“Hả? Phi Yên, anh ấy có phải trợ lý cô đang tìm không?”

Ba nữ MC đột nhiên kinh ngạc.

Trần Lạc Thần này, mặc dù trông khá đẹp trai nhưng phong cách ăn mặc lại trông như một lão già lạc hậu.

Lại nhìn vào trợ lý mình mang theo.

Quần áo ngăn nắp xinh đẹp, đều là cấp bậc “tiểu thịt tươi”.

Một trong số họ là người theo đuổi một nữ MC, anh ta lái xe địa hình đến.

Sự tương phản này quá nổi bật rồi đó.

Dù sao cũng là phát sóng trực tiếp ngoài trời, nhìn mặt nhìn mồm, hiện tại có vài người họ thực sự phải loay hoay với tên quê mùa như vậy, đây không phải là hạ cấp mọi người sao!

“Đúng vậy, tôi không có thời gian tìm trợ lý nên tôi đã kéo một học sinh của lớp chúng tôi cùng đi!”

Mặt của Hàn Phi Yên cũng nóng lên.

Cảm thấy rất xấu hổ.

“Hehe, để tôi xem, để anh ta đi theo cầm đồ cho chúng ta đi, cùng lắm thì, tôi cầm hai chiếc điện thoại di động là được!”

Lúc này, một nam sinh nhìn Trần Lạc Thần, lắc đầu với nụ cười khổ.

Sự ghê tởm trong lời nói không cần chỉ ra cũng biết.

“Tôi thấy Hoàng Nham nói đúng, vậy cũng tốt, để anh ấy đi theo cầm đồ đi!”

Một người đẹp dẫn chương trình nói.

“Ừm, Trần Lạc Thần, đưa điện thoại di động cho Hoàng Nham đi, anh cầm đồ cho chúng tôi, theo dõi từ xa là được rồi!”

Hàn Phi Yên vội vàng nói.

Trần Lạc Thần tức giận, chết tiệt, tôi ở đây là để giúp cô, không phải công nhân nhỏ cô thuê, okay?

Nhưng suy nghĩ lại, đến cũng đã đến rồi, đổi ý cũng không hay lắm.

Chao ôi, các người không thích thì cứ không thích đi, tôi cũng ung dung xách đồ vậy.

“La la la, người hâm mộ, buổi chiều tốt lành nhé mọi người!”

“Chào buổi chiều, các bé yêu!”

“Mình là cục cưng của các cậu đây, mình nhớ các cậu chết đi được!”

Chương trình phát sóng trực tiếp đã sớm bắt đầu, một số cô gái xinh đẹp cũng bắt đầu phát biểu khai mạc.

“Hoàng Nham Hoàng Nham, nhanh lên, giúp tôi chuyển máy quay đến chiếc xe sang trọng này!”

Người đẹp tóc vàng MC tên Vương Tiểu Đề phấn khích thốt lên.

Hàn Phi Yên cũng tận dụng cơ hội đến bên cạnh Lamborghini.

Nói nói cười cười.

Trần Lạc Thần ở một bên xem, hơi buồn chán nên lấy điện thoại di động ra, đi vào trang phát sóng trực tiếp của Hàn Phi Yên.

Không ngờ trang phát sóng trực tiếp vẫn rất náo nhiệt.

Khu vực bình luận nổ tung.

“Đây là loại xe gì vậy?”

“Lamborghini Reventon, trên 54 tỷ, đều là cấu hình sang chảnh hết!”

“Ừm, thiết kế nội thất của chiếc xe này hoàn toàn thuộc về đẳng cấp thế giới, nhìn vào nội thất thử đi kìa!”

“Chết tiệt, tôi muốn nhìn toàn cảnh xe, nhìn toàn cảnh xe!”

“Chiếc xe này của ai? Đại gia nhỉ!”

“Chiếc xe thể thao ngầu quá, grú grú grú!”



Các trang phát sóng trực tiếp của bốn mỹ nhân đều trở nên náo nhiệt.

Hiện tại không còn ai nhìn người đẹp nữa, mọi người đổ dồn sự chú ý vào xe, Hàn Phi Yên và những người khác vừa tranh nhau đòi quà vừa đáp ứng yêu cầu của người hâm mộ xa gần, để mọi người xem diện mạo của xe.

Quà quăng kinh động đất trời.

Có một đại gia trong trang phát sóng trực tiếp của Hàn Phi Yên, anh ta thậm chí đã tặng 18,000,000 đồng.

Đưa không khí của trang truyền hình trực tiếp lên cao trào.

“Cảm ơn anh Cửu Giang, anh Cửu Giang, yêu anh rất nhiều!”



Thoáng chốc đã hơn một tiếng trôi qua như thế.

Bốn người họ không đi dạo ngoài trời nữa.

Đang được phát trực tiếp bên cạnh Rambo.

Riêng phần mình đã thu hút rất nhiều sự nổi tiếng.

“Oa, các người thật không biết thương người, bé đây muốn nghỉ ngơi một lúc!”

Ngày càng có nhiều người hâm mộ mới đến, yêu cầu xem xe hơi này nọ.

Hét tới hét lui, Hàn Phi Yên và những người khác cũng mệt mỏi.

“Các bé ngoan, người ta uống một ly nước rồi sẽ phát trực tiếp cho các bé!”

“Tiểu Đề, cô có mang theo nước không?”

“Chúng tôi không có mang, khụ khụ, đi mua một chai đi! Cổ họng khô khốc cả rồi!”

“Ừm, tôi cũng khát, tôi còn muốn ăn dưa hấu!”

Một số MC nữ hoạt bát nói.

“Được rồi, Trần Lạc Thần anh đi mua nước đi, mua dưa hấu nữa, đi đi!”

Hàn Phi Yên chỉ vào Trần Lạc Thần, ra lệnh.

Trần Lạc Thần sắp phát điên rồi.

Đây thực sự là lợi dụng mình triệt để mà.

Chao ôi, nhưng mà nói mới nhớ, đi theo các MC ở đây, mình cũng hơi khát, cũng muốn được ăn dưa hấu.

Rơi vào đường cùng, Trần Lạc Thần đành đi mua.

Anh mua một chai nước khoáng, cùng với một quả dưa hấu lớn và một con dao cắt dưa hấu.

Trần Lạc Thần ôm theo một túi đồ, mệt mỏi quá sức trở về.

Hàn Phi Yên và những người khác vẫn đang livestream, livestream viễn cảnh của chiếc xe.

“Trần Lạc Thần, anh đi cắt dưa hấu! Khiếp, sao lại mang cả một trái về, đồ ngốc, không bảo người ta cắt rồi hẵng mua về, không nói nên lời với anh thật sự!”

Vương Tiểu Đề cũng không coi Trần Lạc Thần là khách, lập tức nói một cách thiếu khách khí.

Mẹ kiếp, nếu không phải các người không háo hức ăn dưa hấu, tôi đã ở đó chờ người ta cắt dưa rồi.

Thứ chết tiệt!

Trần Lạc Thần thầm mắng.

Chỉ có thể đi cắt dưa.

Nhưng mà cắt ở đâu?

Cũng không thể cắt ở trên đất.

Hả?

Có rồi, đi cắt trước mui xe đi, cứ coi nó như bàn ăn là được! Dù sao nước sơn của chiếc Reventon này cũng không dễ dàng tróc.

Nghĩ đến đây, Trần Lạc Thần bước tới.

Bịch một tiếng.

Ném một chai nước khoáng trực tiếp lên mui của chiếc xe Lamborghini.

Sau đó để dưa hấu lên, dùng dao cắt nhỏ.

Mà cảnh này.

Khiến Hàn Phi Yên và những người khác đang livetream, tất cả đều sững sờ.

Chương trình livestream bị gián đoạn.

Nhiều mỹ nhân đến chụp ảnh cùng dàn xe bên cạnh cũng phải há hốc mồm ngạc nhiên!

Chết tiệt!

Chết tiệt!

Chết tiệt!

Hai chữ này ngầm hiện lên trong lòng mọi người!

Người này thực sự dùng mui của chiếc xe Lamborghini sang trọng để cắt dưa hấu?

“Trần Lạc Thần, anh có điên không!”

“A! Mau lấy ra!”

Hàn Phi Yên bị doạ đến trắng bệch cả mặt.

Cô là người đầu tiên lên tiếng.

Trần Lạc Thần chắc chắn là mắc bệnh về não, chắc chắn!

Nếu anh ta chặt nó, ban cho Lamborghini một lỗ lớn, thì mình có đi livestream cả đời cũng chẳng thể bồi thường được cho người ta.

“Tên khốn này, anh cố tình đến để gây rối đúng không?”

Vương Tiểu Đề và Hoàng Nham cũng sững sờ.

Người hâm mộ trong trang livestream càng ồn ào hơn.

Đang nói cái gì đó ba tỷ với sáu tỷ.

“Anh sững sờ cái gì mà sững sờ, còn không mau lấy xuống lau sạch sẽ đi, nếu có người phát hiện, anh gánh không nỗi tội đâu!”

Hàn Phi Yên thật sự rất hối hận, nếu không tìm được trợ lý thì tự bỏ tiền túi ra thuê, tại sao cô phải đưa Trần Lạc Thần theo chứ?

Tại sao chứ?

“Ầy, không sao đâu, cọ cũng đã cọ rồi!”

Trần Lạc Thần cười khổ.

Nếu thực sự cọ, cũng là anh tự cọ, anh không cần người khác bồi thường, tại sao lại phải lo lắng chứ?

“Anh nói cọ cũng đã cọ rồi ý là sao? Anh lấy nó xuống mau lên cho tôi!”

Hàn Phi Yên tức giận giậm chân.

Trần Lạc Thần không còn cách nào khác đành phải lấy dưa hấu và nước khoáng xuống, ban đầu muốn ăn như thế này, ai cũng không phải ngồi xổm, thoải mái biết bao nhiêu.

Có vẻ như mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi!

Hàn Phi Yên đi tới, một tay đẩy Trần Lạc Thần ra, dùng khăn ướt cẩn thận lau xe lại, sau khi phát hiện không có vết xước nào, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.

“Phi Yên, tên này đến từ lớp của cô sao? Không thể để anh ta đi theo nữa, vừa rồi rất nguy hiểm đấy!”

Hoàng Nham khinh thường nói.

Chiếc xe địa hình bên cạnh Hoàng Nham là của Hoàng Nham, nhà anh ta có chút tiền.

Anh ta ngay khi vừa đến đã coi thường Trần Lạc Thần, bây giờ Trần Lạc Thần, một kẻ ngốc, suýt chút nữa đã cọ hư chiếc xe hơi sang trọng, vừa rồi tóc anh ta thiếu điều dựng đứng lên!

Lúc này không cam lòng nói.

“Ừm, Trần Lạc Thần, anh đi đi, tôi sai rồi! Hàn Phi Yên tôi thực sự sai rồi, mới để anh đến làm trợ lý cho tôi!”

Hàn Phi Yên nói thẳng không khách khí.

“Vậy tôi lấy một chai nước!”

Trần Lạc Thần rời đi sau khi lấy một chai nước khoáng.

Đúng là đánh vào mặt mà, vừa rồi Trần Lạc Thần cũng nghĩ, lấy chìa khóa xe ra bấm một cái là được, thật dễ dàng!

Nhưng mà, trước một nhóm cư dân mạng phát sóng trực tiếp ở cùng một thành phố, Trần Lạc Thần cảm thấy như mình giả vờ giả vịt.

Hơn nữa, ban đầu anh cũng không muốn mua một chiếc xe đắt tiền như vậy, vì chị anh ép buộc thôi.

Cho nên, Trần Lạc Thần vui vẻ rời đi.

Dù sao anh cũng không muốn có quá nhiều giao thiệp với Hàn Phi Yên.

Lần này Trần Lạc Thần không có đi đâu nữa.

Anh trở lại ký túc xá, ừng ực ừng ực uống hết một chai nước.

Anh nằm trên giường nghỉ ngơi.

Không lâu sau, Dương Thanh và những người khác quay về.

“Các anh về sớm thế, hôm nay các anh chơi với Từ Diệp và những người khác thế nào?” Trần Lạc Thần cười hỏi.

“Lão Trần, cậu đã ở ký túc xá, vậy thì được thôi, chúng ta cùng nhau lội đến ký túc xá của Từ Diệp thôi!”

Sau khi quay lại, Dương Thanh và Lý Bân lật ví tiền, gọi điện thoại các thứ khiến người ta khẩn trương.

“Hả? Sao thế?”

“Chết tiệt, đừng nhắc nữa, Triệu Thư Kỳ xảy ra chuyện rồi!”

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play