"Lệ Anh, đây là xe quý nhất trong cửa hàng mấy người à?" Lâm Thiên hỏi.

"Đúng vậy ngài Lâm." Lệ Anh mỉm cười gật đầu.

"Đúng rồi. Lệ Anh, vừa rồi tôi thấy hình như cô có chút rầu rĩ không vui, làm sao vậy?" Lâm Thiên hỏi.

"Không... Không có gì." Lệ Anh cười gượng gạo.

"Không có việc gì, nói tôi nghe một chút, cứ nói ra hết những không vui trong lòng đi." Lâm Thiên nhìn dáng vẻ của cô ta, chắc chắn trong lòng có buồn phiền.

"Thật ra cũng không có gì, vốn hai vị khách hàng đến mua Tiguan kia vốn ngay từ đầu là tôi tiếp đãi, nhưng anh Lý nói tôi là người mới, tiếp đón sẽ không tốt, cho nên anh ta bảo tôi tránh sang một bên để anh ta đến tiếp đón hai vị khách hàng này." Lệ Anh nói.

"Anh Lý mà cô nói là nhân viên tiếp thị nam vừa nãy đúng không, nói cách khác, anh ta bắt nạt cô là người mới, cướp khách hàng của cô. Đúng không?" Lâm Thiên nói.

"Vâng." Lệ Anh gật đầu.

"Nhân viên tiếp thị nam này thật là không biết xấu hổ." Lâm Thiên lạnh lùng cười.

Lâm Thiên đã hiểu được suy nghĩ của nhân viên tiếp thị nam này. Đơn giản là anh ta cảm thấy hai người kia là khách sộp, nếu bán được xe anh ta có thể sẽ kiếm được vài phần trăm tiền hoa hồng. Cho nên khi anh ta cảm thấy Lâm Thiên là khách hàng nghèo không mua được xe, anh ta lập tức đẩy Lâm Thiên cho Lệ Anh.

"Lệ Anh, họa phúc ở đời khó mà lường trước, cô mất đi hai khách hàng kia, nhưng lại gặp được khách hàng là tôi này." Lâm Thiên lộ ra vẻ mặt tươi cười.

Lệ Anh gật đầu thật mạnh một cái: "Vâng, thật sự xin lỗi ngài Lâm, tôi đã điều chỉnh tốt trạng thái, tôi sẽ tiếp tục giới thiệu xe cho ngài."

"Không cần nhìn nữa, ta sẽ mua chiếc xe Phaeton này." Lâm Thiên chỉ chiếc xe Volkswagen Phaeton trên bục trưng bày.

"Ngài Lâm, ngài nói... ngài muốn mua chiếc Phaeton này?" Lệ Anh băng che miệng, vẻ mặt ngạc nhiên.

"Đúng vậy, tôi muốn mua, 6 tỷ 580 triệu, quét thẻ đi." Lâm Thiên rút thẻ, đưa cho Lệ Anh.

"Ngài Lâm, ngài... không phải ngài nói giỡn đấy chứ, ngài còn chưa nghe tôi giới thiệu tỉ mỉ chiếc xe này, cũng không hỏi tôi có giá ưu đãi hay không, ngài... ngài thực sự muốn mua sao?" Vẻ mặt của Lệ Anh trông giống như không tin vào hiện thực.

Lệ Anh hiểu rõ rằng đối với đa số khách hàng, mua một chiếc xe là chuyện vô cùng quan trọng. Trước khi mua xe, họ phải nghĩ đi nghĩ lại, phải tìm hiểu về các phương diện như cấu hình, khả năng vận hành, ưu nhược điểm của chiếc xe, vân vân.

Giá cả cũng phải xem xét có được ưu đãi hay không.

Nào có ai giống như Lâm Thiên, tùy tiện liếc mắt xem một cái, ngay cả ngồi thử một chút cũng không cần, lập tức mở miệng nói muốn mua?

Lâm Thiên cười: "Giá ưu đãi? Nếu tôi cần phải mua với giá ưu đãi, vậy không phải là đang làm mất mặt tôi sao?"

Lâm Thiên tiếp tục nói: "Về phần giới thiệu của chiếc xe này, tôi không cần, tôi vào đây mua xe để dùng tạm thôi, không sao cả."

Lệ Anh nhịn không được nuốt nước miếng.

Chiếc xe này có giá tận 6 tỷ 580 triệu đấy, mua xe chỉ để dùng tạm thôi sao? Cô ta nghe giọng điệu của Lâm Thiên tựa như không thèm để ý chút nào, giống như đang mua một chiếc xe đồ chơi bình thường!

"Lệ Anh, còn đứng đó làm gì? Đi quẹt thẻ làm thủ tục cho tôi đi, 6 tỷ 580 triệu, trả hết trong một lần." Lâm Thiên đặt thẻ vào trong tay Lệ Anh.

"A, vâng vâng vâng!"

Lệ Anh có chút lúng ta lúng túng gật đầu, sau đó vội vàng cầm thẻ chạy về hướng quản lý.

Ba phút sau, Lệ Anh dẫn theo một vị quản lý bụng phệ trở lại nơi này.

Trên mặt quản lý lộ ra nụ cười sáng lạn.

"Ngài Lâm, tôi là quản lý của cửa hàng này, đây là thẻ của ngài. Thẻ đã được quẹt thành công, chúng tôi đang làm công việc thủ tục cho ngài, mong ngài đến phòng khách quý chờ một lát."

Quản lý đưa hai tay trả thẻ ngân hàng cho Lâm Thiên, thái độ cung kính.

Nói đùa sao, có thể tiện tay mua chiếc xe 6 tỷ 580 triệu trả tiền hết trong một lần, đây tuyệt đối không phải nhân vật bình thường!



"Không cần, tôi sẽ ngồi ở chỗ này."

Lâm Thiên lập tức xoay người ngồi lên sô pha bên cạnh.

"Lệ Anh, cô có thể nhận được bao nhiêu tiền hoa hồng cho đơn đặt hàng này?" Lâm Thiên hỏi.

"Ngài Lâm, bởi vì ngài không cần giá ưu đãi, cho nên tôi được trích phần trăm cao hơn chút, có thể sẽ được thưởng hẳn 175 triệu!" Lệ Anh lộ ra nụ cười vui vẻ.

Đối với nhân viên mới như Lệ Anh mà nói, đây hoàn toàn là một khoản tiền khổng lồ!

...

Chỉ trong nháy mắt, tin tức về việc có người mua chiếc xe Phaeton trả tiền hết trong một lần lan truyền khắp cửa hàng 4S.

Phía trước xe Tiguan.

Nhân viên tiếp thị nam lúc nãy tiếp đãi Lâm Thiên, người đàn ông đeo kính râm kia và người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam vẫn đứng ở chỗ này.

Bỗng nhiên, một nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua chạy tới.

"Anh Lý, bên kia có người trả tiền hết trong một lần mua chiếc xe Phaeton!" Nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua nói.

"Cái gì? Trả tiền hết trong một lần á?" Nhân viên tiếp thị nam có vẻ rất ngạc nhiên.

"Đúng vậy anh Lý, chẳng những trả tiền hết trong một lần, mà 6 tỷ 580 triệu còn không cần giá ưu đãi, nghe nói vị khách sộp ấy nói giảm giá sẽ làm mất mặt anh ta cho nên cho nên không cần lấy giá ưu đãi đó!" Nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua tràn trề hăng hái nói.

"Không cần lấy giá ưu đãi? Không ngờ thật sự còn có người như thế! Đây chắc chắn là người giàu có!" Nhân viên tiếp thị nam sợ hãi than thở.

Mặc dù có rất nhiều người mua xe tiền tỷ tiền triệu nhưng đều sẽ lựa chọn trả tiền theo giai đoạn, có thể trả tiền hết trong một lần vốn đã rất lợi hại, còn không cần lấy giá ưu đãi. Thật sự quá ngầu.

"Đúng rồi, em đang muốn đi nhìn xem mặt của vị khách nhiều tiền này như thế nào!" Nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua nói.

Nhân viên tiếp thị nam giữ chặt anh ta, hỏi: "Là nhân viên tiếp thị nào vận may tốt như vậy, gặp được khách hàng lớn này?"

"Là nhân viên Lệ Anh mới tới, chắc hẳn cô ấy sẽ kiếm được rất nhiều tiền trong đơn hàng lần này!" Nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua nói.

"Anh Lý, em đi trước, qua đó hóng hớt đây."

Sau khi nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua nói xong, lập tức chạy về phía bục trưng bày xe Phaeton.

"Lệ Anh? Không phải Lệ Anh là nhân viên đi tiếp đón thanh niên kia sao?" Nhân viên tiếp thị nam nghi hoặc thì thào một câu.

Ngay sau đó, nhân viên tiếp thị nam đột nhiên giật mình: "Chẳng lẽ... chẳng lẽ khách hàng mua chiếc Phaeton này là thanh niên kia? Không có khả năng! Không có khả năng! Nhìn dáng vẻ của thanh niên kia, làm gì có chuyện mua được chiếc Phaeton này!"

Trong lòng nhân viên tiếp thị nam không muốn tin, cho nên anh ta quyết định tự mình đi nhìn xem.

"Mua Phaeton trả tiền hết trong một lần? Hình như Phaeton khoảng hơn 3 tỷ 500 triệu đúng không? Còn không muốn giảm giá, khách hàng kia thùa tiền sao?" Người đàn ông đeo kính râm ngạc nhiên nói.

"Anh yêu à, chúng ta qua đó nhìn thử đi." Người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam làm nũng lay cánh tay người đàn ông đeo kính râm, hiển nhiên cô ta cũng muốn đi hóng hớt.

Vì thế, ba người gồm nhân viên tiếp thị nam cùng người đàn ông đeo kính râm và người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam cùng nhau đi về phía bục trưng bày chiếc xe Phaeton.

Bục trưng bày xe Phaeton.

Nơi này đã tụ tập rất nhiều người đến hóng hớt.

Ba người gồm nhân viên tiếp thị nam, người đàn ông đeo kính râm và người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam cũng đã đi đến nơi này.

Sau khi nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua lúc nãy nhìn thấy nhân viên tiếp thị nam, lập tức vội vàng nói:

"Anh Lý anh cũng tới rồi, mau nhìn, vị khách hàng ngồi trên sô pha kia là người giàu có đã mua Phaeton trả tiền hết trong một lần đó!"



Nhân viên tiếp thị nam vội vàng ngẩng đầu nhìn qua nơi đấy.

Người đập vào mắt anh ta đúng là Lâm Thiên!

Lúc này Lệ Anh và quản lý cửa hàng đang đứng ở bên cạnh Lâm Thiên.

"Không ngờ thật sự là anh ta!"

Nhân viên tiếp thị nam nhìn thấy Lâm Thiên, sắc mặt lập tức trở nên xấu đi.

Trời ạ, đây vốn dĩ là khách hàng của anh ta, kết quả anh ta lại muốn cướp khách hàng của Lệ Anh, cho nên anh ta đánh mất khách sộp Lâm Thiên này?

Nói như vậy, tiền hoa hồng của chiếc xe này vốn dĩ thuộc về anh ta!

Nhân viên tiếp thị nam nghĩ đến đây, trước mắt tối sầm, té xỉu ngã ra đằng sau.

"Anh Lý! Anh Lý, anh làm sao vậy?"

Nhân viên tiếp thị nam tóc húi cua vội vàng đỡ lấy nhân viên tiếp thị nam.

"Là anh ta!"

"Sao có thể là anh ta!"

Sau khi người đàn ông đeo kính râm và người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam nhìn thấy Lâm Thiên, hai mắt bọn họ trừng lớn, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên không thể tưởng tượng nổi!

Hai người bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ được rằng khách hàng giàu có mua Phaeton trả tiền hết trong một lần lại là người lúc nãy bị bọn họ trào phúng!

"Chồng ơi, chúng ta... hình như chúng ta đã lỡ xúc phạm một nhân vật lớn rồi!" Sắc mặt của người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam tái nhợt, vẻ mặt hoảng sợ.

Người đàn ông đeo kính râm nuốt nước miếng, ánh mắt anh ta nhìn Lâm Thiên cũng tràn đầy sợ hãi.

Hai người bọn họ không phải đồ ngốc, người có thể tùy ý mua chiếc xe 6 tỷ 580 triệu, lại còn trả tiền hết trong một lần, tuyệt đối không có khả năng là người bình thường!

Người đàn ông đeo kính râm đột nhiên nhớ đến câu vừa nãy của Lâm Thiên: "Một quản lý an ninh nhỏ của một công ty cũng có thể kiêu ngạo như thế này, mua một chiếc Tiguan trị giá mỗi 700 triệu mà vênh váo đến thế, thật đúng là nực cười."

Hiện tại, anh ta mới hiểu được, những lời này của Lâm Thiên không phải khoác lác!

"Anh yêu ơi, vừa nãy anh ta nói hôm nay anh ta vừa gặp tổng giám đốc Chu của công ty anh, chỉ sợ anh ta... anh ta không hề khoác lác. Nếu anh ta thật sự có quen biết tổng giám đốc của công ty anh, vậy... vậy chỉ sợ một câu của anh ta cũng có thể khiến anh yêu bị sa thải!" Người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam lo lắng nói.

Người đàn ông đeo kính râm nghe vậy, sắc mặt trong phút chốc trở thành màu tro tàn.

Hai người bọn họ đều hiểu rằng người có thể tùy tay lấy 6 tỷ 580 triệu mua xe tuyệt đối là nhân vật lớn, bọn họ ở trước mặt nhân vật lớn như vậy không khác gì con kiến!

"Bốp!"

"Đều là mày, đồ đàn bà ngu xuẩn. Lúc nãy là mày nói láo đúng không! Người ta có thể mua Phaeton trả tiền hết trong một lần, muốn loại phụ nữ nào mà chẳng có, còn phải đi sàm sỡ mày sao?"

Người đàn ông đeo kính râm tát một cái thật mạnh lên mặt người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam.

Bởi vì sợ hãi, người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam cũng không dám phản bác.

"Đi! Đi theo tao đến xin lỗi anh ta!"

Người đàn ông đeo kính râm vừa nói vừa lôi kéo người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam đi về phía Lâm Thiên.

Người đàn ông đeo kính râm sợ Lâm Thiên thật sự có quen biết với tổng giám đốc Chu, anh ta sợ Lâm Thiên sẽ bảo tổng giám đốc sa thải anh ta, cho nên anh ta lựa chọn đến nhận sai xin lỗi Lâm Thiên.

Lâm Thiên nhìn thấy hai người đi đến trước mặt mình, không khỏi cười mỉa một tiếng:

"Mấy người đến để làm gì? Sao? Còn muốn tiếp tục đến làm phiền tôi à?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play