệ không hề bình thường với Lý Trạch Lương. Hơn nữa không biết có được cơ duyên gì, bỗng dưng trở thành tu sĩ của Hư Đan Cảnh, cậu ta cũng có thù với gia tộc nhà họ Trần nữa.” Ông lão lên tiếng.

“Hừ, ba kẻ ở Hư Đan Cảnh nhãi ranh mà cũng dám chạy tới gia tộc họ Trần để chuốc phiền phức vào người, bọn họ cũng thật là không biết tự lượng sức mình? Thế này có khác gì là tự đâm đầu vào chỗ chết đâu?” Người phụ nữ mặc đồ trắng nói với giọng điệu xem thường.

Bọn họ đều là tu sĩ, khi thấy tu vi tỏa ra từ đám người Lâm Thiên, bọn họ đương nhiên cảm nhận được ba người họ cũng đều là ở Hư Đan Cảnh.

“Ba người này, quả thật là quá liều lĩnh, cho dù là gia tộc Công Tôn của ta, muốn tìm gia tộc họ Trần báo thù, cũng không dám tùy tiện ra tay, huống hồ ba người bọn họ chỉ là ba kẻ ở Hư Đan Cảnh cỏn con?” Ông lão lắc đầu nói.

Trong mắt bọn họ, làm thế này chẳng khác nào tìm đường vào chỗ chết.

Tại cổng núi của gia tộc nhà họ Trần.

“Xẹt!”

Lâm Thiên rút thanh bảo kiếm ra khỏi bao.

“Hôm nay tôi tới đây là để cứu người, kẻ nào cản đường tôi, giết không thương tiếc!”

Lâm Thiên nhìn về phía trước, ánh mắt phóng ra cái nhìn chết chóc và lạnh lẽo.



Ngay lập tức, anh cầm thanh kiếm trong tay, tiến thẳng vào bên trong gia tộc nhà họ Trần. Mặc dù đám người Lâm Thiên số lượng không nhiều, thế nhưng khí thế thì không hề yếu kém.

Những người của gia tộc nhà họ Trần nhìn thấy Lâm Thiên cầm kiếm đi tới thì đều không tự chủ mà lùi về phía sau mấy bước.

Lúc này, một trong tám tên hộ pháp trọc đầu đứng ra phía trước.

“Thằng nhãi, mày chính là kẻ đã giết chết em họ Trần Thất Thuyết của tao đúng không, hôm nay nếu như mày đã dẫn xác tới tận cổng, vậy thì tao sẽ báo thù cho em họ!” Tên hộ pháp trọc đầu lớn tiếng nói.

Hộ pháp trọc đầu là một trong tám hộ pháp lớn, mặc dù cũng thuộc Hư Đan Cảnh, nhưng sức mạnh lại vô cùng lớn.

“Anh Thiên, loại như hắn ta, không cần anh phải ra tay đâu, cứ để em!” Thạch Hàn tiến lên phía trước một bước.

“Thạch Hàn, cậu vừa mới thăng cấp lên Hư Đan Cảnh chưa được bao lâu, nếu đánh nhau với kẻ cùng ở Hư Đan Cảnh, e là sẽ phải chịu thiệt đấy.” Lâm Thiên nói, vẻ mặt nghiêm túc.

“Anh Thiên, anh cứ tin ở em!” Thạch Hàn nói với ngữ khí kiên định.

“Vậy được, cẩn thận đấy.” Lâm Thiên gật gật đầu.

“Tao vừa mới bước chân vào Hư Đan Cảnh, còn chưa kịp thử sức mạnh của Hư Đan Cảnh, hôm nay tao sẽ lấy mày để luyện gân cốt tay chân.” Thạch Hàn trừng mắt nhìn tên hộ pháp trọc đầu.

“Một thằng yếu rớt vừa mới bước vào Hư Đan Cảnh mà lại dám lấy tao ra để luyện tay chân? Ha ha, đúng là chuyện nực cười nhất thiên hạ!” Tên hộ pháp trọc đầu cười phá lên.



“Ha ha!”

Các đệ tử của gia tộc nhà họ Trần đứng xem xung quanh cũng đều phá lên cười ha hả.

Bởi vì tất cả bọn họ đều biết rằng, tên hộ pháp trọc đầu kia là người lợi hại nhất trong tám tên hộ pháp, mộ tu sĩ mới vào Hư Đan Cảnh, có tư cách gì mà thách đấu với hắn chứ?

“Có phải chuyện cười hay không, mày sẽ biết sớm thôi!” Thạch Hàn cười lạnh lùng giễu cợt.

Ngay sau đó, anh ta lao ra như một mũi tên bắn ra khỏi cung, lập tức xông thẳng về phía tên hộ pháp đầu trọc.

“Nếu như đã tới tìm cái chết, vậy thì tao sẽ cho mày được toại nguyện, mọi người không cần ra tay, một mình ta cũng có thể xử đẹp hắn!” Hộ pháp đầu trọc tràn đầy tự tin.

Nói dứt lời, hắn ta cũng lập tức xông lên.

“Bụp bụp bụp!”

Trân chiến giữa hai người ngay lập tức đã bùng nổ.

Ngay ở cú đánh đầu tiên, Thạch Hàn đã chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Với kinh nghiệm chiến đấu kỳ cựu của mình, anh ta đánh tới tấp, tên hộ pháp đầu trọc liên tiếp bị trúng đòn.

“Vãi chưởng thật, anh Hàn Thạch đánh đỉnh quá!” Bạch Hổ không nhịn được mà thốt lên tiếng hò reo cổ vũ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play